“Cảm ơn , Tả bác sĩ.” Biết họ của , Tạ Uyển Oánh thêm lời cảm ơn kèm theo xưng hô.
Nghe thấy lời cảm ơn lịch sự , Tả bác sĩ cảm thấy thoải mái, đ.á.n.h giá khuôn mặt quá trẻ trung và tính cách quá trọng, ăn nhập với của cô.
Quay , Tạ Uyển Oánh hướng đến một khác để cảm ơn, cung kính : “Cảm ơn Nhậm sư .”
Tục ngữ , trăm bằng một thấy. Nghe giọng qua điện thoại, nhiều, bằng bây giờ gặp mặt trực tiếp, rõ đối phương.
Nhìn kỹ, Nhậm sư cao, cũng trai, nhưng khí chất, toát lên vẻ quyết đoán, ngầu. Chỉ tiếc là Nhậm sư cũng khó gần như Trương đại lão, tuyệt đối dễ dàng cho thấy mặt.
Nhậm Triết Luân cô gọi là sư , gì, ánh mắt bất ngờ, thể hiện biệt danh đặt cho cô đó nghĩ, Uyển Uyển sư cáo già.
Chỉ thể , khi tận mắt chứng kiến, càng khẳng định danh hiệu cáo già của cô.
Đối mặt với những ca bệnh nguy kịch ở khoa cấp cứu, đến kỹ thuật thế nào, mà tâm lý của cô thể so sánh với bác sĩ lão luyện. Cách cư xử càng là khôn khéo, tiến thoái đúng mực.
“Tạ bác sĩ.” Dương y tá gọi, giục cô ngoài bổ sung y lệnh.
Tạ Uyển Oánh : “Sư , em xử lý bệnh án .” Sau đó chạy ngoài mà cần ai thêm gì.
Rõ ràng cô hiểu rõ quy tắc hành xử lâm sàng hơn ai hết, thế nào để đắc tội với khác, đúng là cáo già.
Dương y tá thấy cô ngoài, liền ghé tai cô nhỏ: “Trương chủ nhiệm đêm nay cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-3643.html.]
Đêm nay là vận may gì đây? Chuyên gia cứ thế mà hết đến khác?
Tạ Uyển Oánh lặng lẽ đảo mắt.
“Cô chuyện gì đang xảy , Tạ bác sĩ?” Thấy cô vẫn bình tĩnh, Dương y tá tỏ vẻ ngạc nhiên. Chuyện như cô , là cô trở thành con giun đũa trong bụng Trương đại lão.
Vân Vũ
Cô nào dám đoán suy nghĩ của Trương đại lão, sợ mất mạng.
Làm bác sĩ, cô chỉ thể nắm bắt tình trạng bệnh nhân.
Quay đồng hồ treo tường, gần 5 giờ sáng, thời điểm coi là giao thoa giữa âm dương, là lúc Diêm Vương thích lấy mạng nhất. Dù , lâm sàng thường xuyên thấy những bệnh nhân nặng qua khỏi thời điểm là sự thật.
“Ý cô là, bệnh nhân cần cấp cứu nên Trương chủ nhiệm .” Dương y tá hiểu ý cô, cũng nghĩ đến lý do . Nếu , Trương Hoa Diệu thể nào đến bệnh viện giữa đêm khuya khoắt. Trừ khi Trương Hoa Diệu là để gặp Nhậm đồ , nhưng Nhậm Triết Luân tự đêm nay mà đó chào hỏi ai là điều bất ngờ.
Là bệnh nhân nào khiến Trương đại lão mất ngủ, chạy vội về bệnh viện? Trương đại lão là lãnh đạo, bác sĩ hàng đầu, quan tâm đến bệnh nhân bình thường.
Phòng bệnh VIP của Quốc Trắc luôn kín chỗ. Dương y tá nhất thời đoán bệnh nhân VIP nào gặp vấn đề lớn khiến Trương đại lão chạy về bệnh viện.
“Tạ bác sĩ, cô là bệnh nhân nào ?” Dương y tá hỏi.
Quách T.ử Hào chen : “ , chắc là Tề tổng. Lúc Tạ bác sĩ với nhà , bảo nhà ở bệnh viện chăm sóc ông cụ mấy hôm nay.”