Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:17:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 130: Muốn Thi Đại Học

Hôm nay là ngày thi lên cấp của Cố Tư Tình, là “gấu trúc lớn” của cả nhà, cô bé nhận sự đối xử đặc biệt . Khi thức dậy, cô bé Vương Nguyệt Cúc gọi dậy bằng giọng dịu dàng: “Tiểu Tứ, dậy con, món quẩy con thích ăn nhất đấy.”

Cố Tư Tình dậy, gãi đầu : “Con thích ăn chả viên nhất mà.”

“Thôi thôi thôi, hôm nay chả viên,” Vương Nguyệt Cúc vội vàng , chả viên (丸子 - wánzi), nếu sáng nay ăn chả viên, khi thi cử sẽ tan tành (完蛋 - wándàn) mất.

Cố Tư Tình mặc quần áo với : “Mẹ đừng học theo dì Từ, dì tin tưởng Tư Thiên Dực nên mới trông cậy mê tín phong kiến.”

vẫn lấy điềm lành chứ, sáng nay con nhất định ăn một quẩy hai trứng, mới thi một trăm điểm,” Vương Nguyệt Cúc .

Cố Tư Tình xuống giường: “Con nghĩ hôm nay nên mặc xường xám.”

Vương Nguyệt Cúc ngơ ngác: “Ý gì?”

“Khai môn thắng lợi (旗開得勝) đó ạ!” Cố Tư Tình bước ngoài, Vương Nguyệt Cúc trầm ngâm, : “Lát nữa với dì Từ của con, cái đấy.”

Cố Tư Tình: Chắc vị dì Từ nghiện kịch đó thật sự mặc xường xám thật đấy chứ?

Bước ngoài rửa mặt, kem đ.á.n.h răng nặn sẵn bàn chải của cô bé, đ.á.n.h răng xong chị cả liền cầm lược với cô: “Tiểu Tứ đây, chị chải đầu cho em.”

Cố Tư Tình tặc lưỡi hai tiếng, đãi ngộ quả thực là cấp cao nhất trong nhà họ .

Chị cả tết cho cô bé hai b.í.m tóc, lấy một chiếc băng đô nhựa màu đỏ định cài lên đầu cô bé, Cố Tư Tình vội : “Em cần.”

Cô bé thực sự thể cảm thụ vẻ của loại băng đô, kẹp tóc bằng nhựa . Cố Nhất Mẫn thấy , : “Đẹp mà, em xem chị đeo lên lắm .”

Cố Tư Tình đầu chị, thấy chị cả hôm nay xõa tóc, đeo một chiếc băng đô mỏng màu hồng, kết hợp với chiếc váy hoa nhí màu hồng hôm nay, ừm, đầy vẻ thiếu nữ, .

bản cô bé thực sự thể chấp nhận đeo nó lên đầu, liền : “Đeo cái cứ thấy đầu bó chặt, ảnh hưởng đến việc thi cử của em.”

Cố Nhất Mẫn liền cất chiếc băng đô màu đỏ : “Vậy đeo nữa.”

Bữa sáng Cố Tư Tình quả nhiên ăn một quẩy hai trứng, ăn xong Hàn Chính Bình và Hàn Chính Dương đến, Cố Tư Tình xe đạp của Hàn Chính Bình đến trường. Trên đường cô bé còn kể về đãi ngộ của cho hai em , khiến Hàn Chính Dương hâm mộ vô cùng.

Đến cổng trường, thấy Tư Thiên Dực đang bao bọc trong tình yêu thương của , bé thấy Cố Tư Tình, liền vội vàng thoát khỏi gông cùm của tình mẫu tử chạy đến, khiến Cố Tư Tình bật ngớt.

“Tớ thực sự sợ tớ ,” Tư Thiên Dực .

Cố Tư Tình: “Không cần sợ, ngày mai thể trở với đãi ngộ bình thường .”

Ngày hôm kỳ thi, đãi ngộ của Cố Tư Tình cũng trở như cũ, tuy cô bé chút hụt hẫng, nhưng cảm thấy thoải mái hơn. Kết quả thi hai tuần nữa mới , ý của cha cô là, đợi kết quả thi của cô bé xong, cả nhà họ sẽ Kinh Đô. Vừa chơi mua nhà. Bây giờ là giữa hè, đến mùa thấp điểm của ngành quần áo, mấy ngày nay cửa hàng hầu như . Bán hết mấy trăm bộ quần áo còn , họ sẽ đóng cửa nghỉ một thời gian.

Tuổi Thơ Ai Mà Chẳng Phiền Não đến hồi kết, hôm cô nhận thư của Dục Kiên Bạch, trong thư bàn bạc với cô chuyện xuất bản. Có hai nhà xuất bản ở Kinh Đô đều xuất bản Tuổi Thơ Ai Mà Chẳng Phiền Não.

