“Không .” Thường Gia Vĩ sửa lời cô: “Em gọi điện thoại cho bạn em, bảo cô đến tầng 8, và giáo sư Phó của em cùng mừng sinh nhật cô .”
Tạ Uyển Oánh nghĩ, Hả?
Chỉ thể gọi điện thoại hỏi ý kiến của cô bạn , ăn ở tầng 8 tầng 9.
“Oánh Oánh, sắp đến .” Ngô Lệ Toàn nhận điện thoại của bạn, hỏi: “Bây giờ đang ở trong bệnh viện?”
“Tầng 8 tầng 9?”
“Cái gì?”
“Mình hỏi thích tầng 8 tầng 9?”
Ngô Lệ Toàn im lặng vài giây : “Mình đến , đợi một chút.”
Taxi dừng ở cửa bệnh viện.
Ngô Lệ Toàn bước xuống xe thấy bóng dáng bạn chạy đến.
“Bác sĩ Thường, bác sĩ Hoàng, bác sĩ Tống, chào buổi sáng.” Ngô Lệ Toàn chào hỏi khách hàng của : “Mọi ăn sáng ? Chưa thì em mua...”
“Mua đồ ăn sáng cho em đây.” Thường Gia Vĩ lắc lắc túi đồ tay.
“Mua bánh kem cho em đây.” Hoàng Chí Lỗi thêm.
Nhiều như mua đồ ăn mừng sinh nhật cho cô ? Ngô Lệ Toàn bối rối, ánh mắt đảo qua khuôn mặt của mấy , kết hợp với lời của Oánh Oánh trong điện thoại, cô rùng , : “Oánh Oánh, nghĩ mua gì , cùng xem nào.” Nói xong, đợi phản ứng, kéo bạn chạy xuống cầu thang.
Chạy mất dép, trốn là thượng sách. Là một kinh doanh giỏi giao tiếp, cô cảm thấy tình huống mắt quá khó xử lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-1894.html.]
Sau khi hai họ chạy mất. Khụ khụ. Tống Học Lâm gặm cánh gà gật đầu nghĩ, Bạn của bác sĩ Tạ cũng ghê gớm đấy.
“Muốn mua gì?” Tạ Uyển Oánh kéo chạy, hỏi bạn .
“Cậu mua đồ ăn cho ai?” Ngô Lệ Toàn hỏi ý kiến của cô.
“Giáo sư Phó thích ăn cháo, mua cháo và bánh bao cho giáo sư Phó. Sư Tào hình như thích ăn bánh cuốn, nhưng sư hôm nay đổi khẩu vị, ăn KFC, mua .” Tạ Uyển Oánh suy nghĩ một chút hỏi cô : “Cậu ăn gì? Hôm nay là sinh nhật , mời.”
“Cậu mua kem que cho .” Ngô Lệ Toàn nháy mắt với cô. Trong lòng thầm nghĩ, cô bạn quan tâm đến giáo sư, quan tâm đến sư , chắc là cân bằng giữa tình yêu và sự nghiệp.
Mua kem que thì giáo sư Phó chắc chắn sẽ ăn. Tạ Uyển Oánh tiện thể mua thêm cho sư Tào, bác sĩ Tống và những khác.
Hai cô gái vui vẻ chọn kem ở quầy hàng.
Bên , Phó Hân Hằng nhận đồ ăn sáng mà bạn học cũ mang đến văn phòng, : “Cảm ơn. Sao nghĩ đến việc mua đồ ăn cho ?"
Thường Gia Vĩ mặt mày ủ rũ, tâm trạng tệ, trả lời câu hỏi của , vì con vịt sắp đến tay bay mất.
Nhìn biểu cảm của , bộ đồ thể thao , Phó Hân Hằng dường như hiểu chuyện gì, nghiêm túc cảnh cáo: “Cậu đừng lấy bia đỡ đạn nữa."
Cậu theo đuổi thì theo đuổi, lôi gì.
“Ôi chao.” Thường Gia Vĩ xuống ghế sofa, gác chân lên, vỗ vỗ, trách móc : “Nếu giúp thử, cô hứng thú với Ngoại l*иg ngực?”
“Chúng đều cô hứng thú với Ngoại l*иg ngực.” Lý Thừa Nguyên trong văn phòng phản bác . Ai cũng . Tạ Uyển Oánh cũng thể che giấu suy nghĩ của , để lộ một chút sở thích.
Vân Vũ