Lưu Thắng Lợi đen mặt, cuối cùng dám cứng đối cứng, hừ lạnh một tiếng xoay rời .
Đám thanh niên trí thức mới cũ mâu thuẫn, các đồng hương xây nhà đều như thấy, thậm chí mấy còn tràn ngập hứng thú xem náo nhiệt.
Đại đội trưởng sắp xếp chuyện xong thì rời , chỉ cần gây chuyện lớn, ai sẽ nhúng tay giúp đám thanh niên trí thức .
Bên đánh , ba chị em Ngô gia đều vô cùng thất vọng.
Bọn họ đều thích hai bên, cho dù là Từ Cạnh đánh Lưu Thắng Lợi một trận, là Lưu Thắng Lợi đánh Từ Cạnh và Phó Triều Sinh một trận, bọn họ đều vui sướng.
Mạnh Phất Yên mang theo chảo sắt, nồi thép, niêu lẩu, chẳng qua chảo sắt to, chỉ to hơn bếp gas thường dùng một chút.
Thứ là kiếp khi cô ở thế kỷ 21 đặc biệt mua, niên đại đó vật tư phong phú, thập niên bảy mươi trân quý chảo sắt, lúc căn bản đáng giá tiền, trong gian của cô còn ít!
Mạnh Phất Yên lấy bếp lò , cô than nắm, nhưng củi lửa đốt, vì thế đến trong thôn đổi ít củi và rau trở về.
Rất nhanh cô xách theo một rổ rau và một bó củi trở , tới trong nhà mới thấy Từ Cạnh cũng trở về, bên cạnh còn hai bó củi và một rổ rau.
Xem biện pháp giải quyết vấn đề của đều giống .
DTV
Phó Triều Sinh dùng mấy tảng đá xây bệ bếp đơn giản, đang nấu cơm.
Mạnh Phất Yên nhóm lửa bếp lò, rửa sạch nồi bát gáo chậu của , cũng bắt đầu nấu cơm.
Rửa sạch sẽ thịt khô thái thành sợi, cho trong nồi xào thơm, đó trực tiếp thêm nước, khi nước sôi thì thả mì sợi nấu, rửa thêm ít rau xanh.
Mạnh Phất Yên cắt một ít dưa muối mang tới, đợi mì nấu xong thì rải ít hành thái là thể ăn.
Hương vị thật sự thơm!
Có đôi khi thịt khô thể tỏa mùi hương còn thơm hơn cả thịt tươi, xung quanh đều thể ngửi , mấy việc dùng sức khịt mũi.
Mạnh Vân Ký cũng tỉnh, Mạnh Phất Yên vội vàng bảo bé rửa mặt tới ăn cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-58.html.]
Tưởng Hoa ở bên cạnh , đôi mắt chằm chằm rổ đồ ăn: "Xin hỏi rổ đồ ăn của dùng bao nhiêu đồ đổi thế?"
Từ Cạnh ngẩng đầu một cái, thản nhiên : "Phiếu đường nửa cân và hai viên kẹo sữa thỏ trắng, củi lửa và rau, còn rổ đều tặng cho ."
Tưởng Hoa gật đầu: "Cảm ơn!"
Anh khóa kỹ cửa, cũng trong thôn.
Anh là thành phố , khi tới mang theo lương khô, đủ cho ăn ba ngày, cho nên tạm thời cần phòng bếp ở khu thanh niên trí thức cũng đói .
Chẳng qua thể nấu cơm nào nguyện ý ăn lương khô?
Hơn nữa cũng đun nước ấm.
Anh vốn đắc tội đám thanh niên trí thức cũ , nhưng là bọn họ khinh quá đáng, thì đừng trách .
Một chút củi lửa và rau dưa mà thôi, trong nhà của đồng hương trong thôn nhiều, tốn chút đồ thể đổi cả đống lớn, cần tới chỗ bọn họ chịu khinh bỉ?
Tưởng Hoa rời , Lưu Thắng Lợi ở bên cạnh gương mặt càng thêm khó coi, cảm thấy những quá coi ai gì, để mắt.
"Hừ! Đợi xem, khi mới tới kiêu ngạo thì thế nào, tương lai còn ở nông thôn dài, còn sẽ ngoan ngoãn lời!"
Mấy lời tàn nhẫn xong, thì trở về.
Mấy chị em Ngô gia ngửi mùi thơm của đồ ăn bên chỗ Mạnh Phất Yên, thì tức chết.
"Chị, Mạnh Phất Yên thể như ? Vậy mà gọi chúng ăn cơm cùng? Hơn nữa cô đúng là hổ, lúc mới tới bắt đầu dụ dỗ đàn ông, tương lai sẽ thế nào? Chắc chắn sẽ khiến chúng mất mặt."
Ngô Thừa Nghiệp mỉa:
"Phụ nữ Mạnh gia bọn họ đều đức hạnh đó ư? Giống hệt dụ dỗ đàn ông khắp nơi của cô , năm đó cô kiếm tiền trong đám đàn ông như mà."
"Rõ ràng là đồ hổ, còn cả ngày ăn xài phung phí giống y như thiên kim tiểu thư. Tiền cô tiêu là cha cho, phí công nuôi dưỡng cô nhiều năm như , cho cô tiền, xem cô còn thể sống kiểu gì?"