Cố Tư Tình trả lời thư, rằng sắp tới sẽ Kinh Đô, lúc đó sẽ bàn chi tiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-130.html.]

Một hôm, Cố Nhất Mẫn nhận thư của La Vĩnh Niên gửi từ trường quân sự, kiệm lời, ngay cả thư cũng . Chỉ nửa trang giấy, địa chỉ cụ thể và điện thoại của , rằng khi đến trường quân sự thứ đều hết.

Cố Nhất Mẫn cầm thư dở dở , ý của bức thư lẽ chỉ là để cho cô địa chỉ, những lời ở trường quân sự đều , chắc là cảm thấy chỉ địa chỉ thì ngượng nên mới thêm .

Cô cất thư , định trả lời. Huân chương của cơ hội cũng trả cho , cô bây giờ thực sự đến chuyện tình cảm chút nào.

Học ở trường ban đêm, cô tiếp xúc với nhiều phụ nữ công việc nhưng vẫn nỗ lực học tập, kết hôn, , nhưng mục đích họ đến trường ban đêm đều là để nâng cao bản , khiến ưu tú và độc lập hơn.

Suy nghĩ kỹ, tuy báo chí thường phụ nữ thể chống đỡ nửa bầu trời, nhưng nhiều phụ nữ xung quanh vẫn dựa dẫm đàn ông, dù bản công việc chính thức, kinh tế thể độc lập, nhưng tư tưởng vẫn dựa dẫm đàn ông.

Tại ? Vẫn là đủ ưu tú, thoát khỏi xiềng xích tư tưởng của .

Muốn thực sự sống cho bản , khiến đủ ưu tú. Cô rõ, dù là Diệp Trì La Vĩnh Niên, yếu tố lớn nhất khiến họ thích cô là cô xinh . Cô tin còn ưu điểm nào khác, khiến những ưu tú như họ để mắt đến.

Nhan sắc là thứ phù phiếm nhất, lâu dần sẽ mệt mỏi vì cái , khi tuổi tất cả đều là phụ nữ đầy nếp nhăn. Quan trọng là nội tâm của con , cô là nông thôn, mới nghiệp cấp hai, nội tâm gì?

Chuyện tình cảm yêu đương cứ gác , tận dụng lúc còn trẻ để học tập mới là quan trọng nhất.

Nhớ chuyện bốc đồng gửi áo len cho La Vĩnh Niên đây, haizz! Không nữa.

“Chị Vương Thu Nguyệt năm nay thi đại học ?” Cố Nhất Mẫn hỏi Cố Nhị Huệ bên cạnh, Vương Thu Nguyệt là bạn cùng lớp ban đêm của họ.

Cố Nhị Huệ suy nghĩ một chút : “Hình như là , đây chị học cấp ba nửa năm, trường nghỉ học thì chị học nữa. Chị học nhanh hơn chúng .”

Cố Nhất Mẫn xong trầm ngâm, Cố Nhị Huệ thấy : “Chị cũng thi đại học ?”

“Em ?” Cố Nhất Mẫn hỏi cô.

Cố Nhị Huệ lắc đầu, so với việc học đại học, cô bé kinh doanh kiếm tiền hơn.

“Chị định thử xem ,” Cố Nhất Mẫn . Vương Thu Nguyệt kết hôn con còn thi đại học, tại thể?

Cố Nhị Huệ giơ ngón cái lên với chị: “Nếu bố ý định của chị, chắc chắn sẽ vui đến mức ngủ , ông mơ nhà đỗ đại học đấy.”

Cố Nhất Mẫn cũng , cha họ quả thực ngày nào cũng nhắc Tiểu Tứ thi đại học. Nếu lúc đó cô thi đỗ, chắc chắn là một bất ngờ lớn.

“Đừng với ai vội, đợi chị đăng ký hãy .”

Cố Nhị Huệ gật đầu: “Em tuyệt đối giữ bí mật cho chị.”

Sau khi quyết định thi đại học, Cố Nhất Mẫn bắt đầu tìm kiếm tài liệu học tập, mua ít sách tham khảo từ hiệu sách và tận dụng thời gian để học.

Cô học tập quên ăn quên ngủ như , Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc chắc chắn phát hiện , và chuyện cô thi đại học thể giấu nữa. Cố Kiến Quốc vui đến mức toe toét cả ngày, Vương Nguyệt Cúc trực tiếp miễn việc nhà cho cô, để cô thêm thời gian học.

Lúc nghỉ ngơi buổi tối, Vương Nguyệt Cúc với Cố Kiến Quốc: “Hay là chúng thuê thêm một nhân viên bán hàng, cho Nhất Mẫn, để con bé nhiều thời gian học hơn.”

Cố Kiến Quốc xong gật đầu: “Được, ngày mai bàn với hai chị em nó.”

Loading...