Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 1991

Cập nhật lúc: 2025-10-31 16:53:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu sinh viên thể tự xử lý thì thầy gì, chỉ khiến sinh viên thể tiến bộ.

 

Điện thoại đổ chuông vài tiếng.

 

Một lúc , điện thoại kết nối.

 

Tim Thẩm Hi Phỉ đập thình thịch, dù gọi điện thoại, nhưng vẫn cảm thấy một chuyên gia như Nhϊếp Gia Mẫn thật đáng sợ.

 

Không Tạ Uyển Oánh lấy dũng khí mà gọi điện thoại quấy rầy một chuyên gia lúc nửa đêm, đúng là cứng đầu cứng cổ.

 

“Chào thầy Nhϊếp.” Tạ Uyển Oánh .

 

“Chào em.” Nhϊếp Gia Mẫn lịch sự đáp , nhận giọng của cô, hỏi: “Là Tạ Uyển Oánh?”

 

“Vâng, thầy Nhϊếp, là em ạ.”

 

“Em tìm thầy việc gì?” Nhϊếp Gia Mẫn hỏi.

 

Gọi điện thoại quấy rầy chuyên gia lúc , chắc chắn sẽ mắng. Thẩm Hi Phỉ đang chờ xem Tạ Uyển Oánh bẽ mặt như thế nào.

 

“Không , em cứ từ từ .” Nhϊếp Gia Mẫn thêm.

 

Nhϊếp Gia Mẫn là điển hình của kiểu chậm rãi, còn chậm hơn cả Đào Trí Kiệt, đây là đang nhắc nhở cô báo cáo rõ ràng. Tạ Uyển Oánh gật đầu.

 

Thẩm Hi Phỉ mà ngạc nhiên nghĩ, Cái gì? Chuyên gia bảo Tạ Uyển Oánh từ từ ?

 

Nhϊếp Gia Mẫn hiểu Tạ Uyển Oánh, cô gọi điện thoại đến chắc chắn vì chuyện riêng tư mà là vì bệnh nhân nào đó.

 

Tạ Uyển Oánh bắt đầu báo cáo ngắn gọn tình hình của bệnh nhi với thầy: “Thai 36 tuần, t.a.i n.ạ.n giao thông, xuất huyết não cấp tính, qua đời. Chúng em mổ lấy thai cấp cứu. Sau khi khỏi bụng , trẻ thở yếu, đều, nhịp tim 90 /phút, môi tím tái, tay chân lạnh, kí©h thí©ɧ gan bàn chân , phản ứng, trương lực cơ thấp. Đánh giá sơ bộ Apgar 3 điểm, chẩn đoán hội chứng suy hô hấp ở trẻ sinh non. Do tình huống đặc biệt, thể tiêm t.h.u.ố.c trưởng thành phổi cho .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-1991.html.]

“Mẹ đứa bé qua đời.” Nhϊếp Gia Mẫn xong báo cáo, với tấm lòng của một thầy thuốc, giọng lộ vẻ nặng nề.

 

“Vâng, bệnh nhân mới qua đời.” Tạ Uyển Oánh cố kìm nén cảm xúc, đáp: “Trước khi qua đời, đứa bé dùng hai tay bảo vệ bụng , bảo vệ con.”

Vân Vũ

 

“Bây giờ các em đang ở ? Đang đường ?” Nhϊếp Gia Mẫn thấy tiếng ồn ào ở đầu dây bên , hỏi.

 

“Vâng. Nếu thầy đồng ý, chúng em đưa bệnh nhi đến Quốc Hiệp cấp cứu.” Tạ Uyển Oánh .

 

“Được, đưa đến đây. Thầy bệnh viện.”

 

Được thầy Nhϊếp đồng ý, Tạ Uyển Oánh cúp máy.

 

Thẩm Hi Phỉ thấy, dám tin, hỏi cô: “Thầy Nhϊếp ?”

 

“Thầy đồng ý, thể đưa đến Quốc Hiệp.”

 

“Thật giả?” Thẩm Hi Phỉ chỉ nhớ Tạ Uyển Oánh chuyện điện thoại ngắn gọn, mà thuyết phục Nhϊếp Gia Mẫn. Nhϊếp Gia Mẫn đồng ý dễ dàng như , cứ như là thiết với Tạ Uyển Oánh.

 

Nghi ngờ, Thẩm Hi Phỉ tự gọi điện thoại hỏi thầy Nhϊếp .

 

Thẩm Hi Phỉ thể gọi điện thoại, cô thậm chí còn điện thoại riêng của Nhϊếp Gia Mẫn, bực bội hỏi: “Sao cô điện thoại riêng của thầy Nhϊếp?”

 

Đương nhiên là Nhϊếp Gia Mẫn cho cô.

 

Cằm Thẩm Hi Phỉ sắp rớt xuống, lẩm bẩm nghĩ, Tạ Uyển Oánh thật nịnh nọt thầy cô, ngay cả Nhϊếp Gia Mẫn cũng nịnh nọt , dùng thủ đoạn gì.

 

Mà, dù nịnh nọt thầy, tại Nhϊếp Gia Mẫn tin tưởng tình hình mà một sinh viên y khoa như Tạ Uyển Oánh báo cáo qua điện thoại.

 

 

 

 

Loading...