Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 263
Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:02:10
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 263: Không từ xa thì còn nữa?
“Khi nào với bố gặp mặt hai con nó đây.” An Thụy Cẩm thật lòng chỉ thấy cháu nội ngay lúc .
“Để một thời gian nữa ,” Tô Văn Sơn tự múc cho một bát canh, : “Sắp nước ngoài tham gia kỳ thi Olympic Toán quốc tế , giờ đang dồn sức học đấy.”
An Thụy Cẩm xong lập tức : “ đúng đúng, lúc phiền.”
“Thi ở nước nào?” Tô Minh Xương hỏi.
Tô Văn Sơn đặt bát xuống, “ tra , năm nay là ở Mỹ, ngày mười tám tháng bảy. Đến lúc đó sẽ Mỹ một chuyến.”
Dù cùng, ở xa bầu bạn thì lòng cũng yên tâm.
“Đáng lẽ .” Tô Minh Xương cảm thấy, nếu đứa cháu lớn lên trong nhà họ Tô, nó mà thi Olympic Toán quốc tế, ông chắc chắn sẽ khoe khoang một phen với những xung quanh.
…
Thoáng cái, Hàn Chính Bình sắp sửa lên đường thi. Cậu đến Kinh Đô , đó cùng của Bộ Giáo d.ụ.c bay sang Mỹ. Khổng Tú Uyển xong visa từ lâu, theo, nhưng Hàn Chính Bình đồng ý. Cậu lớn , ngoài còn để theo thì thấy ngại.
Cậu đồng ý, Khổng Tú Uyển cũng còn cách nào khác, đành đưa đến Kinh Đô.
Lúc chia tay, Cố Tư Tình và cả nhà Hàn Đức Nghĩa đưa họ ga tàu, Hàn Chính Bình vẫn nhịn hỏi nhỏ Cố Tư Tình: “Cậu gì với tớ ?”
Đây là nước ngoài đấy, đây thì thôi, bây giờ cũng gì.
Cố Tư Tình thì mặt ngơ , “Nói gì cơ?”
Hàn Chính Bình: “Cũng gì? Cậu ở nhà học hành t.ử tế.”
Cố Tư Tình nén gật đầu, “Tớ , nhanh , lát nữa tàu chạy .”
Hàn Chính Bình trong lòng chút hụt hẫng, cũng buồn bực, chỉ đành tự nhủ, Tiểu Tứ còn nhỏ, chẳng hiểu chuyện gì .
Nhìn họ lên tàu, Cố Tư Tình nhịn nữa mà toe toét. Hàn Nhị Béo thấy hỏi cô bé, “Tiểu Tứ gì thế?”
“Không gì, thằng ngốc thôi.” Cố Tư Tình .
Hàn Nhị Béo mặt ngơ , nhưng cũng bận tâm, với Tiểu Tứ càng ngày càng chung tiếng , rõ ràng đây chơi mà.
Trên tàu, Khổng Tú Uyển thấy sắc mặt Hàn Chính Bình lắm, liền hỏi: “Sao thế? Cãi với Tiểu Tứ ?”
Hàn Chính Bình lắc đầu, “Không .”
“Tiểu Tứ tuổi nhỏ, con nhường nó một chút.” Khổng Tú Uyển nghĩ, trẻ con mâu thuẫn chẳng qua là cãi vã vặt. Cãi vã, một bên nhường thì tự nhiên là xong thôi.
Hàn Chính Bình thở dài, thầm nghĩ quả nhiên là tuổi nhỏ, nên chẳng hiểu gì cả.
Cậu vẫn đoán thái độ của Tiểu Tứ, lúc cảm thấy cô bé nên hiểu lòng , nhưng lúc thấy cô bé hiểu, thật là bực .
Đến Kinh Đô, là hai ngày , hai con khỏi ga tàu, thấy một đàn ông trẻ tuổi đeo kính đang giơ một tấm biển lớn, đó ba chữ Hàn Chính Bình.
Chắc là của Bộ Giáo d.ụ.c đến đón, hai con cùng tới. hai bước, Tô Văn Sơn từ bên cạnh tới, gì, cúi xuống cầm lấy hành lý trong tay Khổng Tú Uyển, còn trợ lý của là Mục Thạch cũng vội vàng nhận lấy hành lý trong tay Hàn Chính Bình.
Xung quanh qua đông đúc, nếu tranh cãi chắc chắn sẽ vây xem, Hàn Chính Bình và Khổng Tú Uyển gì, cứ để họ xách hành lý. Mấy cùng về phía thanh niên cầm biển.
Đến gần, Hàn Chính Bình đang định mở lời là Hàn Chính Bình thì kịp , Mục trợ lý tận tâm bước lên : “Đồng chí chào , đến đón Hàn Chính Bình ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-263.html.]
Người đó gật đầu, cúi xuống xem ảnh trong tay, Mục trợ lý vội vàng : “ , đây.”
