Ngón giữa tay trái dùng sức đè lên vị trí ở , tay cầm kim tiêm, nhớ rõ góc độ kim tiêm là 15 độ đến 30 độ so với hướng của mạch máu, tiến kim thẳng. Điểm tiêm nhất nên chọn ở một phần ba của đường nối giữa cằm và xương đòn của bệnh nhân.
Sách giáo khoa như , nhưng cực kỳ考验 thị lực của tiêm. Không thị lực thì thể dựa kinh nghiệm. Tạ Uyển Oánh đầu tiên tiêm tĩnh mạch cảnh ngoài, cô chỉ thể nghĩ nó nên dễ hơn nhiều so với tiêm tĩnh mạch đòn, ít nhất là thấy và sờ mạch máu. Vì thế điều cho cô đủ dũng khí để thử, huống chi bên cạnh còn hai cô y tá già và thầy Nhiệm.
Hai mắt chằm chằm điểm tiêm tính toán, tay cầm kim tiêm theo góc độ định song song đưa kim , khi kim xuyên qua da nhanh để giảm bớt đau đớn cho bệnh nhân. Khi mạch m.á.u thấy m.á.u chảy ngược sai, động tác nhẹ nhàng, chậm rãi và vững vàng, kịp thời rút kim thép , chỉ để ống mềm. Cô y tá phụ tá nhanh tay giúp cô dán băng gạc cố định cánh kim, dùng ống tiêm rút một chút m.á.u chờ đưa xét nghiệm, đó treo dung dịch nước muối sinh lý lên. Tương đương với việc một kênh cung cấp sự sống cho bệnh nhân thiết lập, thể tạm thời yên tâm.
Đối với việc cô tiêm thành công một cách thành thạo, hai cô y tá già đây là đầu tiên cô , : "Nhìn là em là tiêm kinh nghiệm ." Rõ ràng, quên Tạ Uyển Oánh mới tự rằng chỉ là một học sinh.
Phía Đông Tử, Nhiệm Sùng Đạt gọi điện liên lạc với bạn học cũ Tào Dũng.
Thời gian phẫu thuật khoa Ngoại Thần Kinh thường dài, Tào Dũng xuống khỏi bàn mổ, lúc đó là 1 giờ trưa. Hoàng Chí Lỗi và các trợ thủ khác vẫn xuống, đang công tác kết thúc bàn mổ. Tào Dũng khỏi phòng phẫu thuật để nhận cuộc điện thoại cầu cứu từ Nhiệm Sùng Đạt.
"Tình hình thế nào?" Tào Dũng hỏi.
"Thoát vị não cấp tính, bé trai năm tuổi, đồng tử ban đầu co bây giờ sợ xu hướng giãn . lo lắng nếu dẫn lưu, thằng bé sẽ chịu nổi." Nhiệm Sùng Đạt .
"Anh đang ở bệnh viện nào? Có là ở phòng cấp cứu bệnh viện chúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-580-xin-giup-do-tu-xa.html.]
"Đương nhiên ! Nếu ở bệnh viện chúng thì gọi xuống ngay ."
"Vậy bây giờ đang ở bệnh viện nào?"
"Một tòa nhà phòng khám. Gặp bệnh nhân tai nạn xe cộ đường. Xe cứu thương mãi đến, thể là do kẹt xe. Trước tiên đưa đến phòng khám gần đó. Ở đây chắc một thứ thể dùng ."
"Đã chụp CT ?"
Vân Vũ
"Chưa, thằng bé hôn mê."
"Anh , nghĩ chụp CT mà dám tay ?"
Câu hỏi chất vấn tâm hồn của bạn học cũ khiến Nhiệm Sùng Đạt đưa tay sờ lên trán. Lòng bàn tay sờ xuống là mồ hôi. Có thể là do sốt ruột, cũng thể là do kinh hoàng và sợ hãi, sinh mạng của bệnh nhân lúc trong lòng bàn tay . Chỉ là bác sĩ lâm sàng lâu , quá lâu tiếp xúc lâm sàng, sợ là kỹ năng cùn , khiến lòng bất an yên.
Không thấy bạn học cũ đáp lời, Tào Dũng thầm nghĩ, nếu là tiểu sư , lúc chắc chắn sẽ lập tức đáp lời : "Thử, dù cũng thử, vì tính mạng bệnh nhân nhất định thử!"
Tiểu sư Oánh Oánh là mà thấy từ lúc mới bắt đầu là một mới sợ hùm, vì điểm mà tất cả các thầy cô và tiền bối luôn lo lắng cho cô. Cách việc thường xuyên dốc lực của cô trong giới y học thuộc về một trường phái hiếm . Hiếm , nhưng . Không bác sĩ như , mà là đa bác sĩ thực lực kỹ thuật .
Quả thật, thử, bệnh nhân chắc chắn sẽ chết. Trong tình huống , bác sĩ thể vì khó khăn khi thực hành mà lựa chọn chỉ để tránh rủi ro cho bản , từ đó trốn tránh trách nhiệm của ?