Buổi khai giảng đầu tiên của khóa học cuối cùng cũng kết thúc.
Nhậm Sùng Đạt vội vàng rời khỏi hội trường, lập tức về văn phòng giảng viên.
Phiêu Vũ Miên Miên
Xung quanh, các giáo viên khác sớm vài tin tức từ cô giáo hướng dẫn , lúc đang vây quanh , hỏi:
“Cảm giác thế nào?”
Một đôi chân dài tùy tiện gác lên đầu gối Nhậm Sùng Đạt, ngửa đầu dựa ghế nghỉ ngơi, đột nhiên hỏi đồng nghiệp:
“Hồ sơ của nữ sinh là ai đề cử ?”
Điểm của cô đủ điều kiện, nhưng nhà trường quyền lựa chọn sinh viên trúng tuyển . Trước giờ, dù nữ sinh điểm cao hơn nam sinh, cũng chắc chọn một chuyên ngành nhất định. Nếu thì tại bao nhiêu năm qua, ở khoa ngoại mới chỉ một Tạ Uyển Oánh là nữ sinh trúng tuyển?
Về chuyện , giáo viên từng vài thông tin bên lề, bèn ngại tiết lộ với Nhậm Sùng Đạt:
“Hình như là do bạn học cũ của đề cử.”
“Bạn học nào?”
“Ngoài Tào Dũng thì còn ai đây nữa?”
Vừa đến cái tên “Tào Dũng”, Nhậm Sùng Đạt lập tức hiểu . Thì là .
Nghĩ cũng đúng, trong bạn học cùng khóa, ngoài Tào Dũng , thật sự ai đủ khả năng nhà trường mời về để hỗ trợ tuyển chọn tân sinh viên.
“Để gọi cho hỏi thử.” Nghĩ , Nhậm Sùng Đạt lập tức gọi điện cho bạn học cũ hiện đang ở bệnh viện.
Khác với – chọn ở trường khi nghiệp – thì Tào Dũng giữ khoa Ngoại thần kinh của Bệnh viện trực thuộc Quốc Hiệp ngay từ thời thực tập. Giờ đây, trở thành bác sĩ trẻ đánh giá là “lưỡi d.a.o vàng một” trong giới ngoại khoa của bệnh viện. Lần công tác, từng cứu sống một bệnh nhân vỡ túi phình động mạch chủ trong điều kiện cực kỳ thiếu thốn ở một bệnh viện tuyến , chỉ bệnh viện khen ngợi mà còn khiến danh tiếng của lan rộng khắp giới ngoại khoa trong cả nước.
Ai ai cũng , chắc chắn sẽ nên chuyện lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-53-y-hoc-phan-khoa-khong-phan-biet-nam-nu-2.html.]
Khi Nhậm Sùng Đạt nhờ tổng đài bệnh viện chuyển máy đến khoa Ngoại thần kinh, đúng lúc bên đang cực kỳ bận rộn. Buổi sáng khám phòng xong, nhóm bác sĩ ngoại khoa lập tức họp để thảo luận về các ca phẫu thuật của hôm nay dựa những gì bàn chiều qua. Vừa y tá điện thoại của quen, Tào Dũng vội vàng bắt máy:
“Có chuyện gì mà tìm ?”
“Cậu quen Tạ Uyển Oánh – sinh viên lớp ?”
Nghe thấy bạn học cũ mở miệng đầu đuôi, Tào Dũng sững hỏi ngược :
“Cậu phụ đạo viên ?”
Có vẻ thông tin đôi bên nắm đều thời. Đầu dây bên còn tiếng y tá đang hối thúc, Nhậm Sùng Đạt dứt khoát :
“Tối nay ăn tối cùng , tâm sự.”
“Được.” Tào Dũng cúp điện thoại, xoay bước , nhưng lời lúc nãy của bạn học vẫn còn văng vẳng bên tai. Anh khẽ chớp mắt, khóe môi bất giác nhếch lên, dường như cảm nhận một niềm vui khó thành lời.
Chẳng lẽ bạn học đến... đúng là cô ?
________________________________________
Bên trong lớp học, khi buổi khai giảng kết thúc, phụ đạo viên cũng tranh thủ sắp xếp lịch quân sự đầu khóa – kéo dài trong mười ngày. Trong thời gian , sinh viên sẽ tiết học chuyên ngành. Đám sinh viên vẫn còn nuối tiếc rời lớp, nên vì về ký túc xá, tụ tập ríu rít trong phòng học tán gẫu.
Biết nữ sinh duy nhất trong lớp kiểu công chúa yếu ớt mà là một “nữ học bá” chính hiệu, mấy nam sinh tò mò liền xúm , quanh Tạ Uyển Oánh bắt chuyện.
“Trong nhà thật sự ai bác sĩ ?” Có nhịn tiếp tục truy hỏi, cảm thấy chỉ tự học mà đạt thành tích thế thì quá kinh . Vì y học giống các ngành khác, nó đòi hỏi tay nghề và kỹ thuật thực hành cao.
Tạ Uyển Oánh lắc đầu.
“Vậy thì ?”
“Dì họ của trong ngành.”
“À...” Một nhóm nam sinh lập tức hiểu , ai nấy đều tiu nghỉu. Nghĩ cũng thấy vô lý – bà con xa như thế liệu thể dạy cô mấy thứ y học phức tạp đến ?