Hình như thầy Nhậm và Chu sư cũng thích quán đó. Nghe mấy vị sư quen chủ quán từ lâu.
Hóa cô đến quán đó ăn mì. Ánh mắt tươi sáng của Thân Hữu Hoán chợt lóe lên một tia u ám, khóe miệng nhếch lên nghĩ, Tiểu sư thật thông minh lanh lợi, điều đáng quý nhất là quan tâm đến khác. Người thấu hiểu lòng ở cũng chào đón.
“Bye bye.” Chuyện Thân Hữu Hoán sẽ đùa với họ, tìm xe của .
Vân Vũ
Tào Dũng nắm vô lăng, khi cô đến quán đó ăn cơm, đáy mắt như mặt hồ gợn sóng.
Giống như bắt gặp cô đưa kẹo mυ"ŧ, trong lòng tràn ngập ấm áp.
Vào quán quen cần chào hỏi gì đặc biệt.
Biết rõ khẩu vị của hai , chủ quán chuẩn cho họ món mì bòtrứ danh nóng hổi, nhiều rau mùi và tiêu xay, ngoài thịt bò còn thêm gân bò.
Hương thơm ngào ngạt, một bát mì bụng như ngọn lửa sưởi ấm trong mùa đông, ăn xong cả ấm áp dễ chịu.
Ăn xong, chủ quán mang salad hoa quả lên cho họ.
Tào Dũng thanh toán, ở quầy chuyện với chủ quán khá lâu.
Đợi sư thanh toán xong, Tạ Uyển Oánh ăn hoa quả bóng dáng sư và chủ quán. Nhìn bề ngoài, chủ quán và sư chắc là trạc tuổi .
Sáng hôm , bác sĩ Hồ gọi riêng lên văn phòng chủ nhiệm.
Tin tức lúc đó lan truyền ngoài. Bác sĩ Hồ bước khỏi văn phòng chủ nhiệm với bước chân khập khiễng.
Từ xa thấy cô như , Tả Lương lo lắng bác sĩ Hồ mắng, liền nhỏ giọng với Tạ Uyển Oánh: “Từ hôm nay trở , tránh xa cô .”
Thực cần cố tình tránh né. Bác sĩ Hồ đình chỉ công tác trong ngày và yêu cầu về nhà. Chủ nhiệm tạm thời bác sĩ Hồ quản lý tổ của cô . Bác sĩ Hồ trong văn phòng bao lâu, khi nào về nhà, ai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-1974.html.]
Chiều tan , đường bắt xe buýt, Tạ Uyển Oánh thấy bác sĩ Hồ.
Bác sĩ Hồ một bên đường, chờ taxi.
Xuất phát từ trực giác nào đó, Tạ Uyển Oánh nghĩ nhiều, vẫy một chiếc taxi khác theo xe của bác sĩ Hồ.
Điều khiến cô ngờ tới là chiếc taxi phía Thẩm Hi Phỉ.
Vì hôm qua đến Bắc Đô 3 gặp bác sĩ Hồ, Thẩm Hi Phỉ đành đến thêm một chuyến hôm nay. Chưa kịp xuống xe, cô đột nhiên thấy Tạ Uyển Oánh hình như đang theo dõi bác sĩ Hồ, Thẩm Hi Phỉ liền bảo tài xế theo .
Bác sĩ Hồ taxi suốt 2 tiếng đồng hồ, về phía ngoại ô thủ đô.
Mùa đông trời tối sớm, hơn 7 giờ tối trời tối đen như mực.
Xe chạy đến khu vực khá vắng vẻ, gió bắc thổi mạnh, lạnh đến thấu xương.
Thời tiết sắp đông thật sự lạnh.
Tạ Uyển Oánh nhớ tối qua ăn mì bò với Tào Dũng.
Mùa đông cơ thể tiêu hao năng lượng nhiều, tạm thời theo khác mà ăn tối, bụng cô sôi ùng ục. Mở cặp lấy bánh quy , Tạ Uyển Oánh bắt đầu ăn lót .
Người chuẩn chu đáo sẽ bao giờ sợ đói.
Làm bác sĩ nhất nên để bản đói, vì lúc nào sẽ xảy sự cố ngoài ý cần cứu .
Thẩm Hi Phỉ theo chuẩn kỹ càng như Tạ Uyển Oánh, chỉ cảm thấy đói đến mức bụng dính lưng, khó chịu vô cùng, chỉ thể cố gắng chịu đựng.