Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 303
Cập nhật lúc: 2025-11-16 13:10:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 303: Chuyện thành thế
Người đến là Tô Văn Sơn, để ở Lật Châu, đương nhiên chuyện Hàn Chính Bình hôm nay sẽ cùng nhà họ Cố đến Kinh Đô, kể cả tàu hỏa đến lúc mấy giờ cũng rõ. Thêm chuyện Tô Văn Bỉnh nữa, nên đến nhà họ Cố từ sớm.
Khách đến, Cố Kiến Quốc đương nhiên tiếp đón, chuyện. Chỉ là ánh mắt Tô Văn Sơn ngừng về phía Hàn Chính Bình, nhưng Hàn Chính Bình đều giả vờ như thấy.
Nói chuyện một lát, nhà khách đến, là Hạ Chính Minh. Cố Kiến Quốc nể mặt , cùng với Diệp Trì đón khách sân. Hạ Chính Minh quan sát căn nhà, bài trí sạch sẽ và ấm cúng.
Lúc Cố Nhất Mẫn đang từ bếp bưng một đĩa trái cây , gặp mặt họ, Diệp Trì giới thiệu: “Đây là bạn gái , Cố Nhất Mẫn. Nhất Mẫn, đây là Bộ trưởng Hạ.”
Cố Nhất Mẫn chào hỏi Hạ Chính Minh một cách tự nhiên, “Chào Bộ trưởng Hạ.”
“Chào, ồ, chào cô.” Lòng Hạ Chính Minh lúc dấy lên sóng gió nhỏ, quá giống!
Sự thất thố của khiến Diệp Trì và Cố Kiến Quốc đều nhíu mày. Hạ Chính Minh cũng thường, nhanh chóng lấy vẻ mặt bình thường, chuyện với Cố Kiến Quốc và Diệp Trì bước chính sảnh.
Trong chính sảnh, Cố Tư Tình đang chơi cờ caro với Hàn Chính Bình, Trương T.ử Tuấn và Cố Nhị Huệ bên cạnh xem. Tô Văn Sơn cạnh Hàn Chính Bình, mặt nở nụ , đây là gần con trai nhất.
“Tiểu Hàn , nhường lộ liễu quá đấy, hai đứa chơi thế ý nghĩa gì?” Trương T.ử Tuấn nhịn , ngay cả chơi cờ như cô cũng nhường.
Cố Tư Tình đầu , “Vậy đổi sang với chị hai chơi , thắng chị hai .”
Trương T.ử Tuấn xua tay, “Vậy thì chắc chắn bằng Nhị Huệ !”
Mọi đều ha hả.
Vương Nguyệt Cúc đang dọn dẹp cũng theo, cô bé thứ tư đúng, việc gì cũng khởi xướng. Vừa nãy Diệp Trì và Trương T.ử Tuấn bóc hạt dưa cho Nhất Mẫn và Nhị Huệ, chẳng là minh chứng rõ ràng ?
Hay là trưa nay bảo Cố Kiến Quốc bếp nấu cơm nhỉ?
Lúc Cố Kiến Quốc họ bước , Cố Tư Tình dừng đầu , Cố Kiến Quốc : “Mau qua chào hỏi, đây là Bộ trưởng Hạ.”
Cố Tư Tình họ từ bàn nhỏ bên cạnh chính sảnh qua chào Hạ Chính Minh. Cố Tư Tình còn với vẻ trẻ con : “Ông là trai của Hạ Viện?”
Nhắc đến Hạ Viện, Hạ Chính Minh thoáng chút ngại ngùng, : “ , cô bé là thứ tư đúng ? cô xin cô, chuyện đây là cô đúng.”
Một hơn bốn mươi tuổi, ở vị trí cao, cúi xin một đứa trẻ như , thái độ của Hạ Chính Minh hạ , nhà họ Cố thể bắt bẻ .
Cố Tư Tình bĩu môi như trẻ con, “Phạm xin là xong , cứ phạm , dù xin là hết.”
Nghe lời , Hạ Chính Minh mặt vẫn nở nụ , : “Cô bé đúng.”
Cố Tư Tình thái độ của cho còn giận nữa, nhún vai gì nữa. Hàn huyên vài câu, xuống chuyện, lúc Hạ Chính Minh chú ý đến Vương Nguyệt Cúc.
Nếu Cố Nhất Mẫn chút giống, thì Vương Nguyệt Cúc càng giống hơn, giống .
Lòng Hạ Chính Minh dấy lên sóng gió lớn, ánh mắt về phía cổ tay Vương Nguyệt Cúc, đó một vết bớt màu đỏ, càng chắc chắn với suy đoán của .
Vương Nguyệt Cúc là em gái thất lạc nhiều năm của .
Thì năm xưa bà Hạ trong lúc chiến loạn, sinh đôi hai cô con gái. Tình cảnh lúc đó, bà thể nuôi hai đứa trẻ, nên gửi con cho dân địa phương nuôi.
