“Nếu tin rằng phán đoán chuyên môn của sai, thì nên thế nào cứ thế mà .” Nghe Tạ Uyển Oánh trả lời, Tào Dũng .
Được sư khích lệ, cô xoa tay hầm hè.
Cúp điện thoại, cô trả cho Hoàng sư , phòng bác sĩ tìm đơn hội chẩn, đồng thời gọi điện cho thầy Tôn Ngọc Ba đến xử lý.
Vân Vũ
Nghe học trò thông báo, Tôn Ngọc Ba tỉnh dậy, trở văn phòng thì trừng mắt ngái ngủ Hoàng Chí Lỗi đang mặt ở đó: “Sao ở đây?”
“Tối nay là trực tổng nội trú.” Vừa , Hoàng Chí Lỗi chỉ trích , “Cậu để tiểu sư của ở một ? Con bé học trò của ?”
“Để nó rèn luyện thôi mà.” Tôn Ngọc Ba uể oải đáp, “Với , tin tưởng năng lực của nó.”
Hoàng Chí Lỗi chỉnh kính, vô cùng hoài nghi tối nay rốt cuộc là ai trực ban, chẳng lẽ tất cả công việc đều do tiểu sư của ?
Anh đoán đúng.
Tôn Ngọc Ba đầu , hỏi học trò: “Em giường 62 ? Muốn mời bác sĩ Khoa Gan Mật Ngoại đến hội chẩn ?”
“Vâng, thầy Tôn, thầy xem cần thông báo cho thầy Thi Húc ạ?” Tạ Uyển Oánh dò hỏi.
Thông báo cho bác sĩ tuyến hai? Tôn Ngọc Ba cũng suy nghĩ tương tự với cô, cần gì chứ, Thi Húc về cũng vô dụng. Vận dụng gan nhân tạo thì chỉ Khoa Gan Mật Ngoại mới .
Dùng ngón tay gãi gãi đỉnh đầu, Tôn Ngọc Ba nghĩ: “Tự tìm đường chết. Không cho chúng cứu , chúng tiếp tục suy nghĩ để cứu ?”
Làm bác sĩ thật đúng là thế giới.
Tạ Uyển Oánh xong đơn xin hội chẩn, đưa cho thầy giáo xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-501-moi-duoc-dai-nhan-den-hoi-chan.html.]
Thấy họ quyết định, Hoàng Chí Lỗi cầm điện thoại gọi cho Khoa Gan Mật Ngoại, liên hệ với bên đó.
Khoa Gan Mật Ngoại yên tĩnh, điện thoại reo một hồi mới y tá đến .
“Hỏi bác sĩ khoa chúng ? Họ ngủ hết .” Y tá .
“ là trực tổng nội trú Hoàng Chí Lỗi, bên khoa Ngoại tổng quát 2 một bệnh nhân nghi ngờ suy gan cấp tính, cần họ phái đến hội chẩn. Chị mau chóng thông báo tình hình cho bác sĩ trực ban .” Hoàng Chí Lỗi dặn dò.
Y tá đặt điện thoại xuống và phòng bác sĩ để thông báo.
Cũng rõ tối nay bên đó ai trực ban. Ai trực ban cũng thế thôi. Quy tắc của bệnh viện là, khi trực tổng nội trú phối hợp thì đó đến.
Điều khiến họ ngờ là, của Khoa Gan Mật Ngoại đến cực nhanh, đây từng .
Điện thoại gọi đầy vài phút, cửa phòng bệnh "cọt kẹt" một tiếng, mở , hai bác sĩ mặc áo khoác trắng bước Khoa Ngoại tổng quát 2.
Lúc , ba Tôn Ngọc Ba khỏi văn phòng, đối diện thấy đồng nghiệp áo trắng đang tới, giật . Tôn Ngọc Ba kêu lên: “Đến nhanh thế?” Ban đầu định đưa học trò đến gõ cửa phòng 62 , giờ xem kịp .
Đứng bên cạnh đồng hương, Hoàng Chí Lỗi chỉnh kính, mặt kính lóe lên ánh kinh ngạc hề nhỏ: Người đến hiển nhiên bác sĩ trực tuyến một bình thường!
“Cậu gọi ?” Tôn Ngọc Ba nắm lấy cánh tay đồng hương, suýt nữa sợ c.h.ế.t đến nơi, hỏi.
“Không !” Hoàng Chí Lỗi kiên quyết phủ nhận, “ gì bản lĩnh mời đại Phật .”
Nghe qua hai gọi Đào sư là đại Phật của Khoa Gan Mật Ngoại, chắc là để chỉ Đào sư đỉnh. Tạ Uyển Oánh ngó từ lưng Hoàng sư và thầy Tôn, thấy Đào sư xuất hiện mặt họ với vẻ mặt tươi , một nam thần mỉm , vẻ phiền muộn khi đàn em gọi dậy giữa đêm, mà điềm tĩnh.
Tôn Ngọc Ba thì cảm giác , tiếp tục siết chặt cánh tay Hoàng Chí Lỗi, thì thầm: “Cậu gọi điện thoại thông báo kiểu gì !”