Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 125: Phụ đạo viên tới (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-01 09:33:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phụ đạo viên đột ngột đến kiểm tra sinh viên kiến tập mà hề báo , đứa nào trong lớp cũng như dọa đến rơi tim ngoài.

Nhìn hai học trò lớp đang thực tập, Nhậm Sùng Đạt vẫy tay thẳng:

“Thầy ngang qua đây, tiện thể xem thử đứa nào trong lớp đến học ở phòng cấp cứu . Dù cũng nên một chút xem mấy con chim non các em bay nổi ở chỗ .”

Lời của phụ đạo viên như đùa, nhưng ai hiểu ý thì trong đó ẩn chứa hàm ý sâu xa.

Ai mà ở phòng cấp cứu thì tình huống luôn khẩn trương, nhiều lúc chạy còn hơn vận động viên. trong công việc cấp cứu, để “ cần chạy” mới là một bài học quan trọng. Bởi vì khi chạy, nghĩa là bản bác sĩ hoảng loạn, đủ bình tĩnh, đủ tự tin với khả năng xử trí tình huống khẩn cấp, và cũng lường diễn tiến bệnh tình của bệnh nhân. Một bác sĩ giỏi là giữ nhịp bước của ngay cả giữa cơn hỗn loạn.

Nghe phụ đạo viên thế, đủ hiểu ông đặt kỳ vọng cao tới với học trò. Nhạc Văn Đồng và Tạ Uyển Oánh lập tức cảm thấy áp lực tăng vọt.

Nhậm Sùng Đạt thì cảm thấy hề kỳ vọng quá mức. Dù đây cũng là lớp trưởng và nữ học bá duy nhất trong lớp của chính ông.

Phản ứng một lúc, bác sĩ Lâm hỏi Nhậm Sùng Đạt:

“Thầy thể gọi từ Tim mạch Ngoại đến ? Gọi ai ? Thầy ở bên Tim Ngoại?”

Tình huống gấp gáp, Nhậm Sùng Đạt nhiều, lập tức gọi điện:

“Alô? đang ở phòng cấp cứu.”

“Anh ở cấp cứu gì? Không cùng đến nhà viện trưởng Ngô ? Tào Dũng cũng , chỉ còn chờ hai bọn .”

“Anh qua đây phòng cấp cứu một chút . chắc cũng đang ngang qua chỗ đó còn gì.”

Quả thật, đến nhà quen trong viện thăm hỏi thì ngang qua cửa cấp cứu – vì khu ký túc xá bệnh viện đây sát bệnh viện.

“Được , ghé qua, đang ở ?” – Giọng bên điện thoại miễn cưỡng, như chẳng tình nguyện chút nào.

“Trong phòng cấp cứu.” – Nhậm Sùng Đạt cửa vẫy tay gọi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-125-phu-dao-vien-toi-2.html.]

Chưa mấy giây, Chu Hội Thương xuất hiện lưng .

Bác sĩ Lâm chợt thấy quá ngu, nhận “Tam kiếm khách” trong truyền thuyết của bệnh viện. Ba bọn họ – chỉ cần ai chung với Nhậm Sùng Đạt, nếu Tào Dũng thì nhất định là Chu Hội Thương!

“Có chuyện gì ?” – Chu Hội Thương hỏi, tay vẫn xách theo lễ vật định mang chúc Tết: hai túi trái cây và bánh kẹo.

“Xem bệnh án giúp cái.” – Nhậm Sùng Đạt nhận lấy đồ từ tay .

Bác sĩ Lâm chút do dự, sang hỏi Chu Hội Thương:

“Anh xử lý ? Không thì để gọi bác sĩ trực bên Tim Ngoại tới.”

Chu Hội Thương vốn định dính vụ . Hôm nay trực, kéo tới đây, vui mặt. Ánh mắt liếc Nhậm Sùng Đạt một cái đầy bất mãn.

Nhậm Sùng Đạt cũng khẽ chớp mắt, như thể đang tự hỏi liệu can thiệp quá .

Lúc , Tạ Uyển Oánh tình trạng của Lưu ba ba thể chờ đợi thêm, liền vội vàng chớp lấy cơ hội, với các tiền bối:

“Thầy ơi, xin hãy xem bệnh án. Lúc nãy tim bệnh nhân ngừng đập một , thể tiếp tục chần chừ. Hơn nữa, bên ngoài chỉ cô con gái bảy tuổi đang chờ. Em hỏi , bé còn , chỉ còn ba.”

Tin khiến cả phòng cấp cứu rúng động.

Phiêu Vũ Miên Miên

“Cái gì cơ?!”

“Lão Lâm, chuyện ?”

! Không ai với chuyện đó cả! Lúc bàn giao ca, cô hề nhắc gì đến cảnh gia đình bệnh nhân!”

Nói cách khác – chỉ một chút nữa thôi, thế giới suýt nữa thêm một đứa trẻ mồ côi cha .

Nếu cha chết, một bác sĩ thể thẳng cô bé bảy tuổi : “Ba cháu mất .”

Loading...