Sau khi giải thích, Tạ Uyển Oánh nhớ , vui mừng, : “Bác sĩ Ngụy.”
“Cô nhớ thật, còn nhớ .” Thấy cô nhớ , Ngụy Quốc Viễn tươi, xuống bên cạnh cô, giới thiệu đồng nghiệp cùng: “Đây là Tiểu Dương mới đến khoa chúng , họ Dương, mà là tên là Tiêu Dương.”
Là một trai trẻ đeo kính, mặc áo sơ mi xanh, lịch sự và tràn đầy năng lượng, mỉm gật đầu với cô: “Chào cô, bác sĩ Tạ.”
Vân Vũ
“Chào , bác sĩ Tiêu.” Tạ Uyển Oánh cũng mỉm gật đầu chào .
Ngụy Quốc Viễn ghé tai cô, nhỏ: “Cậu là đồng hương của cô, đến từ Học viện Y khoa Trọng Sơn.”
Gần đây cuối cùng cũng gặp nhiều đồng hương. Tạ Uyển Oánh vui.
Đồng hương gặp đồng hương, mãi hết chuyện.
Tiêu Dương xuống bên cạnh Ngụy Quốc Viễn, tiếp tục chào hỏi cô: “Cô quê ở ?”
Một tỉnh lớn, Tạ Uyển Oánh đáp: “Tùng Viên.”
“Tùng Viên, hiếm thật.”
Không là nhân tài ở Tùng Viên, chỉ là thành phố nhỏ, so với các thành phố lớn thì chắc chắn ít sinh viên thi đỗ các trường danh tiếng hơn.
“Cô là bác sĩ bệnh viện nào?” Tiêu Dương hỏi Ngụy Quốc Viễn.
“Bác sĩ Tạ chắc vẫn nghiệp Quốc Hiệp đúng ?” Ngụy Quốc Viễn hỏi Tạ Uyển Oánh.
“Vâng.” Tạ Uyển Oánh gật đầu.
“Sinh viên y khoa ?” Ánh mắt Tiêu Dương đầy vẻ ngạc nhiên, tự hỏi tại Ngụy Quốc Viễn chào hỏi một sinh viên y khoa nghiệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-994.html.]
Không để ý đến câu hỏi của Tiêu Dương, Ngụy Quốc Viễn rõ ràng một việc tận mắt chứng kiến, khác chắc tin, liền sang chuyện với Tạ Uyển Oánh: “Bây giờ cô đang thực tập tại khoa Gan Mật của Quốc Hiệp ?”
“Vâng, em đang thực tập ở đó.”
“Họ cử cô đến hội nghị giao lưu học tập ?”
Tạ Uyển Oánh gật đầu.
Câu hỏi của Ngụy Quốc Viễn, Tiêu Dương hiểu. Một sinh viên y khoa khoa cử đến hội nghị giao lưu học tập, chỉ thể nghĩa là khoa đó hài lòng với sinh viên , giữ cô , nếu thì gì chuyện tốn tiền như . Tham gia hội nghị giao lưu học tập đóng tiền. Khoa Gan Mật của Quốc Hiệp nổi tiếng, mệnh danh là khoa gan mật một cả nước. Vậy mà để ý đến một nữ sinh viên y khoa, thật từng thấy. Tiêu Dương Tạ Uyển Oánh từ xuống nghĩ, Quần áo giản dị, gương mặt chỉ thể là thanh tú, sạch sẽ, bề ngoài gì đặc biệt.
“Sau bác sĩ Tạ định ở khoa Gan Mật của bệnh viện các cô ?” Ngụy Quốc Viễn thăm dò.
“Ở em quyết định, là lãnh đạo khoa và lãnh đạo bệnh viện quyết định.” Tạ Uyển Oánh đáp.
“Chính cô ý định gì ?” Ngụy Quốc Viễn hỏi.
Cô ý định, nhưng chắc cô. Cô tuyệt đối dám tự cao tự đại. Mấy năm nay, sinh viên y khoa nghiệp ngày càng khó xin việc. Sư tỷ nghiệp cũng chỉ một sư tỷ giữ .
Như hiểu nỗi băn khoăn của cô, Ngụy Quốc Viễn sâu xa, : “Nếu Quốc Hiệp giữ cô, cô thể đến bệnh viện chúng , sẽ giới thiệu cho cô, bệnh viện chúng khoa gan mật tụy, thể ở khoa Ngoại Tổng Quát của chúng cũng .”
Nhiều đường lui luôn . Tạ Uyển Oánh cảm kích sự ưu ái của tiền bối, : “Em Tuyên Ngũ là một bệnh viện hạng ba . Mấy năm , khi em đến học viện y khoa, em gặp chủ nhiệm Ngô khoa Tiết niệu của bệnh viện Tuyên Ngũ tàu.”
“Cô quen chủ nhiệm Ngô của chúng ?” Ngụy Quốc Viễn và Tiêu Dương đều ngạc nhiên.