Tạ Huyền Giới  quá coi trọng Mộ Minh Đường, xuất  thấp kém, th ô tục, chỉ là một sự  thế. Nếu  vì  tạo dựng hình ảnh tình sâu nghĩa nặng, giữ vững hoàng đế, tiện thể lôi kéo Tưởng Hồng Hạo, Tạ Huyền Giới tuyệt  chấp nhận một kẻ thô thiển như cô. Tuy nhiên, Mộ Minh Đường cũng  chút nhan sắc,  yêu  một lòng, một mỹ nhân đưa tới cửa, chắc chẳng  đàn ông nào từ chối. Chính thất của  đương nhiên  là tiểu thư khuê các như Tưởng Minh Vy, nhưng nuôi một bình hoa  ở phủ bên cạnh, thỉnh thoảng thưởng thức cũng  tệ.
 
Hai  mỗi  một tâm tư, im lặng bước  một đoạn. Khi đến thư phòng, tâm phúc hỏi: “Vương gia, Kỳ Dương Vương năm xưa binh pháp như thần, mưu kế trăm đường, dù  hôn mê  lâu, cũng  thể xem thường. Hôm nay,  thật sự ngất  ?”
 
Câu hỏi  Tạ Huyền Giới cũng  suy nghĩ. Hắn bước đến  bàn, nghĩ ngợi một lúc,  : “Lúc đó  tận mắt thấy  thổ huyết ngất , tuyệt   giả vờ. Dù   thể giả vờ hôn mê, nhưng thổ huyết  thể giả,    rõ, m.á.u  thổ  là m.á.u tươi.”
 
Thổ huyết   là dấu hiệu , nhất là m.á.u tươi. Tâm phúc phần nào yên tâm hơn, nhưng vẫn lo lắng...
 
“Vương gia, lỡ như  chuyện gì ngoài ý  thì ?”
 
“Không  chuyện ngoài ý .” Tạ Huyền Giới  coi trọng, “Dù   thể giả vờ đến mức đó, xiềng xích sắt rèn bằng tinh thiết cũng   giả. Hắn dù  tỉnh , cũng  thể thoát khỏi xiềng xích, chỉ là sống dở c.h.ế.t dở mà thôi.”
 
 , xiềng xích sắt. Tâm phúc nghĩ đến bộ xiềng xích nặng nề đó, cuối cùng cũng yên tâm hơn. Bộ xiềng xích   Tiên đế Tạ Nghị hạ lệnh rèn, khi đó sức mạnh của Tạ Huyền Thần còn kinh khủng hơn bây giờ,  ai  thể khống chế . Tạ Nghị đang lúc tức giận, hạ lệnh xiềng  . Sau , Tạ Thụy lên ngôi,  di mệnh của Tạ Nghị  lá chắn, danh chính ngôn thuận giam giữ Tạ Huyền Thần, còn lặng lẽ gia cố thêm mấy .
 
Bộ xiềng xích sắt  chính là lồ ng sắt nhốt hổ dữ,  ai dám gánh lấy hậu quả của việc thả hổ . Tâm phúc thở phào nhẹ nhõm, : “Chỉ cần xiềng xích còn, xã tắc sẽ còn  định. Chỉ mong Kỳ Dương Vương an phận thủ thường, đừng phát điên nữa.”
 
Tạ Huyền Giới khinh miệt : “Hắn tuyệt đối  thể thoát . Chìa khóa chia  hai, một cái ở chỗ , một cái  cha mang theo bên , chỉ cần thiếu một cái cũng  thể mở  khóa. Hắn trừ khi tự c.h.ặ.t t.a.y chân, nếu   bao giờ thoát nổi.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-nguoi-nha-cua-nam-chinh/chuong-43.html.]
Bên ngoài Ngọc Lân Đường, báo động   dỡ bỏ, phòng vệ vẫn  nghiêm ngặt. Mộ Minh Đường mở cửa lấy cơm,  thấy hành lang bên ngoài đầy lính mặc giáp nặng ngày đêm tuần tra  ngừng,  chút lơi lỏng. Vị trưởng vệ cũng  ở cổng lớn, thấy Mộ Minh Đường  ngoài, hỏi: “Thuộc hạ tham kiến Vương phi. Vương phi, tình trạng của Kỳ Dương Vương thế nào,  dấu hiệu tỉnh  ?”
 
Mộ Minh Đường lắc đầu, nhẹ nhàng thở dài: “Không . Ngài  thổ huyết xong liền ngất , bây giờ vẫn đang ngủ.”
 
Vị trưởng vệ   là thở phào  căng thẳng hơn,  chắp tay : “Làm phiền Vương phi để ý thêm. Chỉ cần  chút động tĩnh nào, Vương phi lập tức  ngoài báo cho chúng , tuyệt đối  nên chủ quan.”
 
“Ừ,   .” Mộ Minh Đường  xong, với vẻ mặt nặng nề, xách hộp cơm  trong. Đóng cửa , cô lén lút áp sát cửa,  ngóng hồi lâu, xác định bên ngoài  nghi ngờ gì, mới lén lút   phòng ngủ.
 
“Vương gia,  về .” Mộ Minh Đường đến bên Tây điện, khẽ , “Ngài yên tâm, họ  phát hiện !”
 
Mộ Minh Đường  xong cảm thấy  gì đó  đúng: “Sao giống như  đang giấu  trong nhà ? Tránh tai mắt, lén lút, còn hơn cả ngoại tình.”
 
Tạ Huyền Thần đang nghiên cứu cái cùm, lúc đầu lười  để ý,  đến đoạn   những từ như “giấu ”, “ngoại tình”, gân xanh nổi đầy tay, nhịn  nổi nữa: “Nói cái gì thế hả?”
 
“Thật đấy.” Mộ Minh Đường  ,  bày thức ăn , “Ngay cả ăn cơm cũng  lén lút đưa . Trước đây, mấy bà bé nhỏ nhà bên cạnh  ngoại tình cũng chỉ  .”
 
Tạ Huyền Thần: …
 
Tạ Huyền Thần tức giận, đẩy mạnh khiến xích sắt phát  tiếng leng keng. Mộ Minh Đường giật , vội vàng  dấu hiệu im lặng: "Suỵt, đừng gây tiếng động!"