Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 3910 - 3
Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:05:23
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi cả nhóm đến khu chung cư của đại lão Trương, khá nhiều tụ tập ở đó. Có bảo vệ đến duy trì trật tự tại hiện trường, hẳn là theo yêu cầu của cư dân.
Hầu hết đều giữ bình tĩnh, lầu đang cấp cứu nên xông lên gây rối trật tự y tế, xét cho cùng những đến đây đều là trong ngành y, hiểu rõ mức độ nghiêm trọng.
Trong trường hợp , những lầu chờ đợi kết quả đều xôn xao, bất mãn:
"Tại đưa thầy đến bệnh viện?"
"Đã trì hoãn lầu bao lâu !" Liên tục đồng hồ.
"Ngừng tim mà hồi phục , nhanh chóng đưa đến bệnh viện đặt máy tạo nhịp tim hoặc phẫu thuật chứ. Cứ tiếp tục gì ở đây, đây là lãng phí thời gian." Phàn nàn về mặt kỹ thuật.
"Quốc Trắc ở gần đây ?"
"Nếu Quốc Trắc cứu thì đưa thầy về Quốc Hiệp chúng ."
Theo lý thuyết, khoa Tim mạch của Quốc Trắc bây giờ nổi tiếng hơn Quốc Hiệp, là khoa một cả nước, thể kém hơn Quốc Hiệp.
"Quốc Trắc cứu !"
"Các linh tinh gì , xe cấp cứu của Quốc Trắc chúng dừng ở đây ?!"
Hai bên giằng co, trừng mắt , tình hình căng như dây đàn.
"Không cần cãi nữa, chủ nhiệm Trương và về."
Xe của Tào Dũng là chiếc đầu tiên rẽ khu chung cư.
Vừa nhảy xuống xe sư Tào, Tạ Uyển Oánh kịp ai, vội vã chạy lên cầu thang, như lời cô , lo lắng cho Bạn học Trương.
Đến cửa nhà đại lão Trương, gặp sư tỷ Lý và sư Chu đến .
Lý Hiểu Băng bậc thang, cúi đầu, im lặng rơi nước mắt.
Lượng Lượng , đưa tay nhỏ lau nước mắt cho .
Nhìn thấy con trai như , nghĩ đến lời cô giáo Lỗ khen con trai là đứa trẻ ngoan nhất, Lý Hiểu Băng suýt nữa thì bật nức nở, ôm chặt lấy con trai: “Lượng Lượng, bà nội mất , bà , con luôn nhớ bà nội, ?"
Mắt Chu Hội Thương đỏ hoe cặp kính, dám tháo kính xuống, cũng nên lời.
Qua cánh cửa mở toang, thể thấy công tác cấp cứu bên trong kết thúc từ lâu, y tá đang cúi đầu kiểm kê vật dụng cấp cứu sử dụng để đối chiếu với bác sĩ.
Đã ngất, là bố Vu, bất động trong vòng tay con trai. Những khác thể tưởng tượng sự tự trách của ông lớn đến nhường nào.
Sắc mặt Vu Học Hiền xanh mét, chằm chằm Thân Hữu Hoán và những khác.
Chồng chăm sóc bố chồng, Khương Minh Châu chồng hỏi bác sĩ cấp cứu: “Anh xem, là các chuyện ?"
"Chúng gì chứ? Khi chúng đến, tim bệnh nhân ngừng đập từ lâu." Bác sĩ Trần cùng xe hắt nước bẩn, đương nhiên ủy khuất, khó chịu .
Vân Vũ
Hồi sức tim phổi thời gian vàng, vượt quá thời gian thì bệnh nhân t.ử vong, bác sĩ thần tiên, thể hồi sinh bệnh nhân. Chính vì , vì bệnh nhân qua đời là cô giáo Lỗ, nên khi đến, họ cố gắng hết sức, theo quy trình cấp cứu. Chỉ cần là trong ngành y đều kiểu cấp cứu còn ý nghĩa gì nữa, chỉ là theo chủ nghĩa nhân đạo, bất kỳ ý nghĩa khoa học nào.
"Các rõ hỏi chuyện !" Khương Minh Châu tức giận dậm chân xuống sàn: “Các rõ tim thầy , tại các biện pháp dự phòng cho tim thầy ? Thầy đầu tiên như ...”
"Ai chúng ...” Bác sĩ Trần định cãi .
"Không cần với cô ." Thân Hữu Hoán ngăn cản cấp cãi với đối phương.
