Cả bác sĩ Vương và chủ nhiệm Lữ đều sững , y tá bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc.
Các thao tác vô khuẩn của Tạ Uyển Oánh quá thành thục, hề giống một sinh viên y mới kiến tập ngày đầu tiên chút nào.
“Làm phiền chị đưa cho em nước muối sinh lý và một ống tiêm,” Tạ Uyển Oánh lễ phép với y tá.
Thái độ của cô khiến ấn tượng . Cô khách khí, lễ độ. Cô y tá 30 tuổi cảm thấy vui, lập tức đổ nước muối sinh lý khay vô khuẩn. Tạ Uyển Oánh lấy một ống tiêm 2ml, tháo đầu kim, kéo cần đẩy, dùng phần ống hút nước muối sinh lý từ từ nhỏ lên miếng gạc ở trán bệnh. Cô cẩn thận tránh để nước chảy mắt hoặc lan khắp mặt bệnh nhân.
Động tác nhẹ nhàng, từ tốn, khiến bệnh cảm thấy đau, chỉ lạnh một chút – đúng lúc dịu vết thương đang nóng rát.
Miếng gạc dính chặt vết thương là vì m.á.u thấm khô . Dùng nước muối sinh lý hoặc dung dịch povidone để thấm ướt giúp dễ dàng tháo gỡ.
Các sinh viên y đang bên ngoài quan sát thì thầm bàn tán:
“Thì là , dùng nước muối sinh lý để mềm .”
Điều đó cho thấy nhiều sinh viên mới lâm sàng còn hiểu rõ kỹ thuật .
Bác sĩ Vương thấy, nhíu mày: Sao nữ sinh ? Rõ ràng hôm nay mới là ngày đầu tiên cô trực cùng Hoàng Chí Lỗi cơ mà?
Chủ nhiệm Lữ sang bác sĩ Vương.
Bác sĩ Vương chỉ lắc đầu, tỏ vẻ hiểu chuyện gì đang xảy .
Sau khi ngâm đủ nước, bước tháo miếng gạc cần thực hiện nhanh chóng, nếu nó sẽ dính chặt vết thương. Chủ nhiệm Lữ tiến lên phía , nghĩ rằng thao tác chắc chắn cô sinh viên y sẽ , vì nó khó hơn nhiều so với việc chỉ ngâm nước muối – đòi hỏi kỹ năng cao và độ thuần thục.
Không ngờ, Tạ Uyển Oánh bỗng tay ngay khi ông đến nơi. Cô thấy miếng gạc lỏng thì chớp thời cơ, nhanh như chớp nhẹ nhàng bóc gạc khỏi trán bệnh nhân trong một động tác dứt khoát.
Chủ nhiệm Lữ khựng , yên tại chỗ, hai mắt mở lớn đầy bất ngờ.
“Má, đau ?” – thanh niên lo lắng hỏi .
Người phụ nữ trung niên trả lời: “Không đau mấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-94-lan-dau-thao-tac-3.html.]
Nói , bà sang Tạ Uyển Oánh, ánh mắt cũng đầy ngạc nhiên. Bà hỏi chủ nhiệm Lữ:
“Cô là học trò của bác sĩ Lữ ?”
Chủ nhiệm Lữ lúng túng trả lời thế nào.
Người phụ nữ bật , tiếp:
“Học trò của bác sĩ Lữ đúng là giỏi giống thầy.”
Chủ nhiệm Lữ càng đáp , bèn mặt , giả vờ như thấy. Sau đó ông với y tá:
“Chuẩn chỉ khâu và kim khâu. Gây tê cục bộ .”
“Dùng lidocaine ạ?” – y tá hỏi.
“. Dùng lidocaine, cần thử da.” – Lữ chủ nhiệm trò chuyện với y tá lấy nhịp việc quen thuộc, với bệnh nhân:
“Vết thương sâu, khâu hai mũi là . Không cần lo lắng.”
“Cảm ơn bác sĩ Lữ.” – Người phụ nữ vui, nét mặt nhẹ nhõm hẳn.
Lúc , Tạ Uyển Oánh quan sát phần đầu của bệnh nhân, trong đầu lập tức hiện hình ảnh 3D của cấu trúc não bộ. Như điều gì đó thúc giục, cô mở miệng :
Phiêu Vũ Miên Miên
“Cần chụp CT vùng đầu.”
Lời , cả bệnh nhân và con trai bên cạnh đều hoảng hốt.
“Cô cái gì mà !” – bác sĩ Vương bừng tỉnh khỏi cơn ngạc nhiên, lập tức lớn tiếng quát.
Chủ nhiệm Lữ lên tiếng, nhưng rõ ràng khó xử. Một thực tập sinh nhỏ bé mà dám mặt bệnh nhân và nhà chẩn đoán của , còn mâu thuẫn với đánh giá của chủ nhiệm – đúng là trời cao đất dày.
Giọng mắng của bác sĩ Vương vang to, gay gắt như lửa đốt.
Các sinh viên y khác chứng kiến cảnh tượng đều nghĩ rằng Tạ Uyển Oánh chắc đang hối hận tìm cái lỗ chui xuống. Trong mắt họ, hành động đó chẳng khác nào “dám đùa giỡn với mạng mặt bác sĩ già dặn kinh nghiệm”, quá ngu ngốc và liều lĩnh.