Vừa yên xe, đợi động cơ định, Cố Vĩ nghiêng về phía , giọng trầm thấp mang theo sự căng thẳng lộ rõ:
“Cố quân y, thủ đô, mong cô ưu tiên điều trị cho đương nhiệm Tần hệ. Ông cần thiết sống, tỉnh, thể chủ trì đại cục!”
“ thẳng với hai : Một khi Tần thủ trưởng ngã xuống, Khương hệ sẽ lập tức tận dụng cơ hội trám vị trí trống. Khi đó, những quyền lực trung ương mất cân bằng, mà bộ đàm phán mậu dịch với Lofka Kim sẽ rơi tay họ. Hậu quả là gì?”
“Lương thực nhập về – sẽ do Khương hệ tiếp nhận và phân phối. Dưới mắt quần chúng, họ chính là giải cứu quốc nạn. Dân tâm sẽ nghiêng. Mà khi lòng dân ngả, thì cần đến quân đội, cần đến s.ú.n.g – chỉ cần một tờ thông báo, cũng đủ khiến Tần hệ xóa tên khỏi bản đồ chính trị.”
Ông ngả lưng về ghế, nhấn mạnh từng chữ:
“Cơ hội chỉ một. Chậm một bước, chúng sẽ thua cả ván cờ.”
Chuyện cực kỳ quan trọng, ông cũng quanh co lòng vòng, trực tiếp .
Khi chuyện, ánh mắt Cố Vĩ di chuyển từ Cố Nguyệt Hoài sang Yến Thiếu Ngu.
Nga
Đã từng một thời, cục diện chính trị tại thủ đô chia thành ba thế lực chính: Tần hệ, Khương hệ và Yến gia. Trong đó, Yến gia giữ vị thế trung lập, nắm trong tay thực quyền quân sự, là lực lượng quân giới trọng yếu của quốc gia. Các đời Yến gia đều lấy sự trung thành tuyệt đối với Tổ quốc và nhân dân kim chỉ nam, hành sự kiên định, nguyên tắc, tùy tiện nghiêng bên nào, nhưng kỳ thực cũng một chút thiên vị.
Yến gia trong nhiều thời điểm thể hiện xu hướng ngầm nghiêng về Tần hệ, một phái chủ trương định, mềm dẻo nhưng kiên quyết trong xử lý nội chính. Trái , Khương hệ nổi tiếng với đường lối cứng rắn, thủ đoạn quyết liệt, thậm chí ngại va chạm và loại bỏ đối thủ bằng giá.
Trong bối cảnh , Yến gia trở thành một lực lượng cân bằng, là trụ cột quân sự, là nhân tố then chốt ảnh hưởng đến thế cục cục.
Cũng chính vì lý do đó, Yến gia hai thế lực chằm chằm, lôi kéo, huỷ diệt bằng giá.
Giọng của Cố Vĩ trầm thấp, như đang đè nén một cơn áp lực đang ngày càng đè nặng:
““Thiếu Ngu, cũng xuất từ Quân khu Tám. từng là trướng Yến thủ trưởng, từng theo ông sinh tử. hiểu rõ, ông là thế nào.”
Ông ngừng một thoáng, dằn từng chữ:
“Chính trực, kiên cường, cả đời từng khuất phục bất kỳ thế lực nào. Đối với quốc gia, với quần chúng, ông là một tấm gương tì vết. Còn những lời buộc tội cấu kết với nước ngoài, phản cách mạng ... chẳng qua chỉ là cái cớ bẩn thỉu mà Khương hệ dựng lên để huỷ hoại danh dự của ông , thanh trừng chính trị! Lật đổ Yến gia !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2322.html.]
