Vừa khéo, thầy Trang từng là giáo viên dạy toán lớp 10 và 11 của Tạ Uyển Oánh. Bởi , thầy rõ ràng: thời gian Tạ Uyển Oánh tiếp xúc với cô Lưu Tuệ thực chỉ kéo dài đúng một năm. Nền tảng học tập ở cấp ba phần lớn xây dựng trong hai năm đầu, năm cuối cùng chủ yếu là ôn luyện, thật tác dụng còn quá lớn nữa.
Trước những câu hỏi dò dẫm từ các giáo viên khác, thầy Trang bước văn phòng với phong thái tự tin và khí chất nổi bật, mỉm :
“Trường một thủ khoa ban tự nhiên, chẳng lẽ đến xem? Hiệu trưởng còn đích gọi bảo tới đấy. Chẳng qua là đó về thủ đô ở với con trai nên mới về muộn.”
Các thầy cô xong đều hiểu vấn đề. Những học sinh mặt ở đó cũng nhanh chóng nhường chỗ cho thầy Trang và Tạ Uyển Oánh.
Thầy Trang dừng mặt học trò cũ, kiêng nể gì mà lên tiếng phê bình thẳng thắn cô Vương:
“Cô là một cô Lưu dạy nên Tạ Uyển Oánh mới thành tích như hôm nay? Cô đang đùa ? Thành tích của một học sinh là công sức của nhiều thầy cô từng giảng dạy em . Công lao tuyệt đối thể để một cô Lưu chiếm lấy. Bây giờ cô trốn ở nhà là ý gì?”
Câu cuối cùng của thầy Trang đặc biệt gây ấn tượng, khiến cả văn phòng thầy cô đồng loạt vỗ tay tán thưởng, rộ lên.
Ai mà đoán tâm tư của Lưu Tuệ chứ? Bởi vì đắc tội với học sinh mà cảm thấy chột , liền giả bệnh trốn ở nhà, còn dùng chiêu “đạo đức bắt cóc” để ép học sinh nhún nhường mà đến xin cô .
Các thầy cô càng nghĩ càng bực, thầy Trang dẫn đầu, lập tức ai nấy đều theo:
“ , như thầy Trang đấy! Nghe cô Lưu chuyện mà tưởng như cả quá trình dạy dỗ chỉ một cô !”
“Cô Lưu chỉ dạy lớp ngữ văn thôi mà. Hơn nữa, thành tích trung bình môn ngữ văn của lớp trong kỳ thi đại học thuộc hàng thấp nhất trường. Là do chính Tạ Uyển Oánh thi , thì liên quan gì đến cô ?”
“Tạ Uyển Oánh đạt điểm cao nhất trường ở môn toán trong kỳ thi đại học. Nếu ai công lớn nhất, thì chính là thầy Trang chứ cô Lưu!”
Cô Vương im như tượng giữa văn phòng, cả cứng đờ, mặt đỏ như gan heo vì hổ, tức giận mà dám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-29-gap-lai-an-su-2.html.]
Thầy Trang nghiêng ghé sát tai cô Vương, lạnh nhạt :
“Đừng tưởng cô đang tính toán cái gì. Cô về với cô , bảo điều một chút. Bằng , sẽ với hiệu trưởng. Đừng nghĩ hai quan hệ thích.”
Chỉ một câu đó cũng đủ khiến cô Vương đang dựa danh nghĩa của Phòng Giáo vụ để oai cũng cụp đuôi, cúi đầu rút lui lặng lẽ.
Đừng thầy Trang nghỉ hưu, nhưng vì thầy là giáo viên kỳ cựu, từng là giảng viên hàng đầu của trường, lời vẫn trọng lượng cực kỳ lớn với hiệu trưởng.
Phiêu Vũ Miên Miên
Cô Vương chấn chỉnh một trận, liền tiu nghỉu rời khỏi văn phòng.
Thầy Trang sang với các đồng nghiệp:
“Mọi cứ việc . là nghỉ hưu rảnh rỗi, chỉ trò chuyện với học sinh một chút.”
Các thầy cô hiểu ý, mỉm tránh sang một bên.
Tạ Uyển Oánh bước đến cạnh thầy Trang, nhẹ giọng :
“Trước đó em gọi điện đến nhà thầy, nhưng ai bắt máy cả.”
Nghĩ kiếp , kỳ thi đại học, đầu tiên cô cảm ơn chính là thầy Trang – mà cô cảm thấy giúp đỡ nhiều nhất. Thế nhưng, khi thể liên lạc với thầy. Sau đó thầy chuyển đến thủ đô sống, còn Tùng Viên nữa. Kết quả là cô thể gặp thầy nào. đời , nhờ sống , quỹ đạo phận đổi, thầy Trang những về mà còn thể gặp cô. Trong lòng Tạ Uyển Oánh khỏi rộn ràng vui sướng.
Nghe học trò , thầy Trang cũng vui mừng kém, hiền hậu:
“Ai da, là do thầy khỏi nên sợ lạ gọi phiền, cắt điện thoại . Thật xin con nhé!”