Mặc Diễm hiểu  rõ Trần Minh là kẻ ham tiền, nên cố ý dùng tiền  mồi nhử. Anh bình thản  giá một trăm tỷ để “mua” Trần Duyệt Lâm, điều kiện duy nhất là cô  vẫn còn trong sạch. Lời    như trò đùa,   như cảnh cáo, khiến Trần Minh toát mồ hôi lạnh.
Mặc Diễm  quan tâm ai   Trần Duyệt Lâm, chỉ cần  đó   là Vinh Bỉnh Thiên. Hắn là   khả năng lớn nhất kế thừa vị trí gia chủ Vinh gia. Tuy hai nhà ngoài mặt   thù oán, nhưng ai cũng ngấm ngầm tranh đoạt.
Trước  vì nể ông nội, Mặc Diễm vẫn luôn kiềm chế  động đến Trần Duyệt Lâm. Bà cụ Trần  tới nhà  kể khổ, mà ông nội  thương hại, luôn mềm lòng, khiến  ngại  tay.
“Ta…  gọi điện cho nó ngay.”
Trần Minh  , lập tức hiểu ý. Ông  vội vàng gác máy, run run bấm  con gái.
Lúc , Vinh Bỉnh Thiên đang đưa Trần Duyệt Lâm đến một biệt thự sang trọng giữa ngoại ô.
“Duyệt Lâm,   chuyện   với em, hy vọng em  thể đồng ý.”
“Chuyện gì ?” – cô  nghi hoặc  ,     thể giúp gì.
“Đêm nay ở  với ,  ? Tuy rằng chúng  mới quen, nhưng  thật sự thích em.”
Nói ,  khẽ ôm lấy cô , cúi đầu hôn lên má. Khuôn mặt Duyệt Lâm đỏ bừng, tim đập loạn nhịp. Nhìn ánh mắt nóng rực của , cô  do dự một chút  khẽ gật đầu.
Vinh Bỉnh Thiên mỉm , ngón tay khẽ lướt qua mái tóc cô , từng động tác đều dịu dàng.  khi  cúi xuống, sắp hôn lên môi cô   nữa, điện thoại bất ngờ reo vang.
Hắn cau mày, rõ ràng  phá hỏng tâm trạng. Duyệt Lâm định tắt máy, nhưng  thấy là cuộc gọi từ cha, cô   chần chừ. Cuối cùng vẫn cắt máy.   đầy vài giây , điện thoại  reo.
“Ba,  chuyện gì ?” cô  bực dọc hỏi.
“Con đang ở ? Ba cho  đến đón con ngay. Nhớ kỹ, dù thế nào cũng đừng giao  cho  . Ba  tin    với con,   nhà  sắp phát tài . Tin ba , ba sẽ  hại con !”
Giọng Trần Minh run rẩy vì kích động. Một trăm tỷ! Nghĩ đến con  đó, ông  như  thấy cánh cửa hào môn đang mở   mặt.
“Ba  gì ? Con chẳng hiểu gì cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-mat-the-cuoi-hac-de-gianh-lay-khong-gian-cua-anh/chuong-45.html.]
“Là Mặc Diễm gọi điện tới,  con đáng giá một trăm tỷ, chỉ cần con  từng cùng đàn ông ngủ qua. Ba   vì , nhưng chuyện  tuyệt đối   sai sót!”
Trần Duyệt Lâm sững , trong đầu hỗn loạn. Cô   sang Vinh Bỉnh Thiên,   nên phản ứng thế nào.
“Ba chờ chút, con gửi định vị cho ba, ba cho  đến đón con nhé.”
Dù  hiểu rõ  chuyện, nhưng bản năng khiến cô   tránh khỏi tình huống nguy hiểm.
Khi cô   mở điện thoại định gửi vị trí, Vinh Bỉnh Thiên  nhanh tay giật lấy.
“Duyệt Lâm, đừng tin lời đồn. Mặc Diễm là kẻ giảo hoạt, hơn nữa công ty nhà em chẳng  chính   cố ý chèn ép ? Giờ em còn tin lời  ? Đừng để  phá hoại tình cảm của chúng .”
Giọng  dịu dàng, bàn tay  ôm lấy cô  thật chặt.
Trần Duyệt Lâm  điện thoại trong tay , trong lòng dấy lên cảm giác bất an. Cô  cố gắng trấn tĩnh:
“Vinh thiếu, chúng  mới quen, giờ  vội vã như ,  lẽ  nhanh quá. Dù  em vẫn là con gái  chồng, cũng  giữ  cho  chồng tương lai.”
Cô   bằng giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.
Vinh Bỉnh Thiên thoáng trầm mặt, nhưng nhanh chóng lấy  vẻ dịu dàng.
“Duyệt Lâm,  thật lòng với em. Tình cảm nếu  đến,  cần câu nệ những lễ nghi rườm rà .”
Hắn   ép cô  ngã xuống giường, cúi đầu hôn mạnh.
Trần Duyệt Lâm vùng vẫy, nước mắt lăn dài. Cô    càng sốt ruột, càng chứng tỏ   hề  ý định cưới .
“Vinh thiếu, xin ... đừng ép em. Nếu  thật sự quý trọng em, hãy cho em thêm thời gian.”
Giọng cô  run run, còn  vẫn  dừng .
Ngay khi tình thế ngàn cân treo sợi tóc, cửa biệt thự  đá tung. Trần Minh và Mặc Diễm cùng  bảo vệ ập .
Không khí trong phòng lập tức đông cứng, lạnh lẽo đến nghẹt thở.