" cũng ở , ba chúng , lẽ thành vấn đề." Từ Cạnh tiếp.
Mọi hai mặt .
Cố Đình Chi về phía con thứ hai của đại đội trưởng:
" thật sự trở về, hiếm khi cơ hội săn như , con mồi ở đây nhiều như thế, đều xa như , ngay cả lương khô đều mang theo, nên dứt khoát ở trong núi hai ngày, chỉ lo lắng các trở về gặp nguy hiểm ."
Lão nhị Lý gia nhíu mày: "Anh thật sự về ?"
Cố Đình Chi gật đầu: "Ừm!"
Lão nhị Lý gia lộ gương mặt đau khổ: "Anh về, lẽ cha sẽ mắng c.h.ế.t mất."
Cố Đình Chi : "Không , dù cũng là con của ông , ông sẽ gì ."
Lão nhị Lý gia thấy Cố Đình Chi hạ quyết tâm, khuyên nhiều cũng vô dụng, tối nay đúng là quá kích thích, nhiều thịt như thế, đừng là Cố Đình Chi, đều quá trở về.
mà thể tùy hứng, ở đây còn nhiều thôn dân như , thể mạo hiểm.
"Vậy... Vậy tùy , nhưng mà thanh niên trí thức Phó và thanh niên trí thức Từ ở cùng , các đều quen , vặn chăm sóc lẫn . sẽ dẫn mang con mồi trở về, suốt đường chúng gây động tĩnh lớn, thấy dã thú cỡ lớn lui tới, chúng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất trở về."
Cố Đình Chi gật đầu: "Vậy , giao cho , nhanh dẫn rời , cây đuốc châm nhiều chút, khẩu s.ú.n.g đưa cho bọn họ."
Câu cuối cùng, là cho Phó Triều Sinh và Từ Cạnh.
Có tổng cộng năm khẩu súng, trong đội ngũ của bọn họ một khẩu, trong tay lão nhị Lý gia một khẩu, đưa s.ú.n.g của Phó Triều Sinh và Từ Cạnh cho bọn họ, vốn là đội ngũ săn thú mạnh nhất, cộng thêm ba khẩu súng, lẽ thành vấn đề.
Mọi hoảng sợ: "Không , các chỉ mang theo một khẩu s.ú.n.g ?"
" , vốn dĩ là nguy hiểm, còn đưa khẩu s.ú.n.g cho chúng , chẳng các sẽ càng nguy hiểm hơn ?"
Cố Đình Chi thèm để ý :
"Súng chúng dùng quen lắm, để khẩu của là , để thêm hai con dao. Yên tâm , trong lòng tự chúng chừng mực."
Mọi khuyên bảo mấy câu, nhưng Cố Đình Chi , biện pháp chỉ thể .
Dù phận của khác biệt, lẽ thật sự biện pháp?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-105.html.]
Cuối cùng lão nhị Lý gia dẫn theo trở về, còn mang tất cả con mồi rời , để hai con d.a.o to, Phó Triều Sinh và Từ Cạnh mỗi một cái.
Đám xa, Cố Đình Chi móc hai khẩu s.ú.n.g , ném cho Phó Triều Sinh và Từ Cạnh, hai nhận lấy đôi mắt lập tức sáng lên!
"Ôi má ơi! Lão đại giỏi quá!"
Từ Cạnh vuốt s.ú.n.g lục, kích động chết:
"Chẳng trách giữ bọn em ở , là một vụ lớn ? Viên đạn đủ ?"
Cố Đình Chi : "Yên tâm, đủ dùng, nhưng mà kiềm chế một chút, đừng nổ s.ú.n.g tùy ý."
Từ Cạnh hì hì : "Em em !"
Phó Triều Sinh ít , nhưng vui sướng cũng bộc lộ ngoài, nào thể yêu thích cho !
Không đám đó liên lụy, tốc độ của ba nhanh hơn ít, vận may tối nay đúng là nghịch thiên, nghịch thiên đến mức ngay cả Cố Đình Chi đều chút ngoài ý .
mà từ lúc trọng sinh tới nay, dường như vận may vẫn luôn .
Ba qua mấy ngọn núi, lúc cách đại đội Bản Kiều xa, suốt đường bắt ít con mồi, chẳng qua tạm thời thể mang , chỉ thể tìm chỗ giấu .
Lúc sắc trời sắp sáng, bọn họ từ chiều hôm qua vẫn luôn lên đường, săn, leo núi, đến lúc mệt chết, chuẩn tìm chỗ tương đối an nghỉ ngơi một lát.
Cố Đình Chi dẫn theo bọn họ tìm kiếm một lát, dần tới gần một sơn cốc bí ẩn.
Bỗng nhiên Cố Đình Chi dừng bước, lập tức xổm xuống trốn phía bụi cỏ.
"Ngồi xổm xuống, đừng lên tiếng!"
Từ Cạnh và Phó Triều Sinh sửng sốt, cũng vội vàng xổm xuống.
"Làm lão đại?"
Cố Đình Chi hất cằm, ý bảo bọn họ qua.
Từ Cạnh và Phó Triều Sinh duỗi dài cổ qua.
DTV
"Không gì mà! Anh thấy gì thế?"