Tạ Oánh Oánh: Nhà Tào kem ?
Hoàng Chí Lỗi: Có!
Chỉ cần cô em khóa thích ăn, nhà Tào đủ hết.
Tạ Oánh Oánh , thực vẫn luôn hỏi: Nhà Tào chị em gái gì ?
Nếu thì Tào hiểu con gái thích ăn đồ ngọt đến thế. Mặc dù Tào là do quan sát bệnh nhân mà kết quả, nhưng cô luôn cảm thấy giống lắm.
Hoàng Chí Lỗi nhân cơ hội cho cô em khóa về tình hình các thành viên trong gia đình Tào: Anh Tào chị em gái nhưng hai trai.
Anh Tào là đứa trẻ nhỏ nhất trong nhà. Tạ Oánh Oánh kinh ngạc, cảm thấy giống lắm, bởi vì Tào quá đỗi điềm tĩnh, giống như một cả .
Dường như cô em khóa cần tìm hiểu thêm nhiều về tình hình của Tào. Hoàng Chí Lỗi xoa cằm tính toán.
Tạ Oánh Oánh nhớ chuyện hôm qua, hỏi Hoàng: Họ tên của Tào đổi từ năm ba tuổi.
Hoàng Chí Lỗi: Ai ?
Vân Vũ
Sao thế ? Anh Tào thích chuyện riêng tư của khác ? Tạ Oánh Oánh nghĩ thầm chắc chắn là , nên hỏi thêm nữa.
Hoàng Chí Lỗi ở đầu dây bên gãi đầu, tự hỏi là ai lén lút cho cô em khóa về chuyện “ bậy” của Tào Dũng. Nghĩ cũng , cô em khóa mới đến khoa Ngoại Gan Mật, lập tức chuyện xảy . Chắc chắn 9/10 là do vị Phật . Mặc dù câu chuyện của Tào là bí mật, nhưng nghĩ nếu chính Tào với cô em khóa thì sẽ hơn.
Thời gian trôi qua thật nhanh, màn đêm buông xuống một cách lặng lẽ.
Gần đến giờ xuất phát, Tạ Oánh Oánh mặc xong quần áo để , kiểm tra và mang theo đầy đủ các giấy tờ tùy cần thiết cho thủ tục lên máy bay. Cô mang theo thức ăn và nước uống khô, vì qua kiểm tra an ninh sẽ phiền phức. Mang theo đồ vật cần thiết, cô bộ nhanh, cúi đầu thẳng đến sân của phòng cấp cứu bệnh viện. Bác sĩ Khâu bảo cô đợi và xe cấp cứu ở đây.
Mùa hè đến, buổi tối lạnh lắm, đó là cái nóng hầm hập tỏa trong khí.
Nóng, khiến lòng càng thêm sốt ruột.
Đứng đất trống chờ tiền bối và xe, Tạ Oánh Oánh theo thói quen cúi đầu xem đồng hồ để canh giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-698-xuat-phat.html.]
Phòng cấp cứu phía cô, lúc nào cũng đông đúc và náo nhiệt như . Luôn những bệnh nhân nguy kịch , la hét lớn tiếng, lóc, thỉnh thoảng tiếng cãi vã, giống như tiếng gà gáy .
Xe cấp cứu kéo còi hú hú lao sân.
Những qua đường vội vàng tránh .
Xe cấp cứu dừng cửa phòng cấp cứu, cửa mở , một chiếc cáng đẩy xuống, đó một bệnh nhân trẻ tuổi. Người nhà bệnh nhân lóc kêu bác sĩ cứu mạng, bác sĩ và y tá từ phòng cấp cứu tiếp .
Tạ Oánh Oánh kịp kỹ xem bệnh nhân là tình trạng thế nào, phía gọi tên cô.
“Tạ Oánh Oánh!”
Là giọng của bác sĩ Khâu.
Nhanh chóng , thấy bóng dáng tiền bối, Tạ Oánh Oánh chạy chậm băng qua đất trống.
Đi nhiệm vụ, mặc áo blouse trắng, Khâu Thụy Vân mặc một chiếc áo sơ mi cộc tay màu xanh lam đơn giản và quần tây màu đen tiện lợi, trong tay xách một chiếc vali màu xanh lam nắp trắng, cổ đeo thẻ bác sĩ của bệnh viện, mặt cô, cho cô : “Đây là chiếc vali đựng cơ quan cấy ghép nguồn gan, bên trong dung dịch bảo quản đặc biệt, tác dụng bảo vệ và lạnh cơ quan.”
Tạ Oánh Oánh cẩn thận lắng tiền bối giảng bài.
“Trên đường máy bay việc gì, sẽ cho em những cái khác,” Khâu Thụy Vân tạm dừng chủ đề , nắm lấy thời gian dẫn cô lên xe cấp cứu.
Bệnh nhân xe cấp cứu xuống, tài xế định nhảy xuống khoang lái để nghỉ ngơi một chút.
Khâu Thụy Vân đến mặt tài xế : “Đã , 11 giờ đưa chúng đến sân bay thủ đô. Chúng là khoa Ngoại Gan Mật, tối nay nhiệm vụ khẩn cấp.”