“ , bởi vì phu nhân,   thiếu gia phạt t.h.ả.m hại!”
Mặc Ngũ nghiến răng  cô, giọng  oán  run.
“Hôm nay  tuyệt đối  thể để cô chạy mất, nếu  cái mạng nhỏ  của  coi như xong .”
Nhìn thấy Trần Tử Lăng nở nụ ,  chỉ cảm thấy da đầu tê dại,   nổi da gà.
Dù , nơi    bao vây kín,  tin   cô  thể thoát nổi. Nếu để cô chạy nữa,  thật sự chẳng cần sống.
Tuy Trần Tử Lăng  hóa trang, gương mặt  phần khác với , nhưng Mặc Diễm và thuộc hạ  điều tra quá rõ về cô, dù đổi mặt vẫn  thể nhận .
Lúc , Mặc Diễm  đến thành phố Tứ Xuyên.
Vừa xuống trực thăng,  lập tức hỏi Mặc Nhất về tình hình.
“Thiếu gia, Mặc Ngũ bọn họ  vây  phu nhân .”
“Đi ngay đến đó. Lần  tuyệt đối  để cô  chạy.”
Giọng Mặc Diễm lạnh như sương, nhưng trong lòng  thấp thỏm một nỗi lo vô hình.
Phía bên , Trần Tử Lăng mỉm  trêu chọc:
“Mặc Ngũ, thiếu gia của   bệnh ?  chạy,   phạt là  của  ? Hay là…   chúng   quan hệ gì đó?”
Câu  nhẹ như gió mà đ.â.m thẳng tim.
Mặc Ngũ giật , mặt tái mét.
“Cô đừng  linh tinh!  với cô   quan hệ gì hết! Mau ngoan ngoãn lên xe, đừng để   động thủ. Cô mà còn giở trò,  b.ắ.n t.h.u.ố.c mê ngay đấy, đến lúc đó đừng trách   nể tình.”
 
Nghe đến đây, Trần Tử Lăng càng  khẽ, nụ   mềm mại  hiểm hóc.
“Được thôi,    nữa. Không   ngoài  quan hệ của chúng  thì  im.”
Cô    bước  gần, giọng nhẹ như gió mà đầy trêu ngươi.
“  chĩa s.ú.n.g   thế ,  thật sự… sợ đấy.”
Chưa kịp phản ứng, cô  nhào thẳng   .
Mặc Ngũ sợ đến mức suýt bật ngửa,  định lùi  thì  cô ôm chặt.
Hắn hoảng loạn bóp cò, nhưng Trần Tử Lăng nhanh hơn. Cổ tay cô xoay nhẹ, đầu s.ú.n.g lập tức lệch hướng, kim tiêm b.ắ.n trúng một vệ sĩ khác.
“Trần Tử Lăng, cô đang  gì đấy!”
Giọng Mặc Diễm lạnh như d.a.o cắt vang lên.
Anh  xuống xe, liền thấy cảnh Trần Tử Lăng ôm chặt Mặc Ngũ,  mặt bao nhiêu .
 
Máu trong   sôi lên, cơn giận bốc thẳng lên đầu.
Người phụ nữ đó là vợ ,  mà dám diễn trò ôm  đàn ông khác ngay  mặt ?
Trần Tử Lăng  thấy tiếng ,   khẽ run, nhưng phản ứng cực nhanh.
Chưa để Mặc Ngũ kịp thoát , cô lập tức ẩn  lưng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-mat-the-cuoi-hac-de-gianh-lay-khong-gian-cua-anh/chuong-38.html.]
Mặc Diễm  cảnh , lửa giận càng bùng lên dữ dội.
Vợ ,  nép  lưng  khác, như đang khiêu khích  giữa đám đông.
Mặc Ngũ  ánh  như  ăn tươi nuốt sống  dọa đến c.h.ế.t lặng.
Chưa kịp  tiếng nào, cả    co giật vì dòng điện từ chiếc đèn pin trong tay Trần Tử Lăng.
Hắn run lẩy bẩy,  thể di chuyển.
Ngay khoảnh khắc đó, Trần Tử Lăng ném liên tiếp vài quả b.o.m cay và l.ự.u đ.ạ.n khói về phía đám  xung quanh.
“Phanh! Phanh! Phanh!”
Tiếng nổ vang dội. Khói trắng cuộn lên, khí cay lan nhanh khiến tất cả ho sặc sụa, mắt bỏng rát.
Trần Tử Lăng lợi dụng  trống , kéo mặt nạ phòng độc lên.
Cô  tính  –  Mặc Ngũ bất tỉnh,  dùng   tấm chắn.
Khi Mặc Diễm  xông đến, cô đẩy mạnh Mặc Ngũ về phía , cùng lúc ném thêm vài quả b.o.m cay khác.
Khói dày đặc đến mức chẳng ai mở nổi mắt.
“Khụ… khụ…”
Tiếng ho vang lên khắp nơi. Người  ôm mặt, cúi rạp xuống.
Mặc Diễm vươn tay túm  một , nhưng ngay lập tức nhận    cô. Anh đẩy , cố mở mắt  tìm.
Khói vẫn đặc quánh, cay xè. Anh nghiến răng quát lớn:
“Trần Tử Lăng! Cô  đây cho !
Chỉ cần cô  chạy nữa,  sẽ   gì cô cả!”
 Trần Tử Lăng chỉ nhếch môi, nhanh chân chạy xa hơn.
Tin lời  ? Cô thà tin t.h.u.ố.c độc còn hơn.
Khói  ảnh hưởng nhiều đến cô nhờ mặt nạ chuyên dụng. Chạy  mấy chục mét, cô lấy từ  gian  một chiếc xe máy điện nhỏ.
Loại  chạy êm, gần như  phát tiếng động. Cô leo lên, nhấn ga, biến mất trong sương trắng.
Trước khi , cô còn ném  vài quả b.o.m cay để kéo dài thời gian.
Tiếng nổ nhẹ vang lên, khói  dày thêm, khiến đám  phía  càng hỗn loạn.
“Khụ… khụ…”
Tiếng ho, tiếng kêu vang dậy. Ai nấy  cay xè mắt,  chẳng thấy gì ngoài mờ mịt khói trắng.
Khi khói tan dần, bóng dáng Trần Tử Lăng  biến mất.
Mặc Diễm siết chặt nắm tay, gương mặt lạnh đến cực điểm.
“Tốt lắm, Trần Tử Lăng. Nếu     bắt  em,  sẽ  mang họ Mặc nữa.”
Anh  phắt , đá mạnh  bụng Mặc Ngũ đang  rên  đất.
“Đồ vô dụng! Hai mươi năm nuôi mày, cuối cùng chỉ để  hỏng chuyện của tao!”
Một cơn phẫn nộ và bất lực cuộn trào trong lòng .
Trần Tử Lăng  một  nữa thoát khỏi tay , giữa vòng vây dày đặc như thế…
Cô thật sự khiến  phát điên.