Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 683: Phân tích phẫu thuật với tầm nhìn cao

Cập nhật lúc: 2025-09-14 17:23:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngồi xuống,”

Nghe thấy chỉ thị của Đào, Tạ Oánh Oánh kéo một chiếc ghế xuống. Phong cách đối nhân xử thế của Đào và giáo sư Đàm khác biệt. Trong văn phòng của giáo sư Đàm, cô bao giờ như , chỉ ở chỗ Tào thì . Từ đó thể thấy, mối quan hệ giữa sư và sư cận hơn.

“Buổi trưa cần lấy cơm, ăn ở đây. Anh bảo họ mang cơm hộp lên,” Đào Trí Kiệt .

Đã đến đây thì theo sự sắp xếp của thầy. Bảo ăn cơm ở đây, Đào chắc chắn điều gì đó với họ trong bữa ăn.

“Xem ca phẫu thuật hôm nay, cảm giác thế nào?” Đào Trí Kiệt hỏi cô về bài tập.

Tạ Oánh Oánh cũng vô thức đặt hai tay lên đầu gối, thẳng như học sinh tiểu học.

Anh Đào và giáo sư Đàm hỏi chuyện giống . Giáo sư Đàm khi hỏi khác thì thích , tỏ vẻ coi thường, đó ở những vấn đề mấu chốt sẽ đột nhiên chằm chằm , khiến sợ hãi. Anh Đào thì ngay từ đầu dùng đôi mắt “nhân từ” cô.

Đôi mắt sáng lấp lánh mỉm , đặt một khuôn mặt tuấn tú, đàn ông mặt giống như một nam thần hảo.

Nếu hiểu lầm là chỉ là một trai thiện thì sai lầm, nên hiểu là áp lực khủng khiếp của một tiền bối.

thì câu hỏi cũng là về một ca phẫu thuật khó. Cô đầu tiên đến khoa xem ca phẫu thuật đầu tiên, đối với nghiệp vụ của khoa trong trạng thái bắt đầu, thể trả lời.

Một học sinh bình thường lẽ sẽ trả lời: Các thầy thật sự giỏi, em học tập các thầy thật . Ngoài , chờ thầy hỏi tiếp thì mới nghĩ mà đáp. Bởi vì câu hỏi của Đào quá rộng.

Đôi mắt của Đào Trí Kiệt đột nhiên lướt qua một tia gợn sóng: Chỉ thấy đôi mắt trong veo của cô vẫn lộ sự chuyên chú như , như thể hồn xuất khỏi xác .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-683-phan-tich-phau-thuat-voi-tam-nhin-cao.html.]

Vô thức, tư duy của Tạ Oánh Oánh trở khung cảnh phẫu thuật buổi sáng, trong đầu cô đang ôn các chi tiết trong quá trình phẫu thuật, Đào mặt chỉ thể trở thành khí.

Vân Vũ

Đào Trí Kiệt hiển nhiên ý định ngắt lời suy nghĩ của cô, lặng lẽ chờ đợi.

“Bác sĩ Cung lực tay lớn, cũng giống như bác sĩ Hà, phối hợp cẩn thận với động tác của mổ chính. Có thể là vì Đào ở đó, hai bác sĩ chút thể bung xõa, lực co giãn của kẹp và tách của bác sĩ Hà đủ, khiến cảm giác…” Nói đến đây, Tạ Oánh Oánh dừng miệng, rõ ràng đúng, thể lấy kỹ thuật của giáo sư Đàm so với bác sĩ Hà . Bác sĩ Hà chỉ là bác sĩ chủ trị, còn giáo sư Đàm là phó giáo sư, là một đại gia kỹ thuật.

Nghe cách của cô, Đào Trí Kiệt khoanh hai tay ngực, nhướn mày, dường như đoán cô đang nghĩ đến thao tác của ai khi chuyện.

Cùng lúc đó, Hà Quang Hữu và Cung Tường Bân cùng một nhóm đến cửa văn phòng, kịp gõ cửa, thấy cuộc đối thoại bên trong, họ lén lút dừng chân và lỏm một chút, lập tức thấy Tạ Oánh Oánh đang đánh giá họ. Hai hẹn mà cùng nghĩ: Nữ học bá sáng nay trong phòng phẫu thuật, thực sự giống như kính hiển vi phóng đại động tác của họ. Rõ ràng là khi ở Ngoại Tổng Hợp II, cô Đàm Khắc Lâm rèn cho tầm và ánh mắt phẫu thuật lên một tầm cao mới.

Đàm Khắc Lâm thật sự là đa mưu túc trí như Hoàng Chí Lỗi . Hà Quang Hữu nghĩ trong lòng.

“Em thấy Tiểu Tống phẫu thuật thế nào?” Đào Trí Kiệt tiếp tục hiền lành hỏi cô đánh giá về những khác.

“Bác sĩ Tống , thể là ngày đầu tiên đến, nên ‘nghé con mới sinh sợ hổ’. Không loại trừ khả năng tính cách của từ đến nay là như . Em cho rằng ca phẫu thuật sáng nay thể như , là do sư dò đường cho quan trọng. Cậu xuống d.a.o dứt khoát, hề cảm giác do dự, rõ ràng là rành mạch về đường của phẫu thuật. Trước đó hẳn thảo luận qua về việc .”

Loading...