Thời đó, nhà nào cũng nghèo. Một gia đình nếu nuôi cùng lúc hai đứa trẻ thì nuôi nổi, nên hai đứa trẻ gửi cho hai gia đình nuôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-303.html.]
Chiến tranh kết thúc, họ đón con, gia đình nuôi Hạ Viện vẫn còn ở trong làng, trả Hạ Viện cho họ. gia đình nuôi Vương Nguyệt Cúc thì còn ở trong làng.
Người trong làng , nhà họ Vương một con trai út thích gây hấn. Năm đó, con trai út đó gây mâu thuẫn với khác, trong lúc động tay lỡ tay đ.á.n.h c.h.ế.t đó.
Vốn g.i.ế.c đền mạng, đ.á.n.h c.h.ế.t thì bắt , nhưng đ.á.n.h c.h.ế.t là em trai của một liên trưởng quân Quốc dân lúc bấy giờ. Gia đình đó khi hạ sát con trai út nhà họ Vương xong, vẫn buông tha, nhà họ Vương còn cách nào, liền bỏ trốn trong đêm, chạy đến ai .
Nhà họ Hạ vốn gửi hai cô con gái, nhưng chỉ đón về một, cả nhà đều u sầu ảm đạm. Đặc biệt là bà Hạ, m.á.u mủ của , bây giờ rõ tung tích, bà ngày đêm lo lắng con chịu khổ.
Nhà họ Hạ tìm kiếm nhiều năm, nhưng tìm thấy con. Vốn mất hết hy vọng, bây giờ đột nhiên xuất hiện mắt.
Lòng Hạ Chính Minh vô cùng phức tạp, tìm thấy em gái là chuyện , nhưng đó xảy chuyện như , bây giờ ?
Những lời nghĩ sẵn là để nhà họ Cố đưa điều kiện, tha cho Hạ Viện một , tài nào . Lời mà , thì đừng nhận em gái nữa.
Anh kìm nén cảm xúc trong lòng, xin nhà họ Cố, là một hồi hàn huyên. Sau đó dậy cáo từ, khi còn với Tô Văn Sơn: “Văn Sơn, cùng .”
Nhà họ Hạ và nhà họ Tô là thế giao, và Tô Văn Sơn đương nhiên quen .
Tô Văn Sơn cũng nhận sự khác thường của , gật đầu đồng ý, chào tạm biệt Cố Kiến Quốc họ. Chuyện Tô Văn Bỉnh, với Cố Kiến Quốc . Hơn nữa, cũng sẽ cử vệ sĩ đến xung quanh nhà họ Cố.
Hạ Chính Minh và Tô Văn Sơn lượt khỏi cổng nhà họ Cố, mỗi lên xe của . Đợi xe khỏi ngõ nhà họ Cố, Hạ Chính Minh xuống xe sang xe Tô Văn Sơn.
“Văn Sơn, quen với nhà họ Cố?” Hạ Chính Minh hỏi.
Tô Văn Sơn khổ, “Cậu đang chọc đấy .”
Hạ Chính Minh nhận mối quan hệ giữa và Chính Bình ?
“ thật sự ý đó, chỉ là thấy đứa trẻ đó giống , cũng quan hệ gì!” Hạ Chính Minh bây giờ nào tâm trạng chọc Tô Văn Sơn?
“Con trai ,” Tô Văn Sơn : “Trước đây thanh niên xung phong ở nông thôn…”
Lời phía , Hạ Chính Minh cũng hiểu là ý gì . Anh : “Tình hình nhà họ Cố cho .”
“Sao? Cậu thật sự trả thù ? Hạ Chính Minh, ai khác, cũng đồng ý.” Giọng Tô Văn Sơn .
“ là như ?” Hạ Chính Minh khổ, “Bây giờ lấy lòng còn kịp đây.”
“Chuyện gì ?” Tô Văn Sơn hỏi.
“ một cô em gái thất lạc, chuyện chắc chứ?” Hạ Chính Minh hỏi.
Anh , Tô Văn Sơn ngỡ ngàng, “Vương Nguyệt Cúc?”
Vương Nguyệt Cúc giống bà Hạ hồi trẻ, nhưng bà Hạ bây giờ sáu bảy mươi tuổi , dáng vẻ năm xưa còn nữa, Tô Văn Sơn cũng quên mất vẻ ngoài hồi trẻ của bà .
bây giờ Hạ Chính Minh , nghĩ liền đoán . Anh : “Cô với Hạ Viện thì chẳng giống chút nào.”
Nhiều cặp sinh đôi trông giống .
“Lúc sinh , hai đứa chúng nó giống .” Hạ Chính Minh , “Mẹ , em gái út một vết bớt màu đỏ ở cổ tay, cổ tay cô cũng .”
Tô Văn Sơn vỗ vai thở dài, “Chuyện thành thế .”