Âm thanh từ lầu truyền xuống.
Đám đông bên ồn ào: “Thầy mất ?"
"Họ tiếp tục cấp cứu cho thầy nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-3910-3.html.]
"Họ mới cấp cứu bao lâu."
"Đừng nữa. Mọi đều , hồi sức tim phổi chỉ tác dụng gãy xương sườn của bệnh nhân, tác dụng nào khác."
"Anh đang cái gì , đó là thầy, giống ...”
"Giống giống thì !"
Người trong ngành y và bình thường khác gì , chỉ ở chỗ đều hỉ nộ ái ố, mà còn ở chỗ phản ứng của khi gặp vấn đề là khác .
Tạ Uyển Oánh tìm thấy Trương Thư Bình đang bên cửa phòng.
Dựa lưng tường trắng, Trương Thư Bình cầm tờ báo hứa mang về cho bà, đôi mắt như chú chim nhỏ lạc lõng ngoài cửa sổ, hồn vía lên mây.
"Thư Bình."
Bờ vai vỗ nhẹ hai cái, Trương Thư Bình đầu , thấy thầy Tạ.
"Em ." Tạ Uyển Oánh với học sinh.
Đôi mắt trống rỗng của Trương Thư Bình bỗng hiện lên tia sáng nghĩ, Thầy Tạ ? Biết chú út với , Thư Bình, việc chúng , những bác sĩ, thể cho con, cho bà nội con bây giờ lẽ chỉ còn điều , để bà trong tôn nghiêm.
Tào Dũng bước đến, bên cạnh cô, cùng cô đặt tay lên vai Trương Thư Bình an ủi.
Những khác trong và ngoài phòng thấy giọng cô mới nhận đến.
Thân Hữu Hoán thở dài, xoa trán, bất lực nghĩ, Giấu ai cũng , nhưng đừng hòng giấu tiểu sư .
Tiếng bước chân liên tục truyền đến từ cầu thang, những đến lượt lên lầu xem tình hình.
Phó Hân Hằng và Thường Gia Vĩ xuất hiện ở cửa.
Thường Gia Vĩ gặp hỏi: “Đào Trí Kiệt ? Chẳng đến sớm nhất ?"
Sư Đào đúng là đến sớm nhất. Đang bưng chậu nước, đeo găng tay tự lau mặt và tay cho thi thể.
Nhìn thấy cảnh , Thường Gia Vĩ cảm thấy gì đó đúng, nghi ngờ : “Con trai cháu trai ? Đây là việc của con trai cháu trai ?"
Một câu đ.á.n.h thức những khác.
Con trai nuôi, cháu trai tại hiện trường ngay lập tức hành động.
Đại lão Trương vội vàng chen đám đông, hét lớn: “Ai cướp việc của !"
Căn phòng một nữa rơi hỗn loạn.
Mấy ngày đó, như những bông hoa héo úa, thể gượng dậy.
Đám tang của thầy tổ chức đúng lịch.
Từ sáng sớm ngày lễ viếng, liên tục đến hội trường tang lễ để tiễn biệt thầy cuối.
Lúc , Tạ Uyển Oánh cùng các bạn cùng lớp và thầy Nhậm đến nhà tang lễ.
Đến nơi, thấy xe cộ đậu kín cổng nhà tang lễ.
Triệu Triệu Vĩ, học sinh mệnh danh là vua tin tức của giới y học thủ đô, thuật lời nhà: “Ông nội , tất cả các chuyên gia, giáo sư ở thủ đô đều đến."
Là tất cả các chuyên gia trong giới y học thủ đô đều đến. Có thể tưởng tượng , cô giáo Lỗ là ngôi sáng trong giới d.ư.ợ.c học thủ đô, là vợ của thầy Trương Ngọc Thanh, chỉ riêng hai phận , những bạn thiết thường ngày đều là các chuyên gia trong ngành.
Nghe , ngoài thủ đô, những trong ngành y ở các nơi khác, gần thủ đô hoặc đang ở thủ đô, nếu thể đến đều đến. Những bạn thiết với thầy, thậm chí còn đặt vé máy bay, vé tàu từ , vượt ngàn dặm đến đây, rơi nước mắt tiễn biệt bạn thiết cuối.
Tiếng , nỗi đau thương tràn ngập trong khí nhà tang lễ. Trời đất âm u, như thể ông trời cũng đang đau buồn.
Lớp trưởng Nhạc cùng hai bạn học đặt vòng hoa của lớp ở vị trí quy định cửa.