Trở về năm 95 làm giàu hàng ngày - Chương 353:chương 353

Cập nhật lúc: 2025-09-11 07:25:27
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

Tôn Thúy Phương nhớ hồi nhỏ, khi đó bố bà thành xem bói cho , tối về lúc nào cũng mua một miếng đậu phụ. Miếng đậu phụ nóng hổi cho chảo rán, một miếng lớn cứ thế ăn nóng. Tôn Thúy Phương lúc đó ngưỡng mộ cửa hàng riêng, cảm thấy cửa hàng thì nhất định sẽ ăn no.

Cho đến tận bây giờ, mục tiêu lớn nhất trong đời của bà Tôn Thúy Phương vẫn là mở một cửa hàng. Không công cho , cũng kiếm tiền lớn, bà chỉ tự một bà chủ nhỏ.

Vương Mộng Mai im lặng một lúc lâu, cuối cùng nhường mặt bằng mới mua của cho Tôn Thúy Phương mở cửa hàng.

Bà Tôn Thúy Phương mở cửa hàng, Vương Dược Đông vợ con đều ở thủ đô, trong lòng nhớ nhung nên thường xuyên đến thăm. Đến vài , ông càng ở càng về quê. về thì bà Triệu Xuân Lan ? Đừng là vứt già ở nhà cho vợ chồng Vương Dược Tây chăm sóc, kể cả Vương Dược Tây chịu, ông cũng đời nào chịu.

Hai vợ chồng tắc ở vấn đề , cuối cùng vẫn là Vương Soái tay giải vây. "Có gì to tát , con định mua một căn nhà lớn, đón cả bà nội và bố qua!"

Vương Dược Đông trợn mắt: "Bà nội con bao nhiêu tuổi ? Bà !"

Vương Soái: "Đó là bố thì bà thôi." Chứ đổi , thì chắc .

Vương Dược Đông: "..."

Vương Soái hành động nhanh chóng, bàn bạc với nhà, chỉ gọi điện báo cáo và xin phép Vương Vân Vân ở Anh. Được sự cho phép của chị gái, Vương Soái quyết đoán mua một căn hộ lớn bốn phòng ngủ ở tầng một, cách căn hộ nhỏ của Vương Vân Vân mười phút bộ.

Lo xong nhà cửa, Vương Soái chỉ về làng Vương gia một chuyến, một chút do dự đón bà Triệu Xuân Lan lên.

Bà Triệu Xuân Lan đến nếp nhăn mặt cũng nở hoa, gặp ai cũng khoe sắp lên thủ đô hưởng phúc của cháu trai. "Thằng bé bây giờ tự mua nhà , là để tiện cho nên còn cố ý mua tầng một đấy!"

Bà Triệu Xuân Lan vênh váo tự đắc, mặc kệ những lời đàm tiếu bao năm qua rằng bà chiều hư Vương Soái, rằng tương lai sớm muộn gì cũng tù. Bây giờ thì ? Bà Triệu Xuân Lan , cháu trai hiếu kính!

Bà Triệu Xuân Lan đến thủ đô, Vương Mộng Mai cũng vui mừng. Vương Dược Đông và Tôn Thúy Phương đều bận rộn với quán ăn nhỏ, nếu bà rảnh rỗi thì đưa bà Triệu Xuân Lan chơi các điểm tham quan. Bà Triệu Xuân Lan một đoạn nghỉ một đoạn, Vương Mộng Mai về, bà chịu. "Khó khăn lắm mới tốn tiền mua vé, xem đủ về ."

Bà Triệu Xuân Lan tham lam ngắm thứ xung quanh, như thể khắc ghi tất cả những cảnh sắc trong đầu. Bà Triệu Xuân Lan  cuộc đời thật đáng sống.

Gia đình Vương Dược Đông tuy chuyển hộ khẩu, nhưng ở quê đều cảm thấy đó chỉ là chuyện sớm muộn. "Ai mà ngờ thằng nhóc Vương Soái cũng ngày hôm nay cơ chứ?"

Nếu như mấy năm , đối với vợ chồng Vương Dược Đông ngưỡng mộ ghen tị, thì bây giờ, sự ghen tị còn một chút nào. Bởi vì đều nhận một cách rõ ràng, họ còn thấy "khói xe" của nhà họ Vương nữa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-nam-95-lam-giau-hang-ngay/chuong-353chuong-353.html.]

...

Vương Soái báo tin cho Giản Lê, cô cúp điện thoại mà khỏi đau đầu. Chính cô cũng ngờ bản quyền chuyển thể phim của 《Tinh Trúc Truyện》 nóng đến .

Khương Nhu kỳ quái cô: "Em vẫn nhận thức rõ về sự nổi tiếng của ?"

