Trở Thành Người Nhà Của Nam Chính - Chương 78

Cập nhật lúc: 2024-12-21 15:07:19
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nằm chung giường mà chuyện, thật là chuyện chỉ nàng nghĩ . Tạ Huyền Thần nhắm mắt, lười biếng "ừ" một tiếng.

 

"Ngài hôm nay, nhốt?"

 

Chuyện quá đơn giản, thường ngày chỉ cần Tạ Huyền Thần mở mắt, Mộ Minh Đường chắc chắn sẽ ở bên cạnh. Dù , ngài chỉ cần tạo chút động tĩnh, đầy hai nhịp thở, Mộ Minh Đường sẽ lập tức chạy đến.

 

Tất nhiên, lý do thể , thì như thể ngài thích thú. Tạ Huyền Thần bình thản trả lời: "Ta tỉnh dậy, thấy tỳ nữ bên ngoài hoảng hốt, nữ quan dẫn đầu thì ấp úng, tỏ vẻ bí hiểm. Ta liền đoán chuyện giấu giếm, chỉ cần giả vờ, liền lộ ngay."

 

"Dựa một ánh mà đoán , quan sát thật nhạy bén." Mộ Minh Đường chân thành cảm thán, nghi ngờ lời Tạ Huyền Thần , chỉ cảm thấy khâm phục khả năng quan sát tỉ mỉ và suy luận nhanh chóng của ngài. Sau khi cảm thán, nàng hỏi tiếp: "Vậy ngài ở tĩnh trai? Nếu họ đưa , còn trong vương phủ nơi như ."

 

"Ta hỏi thử vài câu thôi mà ." Tạ Huyền Thần thản nhiên, như thể đang về thời tiết hôm nay , "Ta tìm một thứ sắc nhọn, với các cung nữ rằng nếu họ , sẽ g.i.ế.c họ. Quả nhiên, hỏi một cái là ngay."

 

Mộ Minh Đường im lặng. Nàng nghĩ rằng việc hỏi thử nhẹ nhàng như thế, chắc chắn những tỳ nữ Tạ Huyền Thần kề d.a.o cổ cũng nghĩ .

 

Tạ Huyền Thần một lúc nhớ một vấn đề: "Họ cố ý đuổi nàng , hỏi nàng chuyện gì?"

 

"Không gì, chỉ hỏi khi nào ngài tỉnh , và cách mở khóa."

 

Mộ Minh Đường xong, yên lặng hồi lâu, nàng thêm một câu nhỏ nhẹ: "Ta gì cả."

 

"Ta ." Tạ Huyền Thần thở dài, giọng đầy vẻ tự giễu, "Nàng cần cố gắng , tất cả những chuyện đều nhằm , liên quan đến nàng. Nàng gì cũng . Ta đang hôn mê thể hỏi, nên họ mới liên lụy đến nàng. Một , một chịu, liên lụy đến nữ quyến gì là tài giỏi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-nguoi-nha-cua-nam-chinh/chuong-78.html.]

Giọng Tạ Huyền Thần trở nên tồi tệ, Mộ Minh Đường ngài nghĩ gì, chỉ nhẹ nhàng an ủi: "Thật cũng . Tôn Tư Đốc hung hăng, nhưng thực tế chỉ là dọa để lấy thông tin. Những cây kim và thuốc đó, họ dám thật sự dùng."

 

Tạ Huyền Thần nhạt, giọng đầy châm biếm: "Chưa chắc . Kim thể là để hù dọa nàng, nhưng chén thuốc tuyệt tử chắc chắn là thật lòng. Họ thật sự chết, chỉ c.h.ế.t mà còn tuyệt tử tuyệt tôn."

 

Những lời liên quan đến hoàng đế và thái hậu, Mộ Minh Đường dám tùy tiện tiếp lời. Một lúc , nàng thấp giọng : "Không , ngài sẽ sống khỏe mạnh, bình an, con cháu đầy đàn, lưu danh sử sách, sống hơn bất cứ ai."

 

"Lưu danh sử sách?" Tạ Huyền Thần nhạo, "Danh cũng là lưu danh sử sách. Bị đời đời nguyền rủa, tiếng muôn đời, cũng uổng một kiếp."

 

Khi nhắc đến những chủ đề , ngài trở nên cực đoan và cay nghiệt, tràn đầy sự chán ghét bản . Mộ Minh Đường trong lòng cảm thấy khó chịu, nàng chống lên, về phía Tạ Huyền Thần: "Vương gia, chuyện năm đó... rốt cuộc là như thế nào? Họ ngài g.i.ế.c phó tướng và cận vệ của , nhưng khi ngài phát cuồng mấy ngày , ngài thực sự thương nhiều vệ sĩ, nhưng ai nguy hiểm đến tính mạng. Ngài chủ động gây thương tích, càng là kẻ g.i.ế.c vô tội. Vậy chuyện năm đó, liệu uẩn khúc ?"

 

Có uẩn khúc ? Tạ Huyền Thần giường, mắt mở to nhưng tiêu cự. Sau khi sự việc xảy , cha ngài tin thì tức giận, mắng ngài tín nghĩa, mất hết đạo đức , tướng. Lúc đó ngài trong trạng thái cực kỳ áp lực, những lời đó thì mất kiểm soát, từ đó mang tiếng phạm thượng, mưu sát vua cha.

 

Trong một đêm, từ cao rơi xuống bùn, nếu chỉ là mất quyền lực và địa vị thì cũng đành, nhưng ngay cả tôn nghiêm cũng giữ . Những công lao chiến trận đây xóa sạch, đều thể công khai chỉ trích ngài.

 

Thân bại danh liệt, những từng theo ngài bỏ chạy tán loạn, lúc ngài vinh quang thì vạn theo, nhưng bây giờ bên cạnh ngài còn ai quen thuộc. Hai năm qua, Tạ Huyền Thần quen với tất cả điều , ngoài mặt sợ ngài, lưng chửi rủa, bao giờ ai với ngài rằng, thể, chuyện năm đó uẩn khúc.

 

Tạ Huyền Thần chán ghét nhắm mắt , đầy gai nhọn, lạnh lùng : "Có uẩn khúc thì , thì ? Đến lúc , nàng còn mong rằng tất cả chỉ là hiểu lầm, nàng sẽ giống như khi gả phủ Tấn Vương, khôi phục sự tôn quý của vương phi? Vậy thì nàng gả nhầm , nàng nên tìm Tạ Huyền Giới ở phủ bên cạnh."

 

"Ngài xem, ngài thế ." Mộ Minh Đường thở dài, giận ngài, mà nhẹ nhàng , "Ta từ đầu cuộc sống của khi gả đây, thực bây giờ, hơn nhiều so với tưởng tượng của . Ta vốn chấp nhận phận, nhưng ngày đó cửa, thấy ngài, cảm ơn trời đất bao nhiêu. Số phận đối xử với tệ, nếu ngài, sống đến bây giờ, nếu hôn sự , sẽ cơ hội để ngài đến ."

 

Tạ Huyền Thần vẫn nhắm mắt, đầy lòng ác ý, nghĩ rằng Mộ Minh Đường nhất định đang lời hoa mỹ. Ở mái hiên thể cúi đầu, nàng thời thế, bây giờ nàng ở phủ Kỳ Dương Vương, chẳng lời với ngài. Thực tế, nàng chắc chắn hối hận.

 

Trong lòng Tạ Huyền Thần đầy ác ý, rõ ràng , nhưng cuối cùng, những lời của Mộ Minh Đường vẫn lọt tai ngài sót một chữ.

Loading...