Hứa Á Nam tiếp tục và cơm,  dám  ăn, cũng  dám về phòng.
Mẹ cô bé luôn như ,  bao giờ  cô vui,  bất cứ điều gì trong mắt bà cũng là sai trái.
Hứa Á Nam ăn xong cơm  trở về bàn học của .
Cô bé lấy  một tờ giấy bản thảo từ sâu trong ngăn kéo.
Tiêu đề bài văn ban đầu  gạch , dòng mực đen chảy  thành một chuỗi chữ.
【 Nếu  thể, con hy vọng   từng tồn tại  thế giới . 】
Vương Mộng Mai  đường về nhà  mua một con vịt .
Ở nhà bà  thể  hầu hết các món, nhưng vịt  cần dùng lò chuyên dụng, bà   .
Con vịt  da giòn thịt mềm, bóng một lớp mỡ, ông chủ quán còn nhiệt tình hỏi bà   lấy bánh tráng nhỏ .
“Chỗ chúng  là vịt  Bắc Kinh, ăn kèm với bánh tráng.”
Vương Mộng Mai xua tay: “Cho  một phần.”
Bánh tráng ăn kèm với tương ngọt, dưa chuột và hành thái sợi, mang về nhà vẫn còn nóng.
Vừa  hôm nay Tiền Bình cũng  nghỉ cuối tuần, bốn  ăn sạch một con vịt. Bộ xương vịt Vương Mộng Mai  nỡ vứt , định hầm canh, đợi đến tối  việc xong đói bụng sẽ ăn cùng với mì sợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-nam-95-lam-giau-hang-ngay/chuong-62chuong-62.html.]
Giản Lê  dám ăn nhiều, cô  đang kiểm soát cân nặng  hiệu quả, từ lúc khai giảng đến giờ  hai tháng,  gầy   hơn năm cân.
Bây giờ tuy   coi là gầy, nhưng cũng  còn vẻ mũm mĩm dễ  phù nề như ban đầu.
Giản Lê tiếc nuối nghĩ, giá như bây giờ là mùa hè thì , cô  thể  học bơi để giảm cân.
Ăn cơm xong, Vương Mộng Mai hỏi Tiền Bình ở trường  lạnh .
“Giờ  là tháng mười ,  hơn nửa tháng nữa mới  hệ thống sưởi. Cái chăn của cháu  đủ ấm ?”
Chăn trong nhà  hạn, cái chăn chuẩn  cho Tiền Bình  đủ dày.
Tiền Bình: “Không   dì út, trong trường  chỗ lấy nước nóng, tối cháu lấy một bình về rửa chân là  lạnh nữa.”
Nói xong, cô bé ngập ngừng một chút   tiếp: “Dì út, ngày mai cháu về nhà một chuyến.”
“Cháu về lấy ít đồ cần dùng.”
Từ lúc cô đến đây   hai tháng,  cô ngoài việc mang quần áo đến hai  thì  hề đến thăm nữa.
Tiền Bình học   nhiều điều, nhưng trong lòng   một nỗi mất mát   nên lời.
Thư Sách
Dì út thường khuyên cô rằng  cô cũng  dễ dàng gì.
Đôi khi Tiền Bình cảm thấy  cũng thật mâu thuẫn,  quản nhiều thì cô khó chịu, nhưng  thật sự  quan tâm nữa, trong lòng cô  luôn lo lắng cho bà.
Thôi thì, cứ về xem .