Trở về năm 95 làm giàu hàng ngày - Chương 210:chương 210
Cập nhật lúc: 2025-09-06 10:24:34
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giản Lê và Vương Mộng Mai Lâm Tuệ đưa một căn phòng riêng.
Lâm Tuệ : “Để chị cho Tiểu Lê một gói chăm sóc dưỡng ẩm cơ bản nhé? Em xem qua các dịch vụ .”
Vương Mộng Mai ghé đầu gần, tờ đơn với đủ các loại dịch vụ sặc sỡ khiến bà hoa cả mắt.
Nào là trị liệu vùng đầu, trị liệu hương thơm, cả massage đả thông kinh lạc…
Vương Mộng Mai rơi hội chứng khó lựa chọn.
Lâm Tuệ qua gương mặt bà, đề cử gói trị liệu đầu cơ bản, thư giãn vai gáy, cùng với sạch và dưỡng ẩm phục hồi da.
“Da của em vốn dĩ , chỉ là khói dầu mỡ ám nhiều, sạch một chút thư giãn da mặt là .”
Nghe Lâm Tuệ , Vương Mộng Mai cũng lo lắng sờ lên mặt . Làm nghề bếp núc, thể tránh khỏi việc khói dầu ám , chỉ là đây bà bao giờ nghĩ nó thể ảnh hưởng đến da mặt.
“Vậy , cứ gói .”
Lâm Tuệ gọi hai nhân viên cho Vương Mộng Mai và Giản Lê, còn thì vội vã ngoài tiếp đón các khách hàng khác.
Sắp đến Tết, thẩm mỹ viện của cô mở đúng thời điểm. Tổng cộng hơn hai mươi phòng, từ sáng đến tối lúc nào cũng đông khách.
Ngay cả chính Lâm Tuệ cũng ngạc nhiên, thành phố Đào Thành, một nơi trông vẻ mấy phát triển , ẩn giấu một thị trường tiêu dùng đáng kinh ngạc như .
Vương Mộng Mai giường massage, vẫn thể mơ hồ thấy tiếng ồn ào náo nhiệt bên ngoài.
Giản Lê cũng sung sướng hưởng phúc ké của , yên để massage. Massage xong, cô bé đắp một chiếc mặt nạ mát lạnh. Giản Lê đắp mười lăm phút gỡ , sờ lên mặt , quả thực mịn màng căng bóng, tâm trạng vô cùng .
Cô nhân viên massage thấy da mặt cô bé mềm mại, massage xong còn ngoài lấy cho cô một chai nước soda.
Vương Mộng Mai vốn đang nghĩ lát nữa xong nên thẻ thành viên , nhưng nghĩ ngợi một hồi, bà ngủ .
Có lẽ là do công việc quá mệt mỏi, xoa bóp một lúc, giấc ngủ của Vương Mộng Mai ngon lạ thường. Đến khi tỉnh , hơn hai tiếng trôi qua.
Giản Lê đang chiếc giường massage bên cạnh, uống nước sách.
Vương Mộng Mai hắng giọng, cả cảm thấy khoan khoái.
“Mấy giờ con?”
Giản Lê kéo rèm cửa sổ : “Gần 12 giờ .”
Vương Mộng Mai cũng sờ lên mặt , chỉ cảm thấy mềm mại và đàn hồi hơn ngày thường.
Lâm Tuệ thấy tiếng động bên trong, liền bước .
“Thoải mái chứ? Chị thấy em ngủ say, chắc chắn là dạo vất vả lắm.”
Vương Mộng Mai đúng là mệt. Quán mới khai trương đông khách hơn quán cũ nhiều, bà từ sáng đến tối lúc nào ngơi tay.
Lâm Tuệ rót cho Vương Mộng Mai một cốc nước: “Thế nào, cửa hàng của chị.”
Vương Mộng Mai thở một từ tận đáy lòng: “Quá tuyệt vời.”
Việc bỏ tiền chăm sóc da chỉ là thứ yếu, quan trọng là trong hai tiếng đồng hồ , bà cần suy nghĩ gì cả, ngủ một giấc dậy, đầu óc như mới.