Nói đến đây, ông khẽ thở dài, ngón tay gõ nhẹ lên mặt ghế da, ánh mắt tối :
“Có những lời lẽ lẽ nên , nhưng giờ là lúc lửa cháy tới chân mày . Một khi Tần hệ đương nhiệm còn đủ sức chống đỡ, bộ cục diện chính trị tại thủ đô sẽ lập tức rơi tay Khương hệ. Đến lúc đó... thử nghĩ xem: Cha liệu còn cơ hội ngẩng đầu bước ánh sáng nữa ? Hay là sẽ chôn vùi vĩnh viễn danh nghĩa ‘phản quốc’, đến tro cốt cũng giữ ?”
Việc Khương hệ và Yến gia đối đầu kịch liệt trong trung ương chính quyền Z quốc, từ lâu còn là điều bí mật. Ai ở tầng cao cũng hiểu, đây là cuộc chiến giành quyền ảnh hưởng, đội trời chung. Mà Cố Vĩ, với phận là tâm phúc của đương nhiệm của Tần hệ, lúc những lời , tuy mang hàm ý xúi giục rõ ràng, nhưng thử hỏi: ai dám phủ nhận, những điều ông là sự thật trần trụi?
Sau một hồi trầm mặc, ông tiếp tục:
“Cậu trưởng thành thực nhanh, nhưng còn đủ, hiểu ý chứ ?"
Bên cạnh, Cố Nguyệt Hoài khẽ nhíu mày. Trong đôi mắt mèo sâu thẳm hiện rõ vài phần lo lắng về phía Yến Thiếu Ngu.
Những tia sáng cuối cùng chiếu xuyên qua cửa kính, đổ xuống gương mặt Yến Thiếu Ngu. Hàng mi dài như kiếm, đổ xuống một cái bóng nhàn nhạt.
“Cố thủ trưởng cần khích .”
“Lúc nhận nhiệm vụ , Từ thủ trưởng rõ: trở thủ đô, chỉ là chuyện nội trị, mà là trận đánh xoay chuyển cục. Còn về phần Nguyệt Hoài…”
Anh đưa mắt sang Cố Nguyệt Hoài, giọng trở nên chắc nịch:
“Cô nhất định sẽ dốc lực để chữa trị bệnh tình của đương nhiệm Tần hệ."
Nghe , Cố Vĩ rốt cuộc cũng khẽ thở phào, trong giọng mang theo một tia xúc động khó giấu. Ông vỗ mạnh thành ghế da, một tiếng vang trầm đục vang lên:
“Thiếu Ngu… quả nhiên lầm !”
Yến Thiếu Ngu, là con trai lớn của Yến thủ trưởng, sinh giữa trung tâm quyền lực thủ đô, lớn lên trong sự bao phủ của vô tầng lợi ích và mạng lưới đấu trí chính trị. Đừng vẻ ngoài trầm lặng ít lời của đánh lừa: đằng đôi mắt thâm sâu là nội tâm kín kẽ, suy nghĩ thiên hồi bách chuyển, hành động cân nhắc, nhẫn nại đến cùng cực. Cậu tuyệt đối cứng nhắc, đơn tuyến như đa quân nhân xuất từ thao trường, suốt ngày chỉ huấn luyện, hành quân, đánh trận, ngoài chẳng mấy bận tâm đến chuyện đời.
Yến Thiếu Ngu là cực kỳ lý trí, bất kể việc gì, nếu thấy nắm chắc thì tuyệt đối dễ dấn . Nếu lúc đây, ông rõ, chỉ e sẽ lựa chọn cách giữ : tỏ thái độ, hành động vội, chờ thời cơ rõ ràng mới xuất thủ. Đó hèn nhát – mà là bản năng sinh tồn của từng sống trong trung tâm đấu đá quyền lực từ tấm bé.
Phải rằng, đơn thuần là chuyện cứu một , chữa một căn bệnh. Đằng đương nhiệm Tần hệ là cả một hệ thống chính trị ôn hòa, là đối trọng cuối cùng với thế lực cực đoan của Khương hệ. Một khi ngã, hệ tan. Mà hệ tan, bộ bố cục thủ đô sẽ Khương hệ thâu tóm.
Trong một trận chiến, ai đúng ai sai quan trọng, chiến thắng cuối cùng mới là tiếng .