Tác phẩm thứ ba của Giản Lê ở trong nước tiếng vang bằng hai bộ , nhưng ở nước ngoài, tác phẩm tỏa sáng rực rỡ! Đặc biệt là ở Nhật Bản và Hàn Quốc, công ty phụ trách xuất bản ở nước ngoài thậm chí còn chi một khoản tiền lớn để mời Giản Lê sang tổ chức buổi ký tặng. Chỉ vì Giản Lê bận việc học và dự án phim của 《Tinh Trúc Truyện》 nên mới thể .

Khương Nhu: "Tác phẩm đầu tay của em bối cảnh quá đặc sắc, nhiều tác phẩm khác đều mô phỏng theo đó." Ở một mức độ nào đó, nó trở thành tác phẩm "khai tông lập phái". Cho nên khi Giản Lê tuyên bố chuyển thể 《Tinh Trúc Truyện》 thành phim, nó trở thành "miếng bánh ngon" một trong ngành.

Giản Lê run rẩy: "Chị Nhu, chị quá ." Cái gì mà "miếng bánh ngon" một trong ngành, mà gan cô run lên.

Khương Nhu thản nhiên liếc cô một cái: "Bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi. Theo yêu cầu của em, em quyền quyết định diễn viên, tham gia bộ quá trình phim... Chờ công ty điện ảnh chốt xong, em sẽ thấy bao nhiêu tìm đến em." Nào là nam diễn viên, nữ diễn viên, công ty quản lý...

Giản Lê: "..."

Thư

Được Khương Nhu "tiêm phòng" , Giản Lê trường, từ giáo sư Đổng rằng nhà đầu tư tìm đến tận chỗ ông.

Giản Lê c.h.ế.t lặng : "Thầy ơi, đừng với em là thầy cũng mời em ăn cơm nhé?"

Gần đây quá nhiều lời mời ăn uống, cũng may là Giản Lê cảnh giác cao, nếu cái chuyện chuốc say tác giả lừa ký hết bản quyền phim ảnh thể sẽ xảy ...

Giáo sư Đổng ha hả: "Ta giúp cho , chỉ đến hỏi em khi nào thì thôi, đến lúc đó hai sư tỷ của em và sẽ cùng đến xem phim trường."

Giáo sư Đổng thẳng thắn bày tỏ sự tán thưởng đối với việc " lo chính sự" của Giản Lê. "Tác phẩm thứ ba của em, họp còn chuyện với mấy . Mọi đều khen em vẽ , đặc biệt là phần về các quốc bảo, câu chuyện cảm động lòng , giải thích về văn vật cũng chính xác."

Giản Lê: "...Thầy ơi, thầy họp, là hội nghị của bảo tàng đấy chứ ạ?" Nếu cô nhớ lầm, đó là hội nghị quy tụ tất cả các chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực lịch sử của cả nước! Mục tiêu chính là để thảo luận về tiến độ tu sửa bảo tàng!

Giáo sư Đổng: "Thế ? Mấy sư thúc của em cũng , lẽ nên chú trọng đến các sản phẩm trong lĩnh vực văn hóa từ sớm, để tránh nhiều hiểu về văn hóa của chúng , vài nước ngoài còn tưởng là đồ của Nhật, Hàn."

"Việc truyền bá văn hóa thể lúc nào cũng dựa con đường chính thống. Truyện tranh, tiểu thuyết, trò chơi, chỉ cần xuyên tạc lịch sử, đều thể phương tiện truyền bá."

Giáo sư Đổng đổi vẻ hài hước ban nãy: "Chúng học lịch sử, đều nên câu , là 'nối tuyệt học của thánh hiền xưa'. Ai rằng 'nối tuyệt học' thì cứ theo khuôn phép cũ ?"

Nói xong những điều đó, giáo sư Đổng hỏi Giản Lê cần ông giúp gì . "Mấy năm nay cũng từng cố vấn cho một bộ phim lịch sử, về phương diện cũng chút quan hệ." Nếu cũng thể tìm đến tận nơi. "Có cần tìm cho em vài ê-kíp đáng tin cậy ?"

Giản Lê: "Không cần ạ, em gần như quyết định xong ."

Bản quyền chuyển thể phim của 《Tinh Trúc Truyện》 thuộc về một công ty lớn mà Giản Lê từng tên ở kiếp . Công ty đó trong những năm sản xuất nhiều bộ phim truyền hình giới phê bình khen ngợi ăn khách, lăng xê thành công ít ngôi nam nữ hàng đầu.

Giản Lê gặp mặt phụ trách của công ty và nhắc yêu cầu của . " theo sát đoàn phim trong bộ quá trình, và ai phép đổi nội dung của khi sự đồng ý."

"Tất nhiên ."

Đối tác hợp tác mỉm : "Không chỉ , chúng còn một đề nghị hơn."

"Chúng dự định tổ chức một buổi tuyển chọn diễn viên công khai."

Loading...