Nghe lời khen như , Lâm Tuệ lộ vẻ đắc ý: “Đó là điều chắc chắn , phòng nào chị cũng cho xông tinh dầu giúp ngủ ngon.”
Hơn nữa, khi cơ thể thả lỏng, tự nhiên sẽ dễ dàng chìm giấc ngủ.
Vương Mộng Mai : “Làm cho em một cái thẻ , em thường xuyên đến.”
Cửa hàng của Lâm Tuệ cũng áp dụng hình thức thẻ thành viên, nạp một 500 hoặc 1000 tệ sẽ hưởng ưu đãi.
Vương Mộng Mai vốn dĩ cảm thấy tiền chút xót ruột, nhưng khi trải nghiệm một , đặc biệt là khi thấy làn da trắng nõn hơn thường ngày trong gương, bà nghiến răng quyết định.
Làm! Một tháng kiếm bao nhiêu tiền, tiêu một chút cho bản thì ?
Đáng để chi tiêu.
Lâm Tuệ: “Chưa vội, hôm nay mời em đến, còn chuyện hỏi em đây.”
Lâm Tuệ chỉ một căn phòng đang trang trí: “Bên đó, chị định một cái nhà bếp, chuẩn cung cấp suất ăn cho khách.”
Đây cũng là do khách hàng gợi ý, Lâm Tuệ nghĩ , thấy cũng là một ý . Vốn dĩ thẩm mỹ viện của bà theo phân khúc cao cấp. Trước khi mở cửa hàng , bà khảo sát mấy thẩm mỹ viện trong thành phố, chỉ cảm thấy họ qua loa, nhiều chi tiết chú trọng.
Vì , Lâm Tuệ cải tiến dựa nền tảng của những cửa hàng đó. Cửa hàng của bà khi khai trương thành công như , cũng là vì bất kể là trang trí dịch vụ, đều cao hơn khác một bậc.
Lần chuẩn thêm suất ăn, bà biến nó thành một phần đặc sắc của tiệm. Nếu thì sẽ thu tiền. Chỉ cần khách đến trải nghiệm dịch vụ, sẽ tặng kèm một suất ăn nhẹ.
Lâm Tuệ: “Chị nghĩ, về mặt ăn uống thì em là rành nhất, nên hỏi em xem, thực đơn nên thiết kế thế nào cho hợp lý.”
Dù đây cũng là thẩm mỹ viện, suất ăn chỉ là một phần nhỏ, vì chắc chắn sẽ dùng những món nhiều dầu mỡ. Chủ yếu vẫn là các món canh và các món thanh đạm. Tốt nhất là đưa vài combo cố định để khách hàng lựa chọn.
Vương Mộng Mai: “Yêu cầu … Chị nghĩ đến việc đồ ăn Tây ?”
Đồ ăn Tây dễ chuẩn , ít ám mùi, bản nó cũng trông sang trọng.
Lâm Tuệ khổ: “Đồ ăn Tây đương nhiên chị nghĩ đến, nhưng cũng cân nhắc đến chi phí chứ.”
Một phần bít tết giá bao nhiêu? Nếu thật sự món , cửa hàng của cô chắc chắn sẽ lỗ vốn.
Giản Lê vốn đang im lặng lắng , đột nhiên lên tiếng: “Cô ơi, cô thể món chính, mà chủ yếu tập trung các món canh, đồ uống và thêm một chút đồ ngọt là ạ.”
Giản Lê bẻ ngón tay: “Các món canh thể chọn loại dưỡng sinh. Ví như thời tiết , thể chè đậu đỏ trôi nước, rượu nếp cẩm hoa quế, hoặc các loại chè tuyết nhĩ.”
“Ngoài còn sữa bò gừng táo hoa hồng, nhựa đào chưng sữa, bánh trôi nước đường đỏ, sữa đu đủ…”
Giản Lê càng giọng càng nhỏ , vì ánh mắt Lâm Tuệ cô bé như thể đang thấy một món bảo vật, hai mắt sáng rực lên.
