Trở Về Sau Xuyên Không: Cả Cổ Triều Nhìn Ta Lớn Lên - Chương 61: Chuẩn bị lên đường.

Cập nhật lúc: 2025-08-21 00:32:35
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Nguy dặn:

“Các mau thu dọn đồ đạc, sáng mai xuất phát. Ngoài mấy nhà , cử một báo tin cho những khác.”

 

“Để .” – Nhạc Sài nhanh nhảu đáp.

Ông căn dặn Quách tú tài tiếp đãi Lương Nguy và sư gia, vội vàng rời .

 

Nhạc Sài , Lương Nguy cũng chuẩn ngoài, sang với Quách tú tài:

“Dẫn Hồ gia.”

 

“Vâng, mời đại nhân bên .”

 

Đoàn rời , sân nhà họ Lâm lặng im một hồi. Sau đó bất ngờ hít sâu một , hai mắt sáng rực Lâm Lan và :

“Thấy , Triều Triều là phúc tinh mà! Đây chính là gặp Hoàng thượng đấy! mơ cũng dám nghĩ tới.”

 

Nói xong, còn liếc sang một bà thím, giễu:

“Vừa còn bảo nhà Lâm coi như xong . Nhìn , thế mà gọi là xong ? Đây gọi là phát đạt đấy!”

 

Người đỏ mặt, gượng gạo , định bước tới gần Lâm Lan:

“Lan , thím mấy câu…”

 

Chưa kịp dứt lời thì cha Lâm dậy, tiễn khách ngoài.

 

Ngày mai lên đường, cả nhà còn thu xếp hành lý và bàn bạc xem ai ai ở.

 

Cả nhà tất nhiên thể hết. Mẹ Lâm vẫn đang ở cữ, đường xa chẳng khác nào rước họa, nguy hiểm cho cả lẫn bé. Chỉ cần trẻ sơ sinh sốt hoặc nhiễm lạnh cũng thể xảy chuyện.

 

để Lâm Lan một thì cha Lâm yên tâm.

 

Cuối cùng, Lâm lên tiếng:

“Phu quân theo con . Ta ở nhà cũng , đều là hàng xóm quen cả, sẽ ai dám bắt nạt. Giờ trong tay bạc, thể thuê nấu cơm, trông ruộng. Mùa là mùa đông, ruộng đồng cũng ít việc, đến đầu xuân mảnh đất chia cũng gieo xong .”

 

Lời bà lý, nhưng cha Lâm vẫn canh cánh chuyện bên nhà cũ.

 

Nhà cũ mấy hôm nay ngoan ngoãn, vì sợ trời phạt nên dám tới khó dễ. giờ Triều Triều tiên đồng, e rằng manh nha ý nghĩ khác. Biết sẽ tới gây sự.

 

Dù Lâm Lan kinh gặp Hoàng thượng, trong lòng họ vẫn thể bất mãn. Chỉ cần họ tới quấy rối thường xuyên, Lâm đang ở cữ cũng chẳng yên.

 

Hơn nữa, trong tay bây giờ hơn trăm lượng bạc. Nếu nhà cũ giả bệnh lóc vòi vĩnh, lấy hiếu đạo ép buộc, Lâm khó mà từ chối. Dù phân riêng, nhưng rốt cuộc vẫn còn quan hệ m.á.u mủ.

 

lúc cả nhà đang khó xử, thím Dư và Lương Bình đến.

 

Thím Dư hiểu lo lắng của họ, liền :

“Hay là cô dọn sang nhà ? Mẹ chồng tính tình dữ dằn, cũng chẳng sợ nhà cũ Lâm gia .”

 

Mẹ Lâm lắc đầu:

“Ở cữ mà chuyển nhà thì .”

 

Thím Dư nghĩ cũng . Mẹ chồng bà thể sang giúp nhưng cũng tiện, vì nhà Lâm vốn là của bên nội, bà cũng khó chống đỡ. Vả nhà bà còn con nhỏ cần trông nom.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-sau-xuyen-khong-ca-co-trieu-nhin-ta-lon-len/chuong-61-chuan-bi-len-duong.html.]

