Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 121: Cần nhanh, để cứu người (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-01 09:33:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa , bác sĩ Giang xa xa thấy bóng dáng bác sĩ Lâm, liền gọi: “Lão Lâm, hỏi chuyện chút.”

Bị gọi, bác sĩ Lâm tới.

Bác sĩ Lâm dáng gầy, diện mạo nho nhã, tuổi tác cũng xấp xỉ với bác sĩ Giang, đều là bác sĩ chủ trị, khuôn mặt vẻ nghiêm nghị, qua là giỏi giao tiếp. Thế nên khi chào hỏi đối phương, trong lòng bác sĩ Giang cũng phần thấp thỏm.

Cũng đúng thôi, nội khoa tim mạch và ngoại tổng hợp vốn là hai chuyên khoa khác , một bên chuyên về bệnh tim, bên chuyên về bệnh dày, ruột. Thường ngày ít cơ hội giao tiếp, thiết cũng dễ hiểu.

“Chuyện gì?” Đôi mắt bác sĩ Lâm vẫn đang chăm chú dõi theo y tá đang đo huyết áp cho bệnh nhân cấp cứu, giọng điệu rõ ràng vui vì phiền lúc .

“Là thế , bên cấp cứu chỗ các khoa tim nội nhận một bệnh nhân, thể xem bệnh án một chút ?” Bác sĩ Giang tới bên cạnh , thử thăm dò.

“Cậu quen bệnh đó ?” Sau khi xác định huyết áp bệnh nhân còn nguy hiểm, bác sĩ Lâm mới rảnh rỗi hỏi .

“Không quen .” Bác sĩ Giang thể nào dối.

“Không quen, xem bệnh án gì?” Bác sĩ Lâm đầu, nghiêm túc chất vấn đồng nghiệp. Rõ ràng cảm thấy bác sĩ Giang phần kỳ quặc. Không quen tò mò bệnh án, gì?

Phiêu Vũ Miên Miên

thật nhé, là do sinh viên thực tập , cô vẻ quan tâm đến bệnh nhân , thể là vì—” Bác sĩ Giang ghé sát tai bác sĩ Lâm thì thầm, hy vọng thể khiến đối phương cũng sự chân thành của sinh viên cảm động.

Ai ngờ lông mày bác sĩ Lâm lập tức nhíu , suýt nữa thì quát lên: Cậu đang cái gì thế? Đây là chỗ nào hả? Là phòng cấp cứu đấy! Cấp cứu là để xử lý bệnh nhân kịp thời, thời gian rảnh mà bàn chuyện bệnh án với sinh viên. Muốn thảo luận thì về trường học , hoặc đợi lúc rảnh ở khu nội trú hãy cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-121-can-nhanh-de-cuu-nguoi-2.html.]

“Lão Lâm, thế , cho xem bệnh án, cứ việc của , chuyện với cô .” Thấy sắc mặt bác sĩ Lâm vui, bác sĩ Giang vội đổi giọng.

“Cậu rảnh quá nhỉ? Ngoại khoa bệnh nhân ?” Bác sĩ Lâm bắt đầu nổi cáu.

Nội khoa đúng là bận thật, còn ngoại khoa vẻ rảnh rỗi, thế mà còn thời gian đôi co với sinh viên thực tập.

Tất nhiên là bác sĩ Giang bệnh nhân, chỉ là hiện tại ca mới . Cấp cứu vốn là như , đôi khi bệnh nhân dồn dập, khi vắng hoe.

Thấy , bác sĩ Giang gãi đầu, lúng túng xoay chuyển thế nào.

Khi hai đang tạm dừng chuyện, Tạ Uyển Oánh phía bỗng hành động.

Cô lao như một cơn gió giữa đám đông. Hoàng Chí Lỗi và mấy khác đầu kinh ngạc cô, hiểu chuyện gì xảy .

“Sao cô chạy?” Bác sĩ Lâm hỏi hai mặt.

“Không .” Bác sĩ Giang thật thà trả lời.

“Là vì xem bệnh án ? Sợ mắng ?” Bác sĩ Lâm cau , cho rằng sinh viên bây giờ quá yếu đuối, gì mà bỏ chạy.

“Không , tuyệt đối ,” Hoàng Chí Lỗi – tối qua chứng kiến năng lực của tiểu sư – lập tức phủ định lời bác sĩ Lâm, “Sư loại chạy trốn.”

“Vậy xem vì bỗng nhiên bỏ chạy?” Bác sĩ Lâm lập tức giáo huấn Hoàng Chí Lỗi, “Cô mới đến thực tập, hiểu chuyện cũng dễ hiểu, chẳng lẽ cho cô ? Một mặc áo blouse trắng mà bất ngờ chạy trong phòng cấp cứu, nhà bệnh nhân dân thường sẽ phân biệt đó là bác sĩ sinh viên, sẽ gây hoang mang. Chúng cũng ai chạy , nếu chạy thì là khi bệnh nhân cần cấp cứu gấp cơ!”

Loading...