“Tiểu Lê, cháu cứ tiếp !”
Giản Lê đánh bạo tiếp: “Cháu thấy thẩm mỹ viện nếu chủ đạo về , thì chắc chắn cũng nên truyền tải một khái niệm về ngoài. Ví như khách cửa, thể mời một ấm , thể là nước chanh, vì vitamin C thể trắng da. Sau đó là các loại hoa hồng, thể giúp thư giãn tinh thần. Ngoài còn nhiều loại khác, quyết minh tử cho mắt, lá bạc hà sảng khoái…”
“Các món canh cũng tương tự như , gừng táo ấm bụng, tuyết nhĩ bổ dưỡng, lê thu nhuận phổi…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-nam-95-lam-giau-hang-ngay/chuong-210chuong-210.html.]
“Những món nhất nên thường xuyên đổi, tạo cảm giác mới mẻ cho khách hàng, thể phù hợp với thời tiết.”
“Còn về món chính, nếu cũng , nhưng cần cơm mì gì cả, cứ salad thôi ạ.”
“Các loại rau củ quả trộn với một chút nước sốt, món nguội dễ dễ dọn dẹp, quan trọng nhất là dễ kiểm soát chi phí.”
…
Lâm Tuệ sang Vương Mộng Mai: “Em cho Tiểu Lê nhà em con gái nuôi của chị ?”
Sao một cái đầu thông minh đến thế chứ? Nhìn con gái nhà xem, hai đứa con trai nhà thể vứt !
Vương Mộng Mai cũng trợn tròn mắt, hỏi Giản Lê: “Những cái con xem ở ?”
Giản Lê bịa chuyện: “Xem tạp chí ạ, bạn học của con nào cũng đặt mua tạp chí .”
Dù thì cô tuyệt đối sẽ thừa nhận đến từ 20 năm !
Với , loại hình thẩm mỹ viện cạnh tranh khốc liệt, nào là kiểu Thái, kiểu Nhật, kiểu Hàn, đủ phong cách, cái gì cũng .
Trước đây Giản Lê cũng , thỉnh thoảng một , tắt điện thoại, xong còn thể xuống lầu ăn một bữa buffet.
Những lời Giản Lê , lập tức gỡ rối vấn đề khiến Lâm Tuệ đau đầu mấy ngày nay.
Bà vốn đang bối rối nên suất ăn như thế nào, lúc thì cảm thấy cho thật hoành tráng, theo hướng cao cấp, lúc đau đầu vì chi phí. Tiến thoái lưỡng nan, suýt chút nữa tự khuyên bỏ cuộc.
Vốn dĩ bà chỉ thẩm mỹ viện, chứ nhà hàng , các thẩm mỹ viện khác , chẳng vẫn ?
Bây giờ, những lời của Giản Lê khiến bà như khai sáng, bà lập tức hiểu câu giá trị nhất của cô bé.
Đó chính là đóng gói lý niệm bán cho khách hàng.
So với việc kiếm tiền của khách hàng một hai , việc nuôi dưỡng ý thức của họ quan trọng hơn nhiều. Chỉ cần khách hàng nhận thức về phương diện , thì lo họ đến.
Lâm Tuệ hai lời, liền dúi cho Giản Lê hai chiếc thẻ thành viên.
Vương Mộng Mai thấy thẻ đều là mệnh giá một nghìn tệ, hoảng hốt: “Nhiều quá!”
Lâm Tuệ cho từ chối: “Quà Tết đấy, cầm lấy .”
Lâm Tuệ nhiệt tình mời Giản Lê: “Đợi bên cô nâng cấp xong, cháu nhất định đến nữa nhé.”
Giản Lê sung sướng mân mê hai chiếc thẻ thành viên. Ra ngoài một chuyến kiếm hai nghìn tệ, cô bé gật đầu lia lịa: “Vâng ạ, ạ!”
Lâm Tuệ tiễn hai con đến cửa. Giản Lê lên xe đạp của Vương Mộng Mai, sờ túi.
Lôi năm tờ tiền lớn.
