Tạ Oánh Oánh ngẩng đầu lên, thấy một đám các tiền bối đang chen chúc trong phòng siêu âm B để xem kết quả xét nghiệm, Triệu Hoa Minh cũng ở trong đó.
Nói , cuộc đối thoại tối nay của giáo sư Đàm hình như dài dòng.
Đàm Khắc Lâm từ đến nay chuyện hiếm khi vượt quá ba câu.
“Gọi bác sĩ Đào đến đây!”
Giáo sư Đàm đột nhiên hùng hổ, Tạ Oánh Oánh do dự đưa điện thoại cho sư .
Đào Trí Kiệt hình ảnh ban đầu máy siêu âm cho thấy vị trí bệnh của bệnh nhân, đầu thấy cô em khóa đưa điện thoại tới, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên: Cái là?
“Thầy Đàm bảo điện thoại ạ.”
Đào Trí Kiệt nhận lấy điện thoại: “Bác sĩ Đàm.”
“Thầy Triệu Hoa Minh của các chuẩn tự khám bệnh cho cháu trai ?”
“Không thể nào!” Đào Trí Kiệt kiên quyết phủ định, “Đây là bệnh nhỏ, thể để chính ông khám cho cháu trai . Ông khám, phòng ban và bệnh viện cũng cho phép.”
Chuyện gì thế ! Tạ Oánh Oánh cuộc đối thoại của giáo sư và sư , trong lòng chấn động. Phòng ban và bệnh viện cho phép? Là vì nguyên nhân gì mà cho phép? Luật pháp văn bản rõ ràng quy định cấm bác sĩ khám bệnh và phẫu thuật cho của . Không loại trừ một bệnh viện quy định tương tự, sợ khiếu nại vì ưu ái cho nhà?
Vấn đề liên quan đến tương lai, lỡ cô phẫu thuật cho ông ngoại thì .
Đào Trí Kiệt trong lòng cũng nghi vấn: Đàm Khắc Lâm gọi điện thoại là để hỏi chuyện chứ hỏi tình trạng của bệnh nhân .
“Lát nữa giáo sư của sẽ gọi điện đến khoa Ngoại Gan Mật để hỏi tình hình,” Đàm Khắc Lâm giải thích, học sinh của thì đừng hỏi linh tinh, hỏi tương đương với xâm phạm quyền riêng tư của bệnh nhân, sang truy cứu trách nhiệm Đào Trí Kiệt: “Anh rõ với học trò của . Cô nghĩ thông báo cho ông nội là để ông nội chữa bệnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-658-khong-the-phau-thuat-cho-nguoi-than.html.]
Cái gì! Đào Trí Kiệt đầu , ánh mắt kinh ngạc chằm chằm mặt cô em khóa . Cô em học giỏi như thế mà trong chuyện cứng nhắc .
Tạ Oánh Oánh nhận ánh mắt đánh giá của sư , im lặng gì. Trước khi rõ tình hình, tạm thời chuyện về ông ngoại ngoài.
“Cô nghĩ giáo sư Triệu sẽ khám bệnh cho cháu trai ?” Đào Trí Kiệt dùng ngón tay chỉ cô.
“Vâng.”
“Oánh Oánh, cho cô , thể nào. Bác sĩ tự khám bệnh vặt cho , cũng khám bệnh nặng cho . Đây là quan điểm tất cả trong bệnh viện chúng nhất trí công nhận. Bằng dễ xảy chuyện lớn. – Cô rõ ?” Đào Trí Kiệt sức thuyết giáo cho cô.
“Em – rõ ,” Tạ Oánh Oánh thực trong lòng hiểu. Nếu bác sĩ tự tin thể khám cho của , hoặc chỉ bác sĩ mới kỹ thuật để chữa bệnh cho , đến lúc đó .
“Cô gì rõ ?” Nhìn thấy cô chuyện hỏi, Đào Trí Kiệt hỏi.
“Có chỉ những quen thuộc đều thể khám bệnh cho ? Nói như , giáo sư thể khám cho học sinh? Học sinh thể khám cho giáo sư? Đồng nghiệp thể khám bệnh cho ? Khám bệnh cho bạn bè thì ?” Tạ Oánh Oánh hỏi một loạt câu hỏi. Theo cô nghĩ, điều thể thực hiện . Cô khi trọng sinh việc ở bệnh viện, thấy nhiều đồng nghiệp khám bệnh cho . Bản cô cũng .
“Oánh Oánh, bạn bè là bạn bè, giáo sư là giáo sư, học sinh là học sinh, đồng nghiệp là đồng nghiệp, là . Nếu đều giống , sẽ sự phân chia. Sổ hộ khẩu của cô cũng thể quan hệ huyết thống. Cho nên ở đây chỉ là trong dòng tộc trực hệ, thể về đến mười tám đời tổ tông . Không khám bệnh nặng cho , ở đây chỉ là bệnh nặng cần phẫu thuật lớn liên quan đến sinh tử.”
Vân Vũ