Anh chỉ Hàn Chính Bình, thanh niên đối chiếu ảnh, : “Không ngờ các vị đến đông thế, nhưng xe vẫn đủ chỗ .”
Bộ Giáo d.ụ.c coi trọng kỳ thi Olympic Toán quốc tế, thể những nước ngoài tham gia thi đấu đều là nhân tài tương lai. Nên đãi ngộ cũng .
“Chúng xe, theo xe là .” Mục trợ lý . Vì hạnh phúc tương lai của ông chủ, cũng liều .
“Không cần, chúng theo xe .” Hàn Chính Bình lên tiếng.
Lời , Mục trợ lý về phía ông chủ , Tô Văn Sơn vẻ mặt bình tĩnh, : “Được, đưa hai con .”
Hàn Chính Bình và Khổng Tú Uyển đều gì, dù cho họ theo, họ cũng sẽ . Không cần thiết cãi mặt ngoài.
Ngay tại một chiếc xe xa, Tô Minh Xương và An Thụy Cẩm đang ghé cửa sổ ngoài. Tô Minh Xương ngừng lẩm bẩm, “Giống, quá giống.”
An Thụy Cẩm lau nước mắt, “Đứa trẻ bao!”
Tô Minh Xương đưa cho bà một tờ khăn giấy, “Thôi, hôm nay cứ từ xa .”
Không từ xa thì còn nữa?
“Ăn uống, chỗ ở, của Bộ Giáo d.ụ.c sắp xếp ?” An Thụy Cẩm bắt đầu lo lắng về chuyện ăn ở của cháu nội, Tô Minh Xương bất lực : “Bà yên tâm , chắc chắn tệ .”
“Ở khách sạn nào? Bảo Văn Sơn ở đó mà trông chừng.” An Thụy Cẩm bắt đầu chế độ cằn nhằn, “Trước khi thi đồ ăn vấn đề, ốm thì . Buổi tối cũng để lạnh…”
Tô Minh Xương: “Bây giờ là mùa hè.”
An Thụy Cẩm: “Bị nóng quá cũng !”
Hai đang chuyện ở đây, bên hai chiếc xe nối đuôi rời . Hàn Chính Bình và Khổng Tú Uyển xe của Bộ Giáo dục, thanh niên phụ trách đón khách lái xe : “Lần nước tổng cộng bốn tham gia kỳ thi Olympic Toán quốc tế. Có một nhà ở ngay Kinh Đô, hai còn đến sáng nay.
Lát nữa chúng sẽ đến khách sạn , chủ nhiệm của chúng đang đợi ở khách sạn. Đến nơi sẽ giới thiệu chi tiết liên quan đến lịch trình …”
Trong lúc chuyện đến Khách sạn Nhân Dân, Hàn Chính Bình và Khổng Tú Uyển xuống xe, Tô Văn Sơn và Mục Thạch cũng tới. Mấy cùng khách sạn, thanh niên đón khách đưa chìa khóa phòng mở sẵn cho Hàn Chính Bình: “Hai một phòng, ở chung phòng với Tề Hàng, chắc ở trong phòng . Nghỉ ngơi một lát, lát nữa họp sẽ gọi .”
Sau đó Khổng Tú Uyển, : “Xin , phòng của cô…”
“ tự mở một phòng.” Khổng Tú Uyển .
Khi Bộ Giáo d.ụ.c thông báo, rõ là cần cùng. Bà theo, chỗ ở đương nhiên tự lo.
Mục Thạch thấy , vội vàng : “Để mở phòng.”
Hàn Chính Bình đợi phòng mở xong, mới xách hành lý về phòng sắp xếp cho . Cầm chìa khóa mở cửa, nhưng chìa khóa cắm , cửa mở từ bên trong. Một bé cao ráo, lông mày rậm, mắt to mười bảy mười tám tuổi ở cửa, “Cậu là Hàn Chính Bình ? Tớ là Tề Hàng, mau .”
Bạn học nhiệt tình, Hàn Chính Bình với : “Cậu đến sớm hả?”
Tề Hàng giường , vẻ mặt thoải mái, “Tính toán sai , bảo hôm nay đến, tớ ngốc nghếch sáng nay đến, thà ở nhà thêm chút nữa.”
Hàn Chính Bình cúi xuống kéo khóa vali hành lý, lấy một bộ quần áo chuẩn , kéo theo hai tờ giấy. Cậu nhặt lên xem, nhịn toe toét.
Một tờ là hình một chú hổ con hoạt hình, đang nắm tay hô cố lên. Tờ là một cô gái chống cằm ngoài cửa sổ, dáng vẻ như đang đợi ai đó.
Là Tiểu Tứ vẽ, Tiểu Tứ tuổi hổ.
Lúc chia tay hỏi cô bé chẳng gì, ngờ đợi ở đây.