Giản Lê ngoan ngoãn nộp lên, Vương Mộng Mai đành chịu thua: “Con tự cầm lấy .”
Đây cũng coi như là thành quả lao động của Giản Lê, bà cũng ngại nỡ lấy.
Thư
Giản Lê hì hì, nhét tiền túi áo trong.
Vương Mộng Mai mặt xong, bước cuối cùng là thoa một lớp kem chống nắng trắng da, khiến da bà trắng lên vài tông.
Bà chở Giản Lê một vòng, là mua đồ Tết, nhưng thực là nỡ về nhà.
Với khuôn mặt trắng nõn, Vương Mộng Mai mấy quen hỏi trẻ nhiều thế.
Bà ha hả chia sẻ trải nghiệm huy hoàng hôm nay của .
“Ai nha, chị ở đó mặt thế nào , massage cổ massage đầu, thoải mái đến mức em ngủ luôn.”
“Nhìn da là ngay, dùng đồ xịn thôi, nào là mặt nạ, đắp lên mặt sướng ơi là sướng.”
…
Có mà ghen tị, hỏi Vương Mộng Mai địa chỉ, định bụng ngày mai sẽ thử.
Đừng là đắt , lụng cả năm trời, chẳng lẽ hưởng thụ một chút ?
Buổi tối Giản Phong về đến nhà, thấy một Vương Mộng Mai với làn da trắng nõn.
“Đẹp!”
Giản Phong tiếc lời khen, thẳng: “Chúng thẻ , cho em và con gái mỗi một cái!”
Vương Mộng Mai chìa hai chiếc thẻ, thuận tiện kể biểu hiện hôm nay của con gái.
Giản Phong: …
Vương Mộng Mai cất thẻ : “Em cũng thấy lạ, hai vợ chồng gen của ai mà đẻ nó thế nhỉ? Anh xem cái dáng vẻ của nó kìa, hồi nhỏ em ranh ma như .”
Cái vẻ nhiều mưu mẹo , một nữa khiến Vương Mộng Mai nghi ngờ nhà ôm nhầm con .
Giản Phong bất đắc dĩ lấy một chiếc bao lì xì: “Anh cũng thấy .”
Năm nay, khi về quê, Khổng Quốc Vinh đặc biệt gọi Giản Phong đến, đưa cho hai nghìn tệ tiền ăn Tết, lấy riêng 500 tệ cho Giản Lê.
“Em trai , con bé nhà , mang theo chút vượng khí đấy.”
Năm ngoái một câu của cô bé điểm hóa cho ông việc đưa con trai trường Thực Nghiệm tỉnh. Năm nay, thành tích của Khổng Phi tiến bộ vượt bậc, lọt top 200 khối.
Khổng Quốc Vinh đương nhiên nguyên nhân lớn hơn là do ông và Lâm Tuệ đang lục đục ly hôn, Khổng Phi bây giờ về phía , thấy ông chẳng khác gì xa lạ.
Khổng Quốc Vinh cũng còn cách nào khác, chuyện tìm phụ nữ bên ngoài ông sai, nên chỉ thể mặt dày mày dạn mà quan tâm con trai.
Con trai thi , hỏi nó quà gì, Khổng Phi chỉ đáp một câu, cần gì cả.
Khổng Quốc Vinh một bụng tình thương của cha chỗ thể hiện, thế là đành dồn cả cho Giản Lê.
Giản Phong: “Anh Khổng hai ngày nữa là đưa con về quê .”
Lâm Tuệ bao giờ cấm cản Khổng Quốc Vinh gặp con.
Khổng Quốc Vinh vẫn còn trẻ khỏe, tuy là chuyện trai gái đắn, nhưng ai thể phủ nhận Khổng Quốc Vinh là một tay kinh doanh giỏi. Lâm Tuệ tuy ngầm chuyển ít tiền, cũng dựa vốn tích cóp đây để mở thẩm mỹ viện, nhưng thu nhập của thẩm mỹ viện cũng định bằng việc kinh doanh của Khổng Quốc Vinh.