 

Lương Bình thì đề nghị:

“Hay để bác ở , chúng đông , thể chăm sóc Lâm Lan.”

 

Mẹ Lâm xong càng yên tâm. Dù nhiều , nhưng tận kinh thành, hơn nữa còn gặp Hoàng thượng, con gái chắc chắn sẽ lo lắng, sợ hãi.

 

Lúc , Núi Lớn – từ nãy giờ im lặng – chợt :

“Đến Hồ gia thử một .”

 

Mọi ngạc nhiên ông. Núi Lớn giải thích:

“Vị Lương đại nhân giờ đang ở Hồ gia. Lúc nãy ngang thì gặp sư gia, còn chuyện vài câu. Nghe ý, chắc Lương đại nhân sẽ ở đó một thời gian vì công vụ. Sư gia thiện, nghĩ nếu chúng nhờ Lương đại nhân để mắt giúp, vì Triều Triều, khi ông đồng ý. Chỉ cần ông cảnh cáo một câu, nhà cũ Lâm gia sẽ chẳng dám bén mảng nữa.”

 

Mọi xong . Nói thì lý, nhưng Lương đại nhân vốn sát khí nặng, dân làng còn sợ quan nha bình thường, huống chi là ông . Ai cũng ngại tiếp cận.

 

Núi Lớn chậm rãi :

“Giờ mới thế sợ, đến lúc kinh gặp Hoàng thượng, chẳng lẽ định ngất xỉu hết ?”

 

Mọi : “…”

Xem cũng luyện gan thật.

 

Cha Lâm cắn răng:

“Được, để .”

 

Ông quả thực Hồ gia. Lúc đó Lương Nguy kiểm tra xong cả nhà họ Hồ, kỹ lưỡng hơn cả huyện lệnh . Không chỉ tìm thấy ngân phiếu giấu trong kho củi, mà còn phát hiện vài ký hiệu lạ, giống như dãy mười một chữ mờ.

 

Ban đầu Lương Nguy hiểu, nhưng mấy hôm nay “màn trời” nhiều , ông nhận đó là con của đời , chắc do Triều Triều ghi từ hai năm , sợ quên.

 

Cha Lâm tìm đến lúc ông bước khỏi kho củi. Ông dè dặt bày tỏ khó xử.

 

Nếu thường ngày, Lương Nguy sẽ để ý đến chuyện vặt , ông chỉ chịu trách nhiệm thực hiện thánh chỉ, còn việc trong thôn tự họ giải quyết.

 

dáng vẻ thấp thỏm của cha Lâm, ông trầm ngâm giây lát gật đầu:

“Ta sẽ cho cảnh cáo nhà cũ Lâm gia một , để họ tới gây chuyện.”

 

Cha Lâm mừng rỡ, vội cúi đầu cảm tạ:

“Đại nhân, đa tạ ngài, thật sự đa tạ.”

 

Ông chạy về báo tin vui cho con Lâm Lan. Lúc trời tối, ông còn thuê giúp việc cơm nước, tìm thêm trông ruộng, việc nhiều xuể.

 

May mà thôn trưởng Nhạc Sài nhiệt tình lo liệu, giúp đỡ đấy.

 

Trong lòng ông cũng ngưỡng mộ Lâm Lan và sắp kinh gặp Hoàng thượng. Ông cũng , nhưng tên trong danh sách.

 

, Quách tú tài chọn. Hai ngày nay Triều Triều nhiều nhắc tới ông, duy nhất trong thôn học vị. Có ông cùng, Lâm Lan và cũng yên tâm hơn.

 

Trong lòng Nhạc Sài thầm nghĩ: nếu Quách tú tài gặp Hoàng thượng, coi trọng, thì thôn Thượng Lục l chẳng sẽ quan viên xuất từ đây ?

 

Nghĩ , ông ngẩng đầu bầu trời.

Triều Triều đúng là phúc tinh. Nếu chuyện nhà họ Hồ, thôn chắc hưởng đại phúc .

Loading...