Đang  chuyện cũ của Giản Lê, bên cạnh bỗng vọng đến tiếng  của trẻ con và tiếng mắng của  lớn.
“Mua, mua, mua, chỉ  mua! Lúc nãy mua cho    cầm cho cẩn thận? Đáng đời! Không mua nữa!”
Đứa bé   hàng đèn lồng, nước mắt lưng tròng, nhất quyết  chịu . Người lớn mắng một hồi, cuối cùng đành  móc  một tệ.
“Sang năm đừng    ngoài với tao nữa! Ra ngoài chỉ tổ tốn tiền!”
Giản Lê khẽ  : “Câu   cũng từng .” Năm nào cũng , nhưng năm  vẫn dắt Giản Lê  ngoài.
Giản Lê xách chiếc đèn lồng nhỏ về nhà, ngủ một giấc thật ngon.
Sáng hôm , cô   Vương Mộng Mai đánh thức từ sớm.
“Hôm nay  khai giảng, nhanh lên, dậy bảo ba đưa .”
Giản Lê  mặc quần áo  lải nhải  ngừng: “Mình ngốc thật, cứ tưởng nghỉ đông còn dài lắm,  ngốc thật…”
60 trang truyện tranh  định  mới  thành  30 trang, còn bài tập nghỉ đông thì  thức mấy ngày cuối để  bù. Giản Lê tự tìm cớ cho , vẫn là do mùa đông quá lạnh, nhà    lò sưởi!
Đường đóng băng, Giản Phong lái xe  cẩn thận, đưa Giản Lê đến trường, vẫn dẫn con  tận lớp, nộp học phí xong mới .
Hạ Liễu  đến . Giản Lê   xuống   Hạ Liễu và bạn bàn  đang thảo luận về vụ nổ pháo hoa tối qua.
“Tớ với ba  đều , bọn tớ  ở xa hơn một chút,   thấy quả pháo hoa đó bay là là mặt đất,  nổ tung.”
Bạn bàn  “oa” một tiếng, hỏi dồn  ai  thương ,  thật là    xe cứu thương chở  .
Thư Sách
Hạ Liễu lắc đầu: “Tớ   thương, hình như chỉ  mấy   pháo hoa b.ắ.n trúng,  đưa đến bệnh viện .”
Sau đó cảnh sát đến giải tán đám đông, bảo   về nhà.
Giản Lê hỏi Hạ Liễu: “Tối qua các  cũng  ? Sao tớ  thấy?” Mọi năm dì Lệ Quyên đều rủ nhà cô  cùng.
Hạ Liễu: “Mẹ    bận ? Nên bọn tớ  , định  đó gặp , kết quả đợi mãi  thấy.”
Học sinh trong lớp dần đến đông đủ, phần lớn đều đang bàn tán về vụ nổ pháo hoa tối qua. Đối với những đứa trẻ ở lứa tuổi , việc tận mắt chứng kiến một tai nạn như   là một sự kiện lớn lao trong cuộc sống bình lặng của chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-nam-95-lam-giau-hang-ngay/chuong-91chuong-91.html.]
Giữa  khí náo nhiệt đó, chỉ  Hứa Á Nam  bàn  là im lặng. So với  kỳ nghỉ đông, Hứa Á Nam gầy ,  cũng trầm lặng hơn.
Hạ Liễu  lên giấy: 【Cậu   , ba của Hứa Á Nam mất việc 】,  đẩy quyển vở sang cho Giản Lê.
Giản Lê liếc , gật đầu. Chuyện Hứa Kiến Quốc mất việc, ba cô cũng  đến khuyên can.
Thực , lãnh đạo nhà máy dệt cũng    khó Hứa Kiến Quốc. Dù  cũng là công nhân lâu năm, chỉ cần Tôn Diễm đừng đưa đứa bé về thành phố là  chuyện đều  thể thương lượng.  Tôn Diễm  nhất quyết đòi nhập hộ khẩu cho con trai .
Giản Phong đến khuyên, Tôn Diễm cũng  cảm kích, còn  những lời  khó .
Giản Phong tức giận lắm. Sau  Vương Mộng Mai mới   từ khách ăn cơm nguyên nhân Tôn Diễm  . Bởi vì đứa bé  gửi danh nghĩa  tên  cả của Hứa Kiến Quốc, mà  cả cũng chỉ  một cô con gái, Tôn Diễm sợ để con ở nhà   lâu ngày  thành con của  , nên mới vội vàng  đón về.
Vì , nhà máy cũng  thể bao che, đành  sa thải Hứa Kiến Quốc.
Sau khi  sa thải, chính Vương Lợi Minh  giúp đỡ ông một tay. Vương Lợi Minh cho Hứa Kiến Quốc một  điện thoại liên lạc,  là của một tay thầu xây dựng ở Thâm Quyến.
“Anh đến đó cứ liên lạc với  ,  là  giới thiệu.”
Làm thầu ở nơi khác cũng chia bè phái,  những  cùng một làng, một huyện ,  thích dùng  ngoài. Vương Lợi Minh giới thiệu cho Hứa Kiến Quốc là một tay thầu  bản địa, Hứa Kiến Quốc đến đó chỉ cần chăm chỉ  việc, chắc chắn sẽ kiếm  tiền.
Hứa Kiến Quốc ngập ngừng hỏi tại    thể đến công trường của Vương Lợi Minh.
Vương Lợi Minh : “Ra Tết    công trường nữa.”
Kể từ ngày uống rượu say mèm với Giản Phong, Vương Lợi Minh về nhà  vợ con, trong lòng  suy nghĩ  nhiều. Làm công trường kiếm  nhiều tiền, nhưng rủi ro cũng nhiều. Vương Lợi Minh nghĩ  nghĩ , cảm thấy vì gia đình và bản ,  tình nguyện lùi một bước.
Anh dự định  Tết sẽ đến biếu quà cho tay thầu, còn  tiền kiếm  mấy năm nay,  định tự  mở một cửa hàng sàn gỗ và cửa sổ. So với công trường, thu nhập chắc chắn sẽ ít hơn, nhưng Vương Lợi Minh  sớm  định,  nhanh chóng đón vợ con sang. Cả nhà mỗi  một nơi, thật sự khiến   yên lòng.
Tuy nhiên, Vương Lợi Minh cũng  lừa gạt Hứa Kiến Quốc,   giới thiệu cũng là    rõ gốc gác, với tính cách của Hứa Kiến Quốc, đến đó chắc sẽ   bắt nạt.
Thế là,  Tết Nguyên Tiêu, Hứa Kiến Quốc  lên chuyến tàu hỏa  về phương Nam.
Chỉ là…
Giản Lê trộm  Hứa Á Nam  bàn .
Hứa Á Nam mím chặt môi, trong đôi mắt vốn luôn kiên định của cô bé, giờ đây  thêm một nét đau khổ khó  thể nhận .