Trở về năm 95 làm giàu hàng ngày - Chương 258:chương 258

Cập nhật lúc: 2025-09-07 14:25:12
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giản Lê: “…Bố, thật sự cần ạ.”

Thằng tóc vàng là loại nhát gan, chắc chắn dám đến nữa.

Còn về gã cao kều , gặp thì cô chạy là chứ gì.

Giản Phong đồng ý. Sau vài ngày đưa đón con gái, quả thực ông thấy thằng tóc vàng và gã cao kều .

Ông dứt khoát giao nhiệm vụ đưa đón cho Vương Mộng Mai, còn thì tìm xung quanh trường.

Lần , ông tìm thấy gã cao kều mà Giản Lê , nhưng tìm thấy “Khỉ ốm”.

“Khỉ ốm” đang cạnh Cát Minh. Giản Phong từ xa, thấy hai đứa chuyện với .

Điều càng Giản Phong chắc chắn hơn.

“Khỉ ốm” thực sự quen Cát Minh!

Ánh mắt ông kín đáo về phía Cát Minh.

Cát Minh ăn mặc bảnh bao vẻ tử tế, mấy tên đàn em ngậm thuốc lá, hô hố đang gì. Học sinh tan học đều né đám .

né thế nào, Cát Minh và đồng bọn vẫn tìm mục tiêu của chúng.

Một học sinh đeo kính, trông vẻ thư sinh yếu đuối, thấy chúng run lẩy bẩy.

Đám đàn em của Cát Minh cợt, tiến lên khoác vai học sinh.

“Ái chà, học giỏi của chúng hôm nay muộn thế.”

“Đi nào, mấy hôm nay thèm ăn gà rán.”

Cậu học sinh thư sinh gần như sắp , nhưng dám phản kháng, chỉ thể mấy kẻ kẹp giữa.

Giản Phong lẫn trong đám đông, trông như một phụ bình thường đến đón con.

Ông thấy phụ khác khẽ chửi: “ là đồ trời đánh! Sớm muộn gì cũng ngày ăn đạn!”

thì , chẳng ai dám động .

Mấy thằng nhóc choai choai đang tuổi ăn tuổi lớn, ai mà dám quản?

Giản Phong lặng lẽ theo , Cát Minh và “Khỉ ốm”, cùng đám côn đồ , dẫn học sinh thư sinh một con hẻm nhỏ.

Ông lẻn theo , nấp ở một góc khuất.

Trong con hẻm, giọng học sinh vang lên, xen lẫn tiếng nức nở.

“Em thật sự chỉ từng thôi, đây là tiền ăn của em.”

“Ít lằng nhằng , hôm qua thế nào, bảo mày về xin bố mày năm mươi tệ cơ mà? Tiền ?”

“Em xin ! bố em cho. Ông dạo em xin tiền nhiều quá.”

“Thế thì mày ăn trộm ! Ví tiền của bố mày chẳng lẽ sờ ? Xin năm mươi tệ mà cũng lề mề.”

Giọng lười biếng của Cát Minh vang lên: “Hôm qua bảo năm mươi tệ, hôm nay mày đưa ba mươi bảy tệ, lừa quỷ ?”

Cậu học sinh lóc : “Em thật sự chỉ từng đó thôi!”

Cùng với một loạt tiếng loảng xoảng, rõ ràng là cặp sách của ai đó đổ .

Cát Minh khẩy: “Xem đúng là một thằng quỷ nghèo. tao , năm mươi tệ, thiếu một xu. Bây giờ thiếu mười ba tệ…”

“Minh ca, đ.ấ.m nó mười ba cái !”

Cát Minh: “Ây, thế thì chán quá.”

“Lột áo nó , bắt quỳ mười ba phút .”

“Ha ha ha ha, vẫn là Minh ca cách.”

Cậu học sinh nức nở, Giản Phong chỉ cảm thấy một cơn kinh tởm dâng lên trong lòng.

Trước đây, ông từng chứng kiến sự tồi tệ của Cát Minh, nhưng bây giờ, sự ác độc của phơi bày trần trụi mắt ông.

Điều khiến sự căm ghét của Giản Phong đối với Cát Minh lên đến đỉnh điểm.

Đây chính là đứa con trai ngoan mà em trai thứ ba của ông nuôi dạy!

Nếu chuyện chỉ Giản Phong thấy kinh tởm, thì những lời Cát Minh đó càng khiến ông nổi sát ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-nam-95-lam-giau-hang-ngay/chuong-258chuong-258.html.]

Lúc học sinh ấn xuống quỳ, “Khỉ ốm” lon ton chạy châm thuốc cho Cát Minh.

Trong làn khói mờ ảo, Cát Minh học sinh đang quỳ đất, trong lòng khoái trá vô cùng.

Dáng vẻ của , quá giống với con trai của thầy giáo họ Lưu mấy năm .

Cát Minh tìm kẻ họ Lưu , thế là trút giận lên những tên mọt sách học giỏi, đeo kính .

Nhìn vẻ mặt屈 nhục của đối phương, Cát Minh cảm thấy vô cùng sảng khoái.

“Khỉ ốm” nịnh nọt nghĩ cách .

“Đỡ đánh nó, lỡ mấy vị phụ thì phiền.”

Thư

Cát Minh lạnh một tiếng: “Biết thì ?”

Toàn một lũ nghèo hèn, chỉ cần tiền, chẳng đứa nào !

Nghe , “Khỉ ốm” càng thêm sùng bái Cát Minh.

“Đại ca đúng là khí phách!”

Cát Minh nhả một vòng khói, thản nhiên hỏi : “Mày bảo đang tán Giản Lê ?”

Giản Phong nín thở trong vài giây.

“Khỉ ốm” ngượng ngùng: “Đại ca, cô em họ của … đúng là thứ dữ.”

“Khỉ ốm” giơ ngón tay cái lên lật ngược xuống, ý là khó chơi.

Cũng là khi Giản Lê đánh, “Khỉ ốm” mới vội vàng hỏi thăm tin tức.

Lúc đó mới Giản Lê ở trường Thực nghiệm tỉnh tiếng. Xinh là một chuyện, quan trọng là tính cách của cô nàng nóng nảy.

Nghe đây chửi cô, cô chửi cho đối phương thét.

Thuộc loại mồm mép và tay chân đều chịu thiệt.

Nếu là khác, “Khỉ ốm” chắc chắn sẽ nuốt trôi cục tức , nhưng Giản Lê là họ hàng của Cát Minh, vì đánh, cũng dám tìm Giản Lê gây sự.

Cát Minh “Khỉ ốm” cũng thấy ngạc nhiên.

Cô em họ kém nhiều, hai bằng tuổi.

Ấn tượng lớn nhất của Cát Minh về Giản Lê là cô bé nhát gan, .

Hồi nhỏ mỗi dịp Tết, ít nhất cũng chọc cho Giản Lê ba .

Nghĩ thế nào cũng , bây giờ ghê gớm như ?

“Có mày tán gái sai cách ?”

Cát Minh thật hứng thú mai, chỉ cảm thấy chuyện chẳng gì to tát. Tuy Giản Lê chút họ hàng với , nhưng “Khỉ ốm” là đàn em của . Hơi mà quản nhiều, “Khỉ ốm” theo đuổi thì cứ theo đuổi, cùng lắm thì che chở cho cả Giản Lê nữa là .

“Khỉ ốm” méo xệch mặt: “Đại ca, em lời , bày trò hùng cứu mỹ nhân , nhưng con bé đó đúng là mềm cứng đều ăn thua.”

Giản Phong thấy câu , siết chặt nắm tay.

Thì , chính Cát Minh sai thằng côn đồ đến quấy rối Giản Lê.

Cát Minh dụi tắt điếu thuốc: “Mày cứ thể hiện cho , hôm nào đó tao sẽ hẹn con bé đó cho mày.”

Lời , trái tim vốn nguội lạnh của “Khỉ ốm” rục rịch sống .

“Thật đại ca?”

Cát Minh ừ một tiếng.

“Khỉ ốm” vui mừng rối rít cảm ơn Cát Minh.

Lúc , mười ba phút cũng hết.

Giản Phong đồng hồ, lẻn ngoài .

Không lâu , Cát Minh và mấy cũng từ trong hẻm . “Khỉ ốm” hò hét rủ đánh bi-a, mấy dần xa.

Còn học sinh đeo kính, nước mắt còn khô mặt, một lúc lâu mới cúi đầu bước khỏi con hẻm.

Giản Phong lặng lẽ theo , cho đến tận cửa nhà.

Lúc học sinh cuối cùng cũng phát hiện , giọng còn nghèn nghẹt: “Chú ơi, chú tìm ai ạ?”

Giản Phong ngẩng đầu lên, đây là một khu dân cư khá ở địa phương.

Chỉ cần dáng vẻ của học sinh , Giản Phong thể đoán cảnh gia đình của .

Bố bận rộn, gia cảnh , và một đứa trẻ bỏ bê.

“Cậu học sinh, tống mấy kẻ đó ?”

Loading...