Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:58:28
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 43: Quá Hẹp Hòi

Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa, mỗi mang theo 2000 tệ, áo phao hết 2500 tệ, trong tay còn 1500 tệ, hai đến nhà sản xuất quần bò, lấy gần hai trăm chiếc quần bò.

Về đến khách sạn, hai mỗi vác một túi lớn, nhân viên lễ tân khách sạn thấy : "Anh trai, lấy hàng xong ?"

Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa hỏi han xã giao vài câu về phòng. Vé tàu về mua, đường họ mua vài chiếc bánh, tiếp theo họ sẽ gắn bó với hai bao hàng . Buổi tối ngủ, hai mỗi ôm một bao hàng.

Họ thể cẩn thận, hai bao hàng là tiền tiết kiệm nhiều năm của họ, cũng là hy vọng của hai gia đình về tương lai.

"Cái áo phao và quần bò , nghĩ ở tỉnh thành sẽ bán chạy." Hàn Đức Nghĩa dựa bao tải lớn đựng quần bò .

Cố Kiến Quốc gật đầu, " cũng nghĩ , tỉnh thành nhiều nhà máy và đơn vị, tiền. Hơi sai lầm, khi đến tính toán kỹ."

Hàn Đức Nghĩa châm một điếu t.h.u.ố.c hút một : "Hay là thuê một căn nhà ở tỉnh thành để bán."

Cố Kiến Quốc dậy, châm t.h.u.ố.c hút một lát : "Khâu Vĩ Quang của Nhị Liên ở tỉnh thành ?"

"Hình như là ," Hàn Đức Nghĩa : "Anh tìm ?"

Cố Kiến Quốc nhả khói thuốc, "Chúng nếu ăn ở tỉnh thành, quen thì hơn."

" là như , nhưng lúc đó chúng quen với ." Hàn Đức Nghĩa .

Cố Kiến Quốc thở dài một buồn bã, "Trước đây ưa những thích luồn cúi, luôn cảm thấy những đó khí phách. Bây giờ nghĩ , khí phách khí phách, chỉ là quá tự cao mà thôi."

Hàn Đức Nghĩa ha hả hai tiếng, "Hai chúng đều giống . Ngày xưa lúc giải ngũ, nếu chạy chọt quan hệ, sẽ cảnh như bây giờ."

Cố Kiến Quốc khổ một tiếng, "Khâu Vĩ Quang đây tiếp xúc vài , vẫn . Địa chỉ nhà vẫn , đến tỉnh thành sẽ tìm ."

Ngày xưa ở trong quân đội, về phép thăm nhà, Cố Kiến Quốc mang quà cho Khâu Vĩ Quang.

Hàn Đức Nghĩa nhả khói thuốc: "Được, về sẽ tìm . Hai chúng bán quần áo xuể, còn đón nhà lên."

Cố Kiến Quốc ừ một tiếng, "Nhà để Nhất Mẫn và Nhị Huệ tỉnh thành, nhà để em dâu . Hai đứa con trai nhà qua nhà , để vợ chăm sóc các cháu."

Hàn Đức Nghĩa thấy sắp xếp như , liền đồng ý.

Hai bàn bạc xong liền xuống nghỉ ngơi, sáng hôm năm giờ thức dậy khởi hành ga tàu hỏa. Nhân viên lễ tân khách sạn thấy hai mỗi vác một bao tải lớn quá khổ, thầm nghĩ sức mạnh thật lớn, bình thường thể mang vật nặng như .

Hai vác bao tải lớn chen chúc lên tàu hỏa đương nhiên dễ dàng, may mà hai cao lớn sức khỏe , cố sức chen lên. Suốt đường hai luôn nắm chặt bao tải, ngay cả lúc ăn uống cũng buông tay.

Bốn ngày ba đêm, hai gần như chợp mắt, xuống tàu hỏa lập tức tìm một khách sạn để ngủ. Ngủ một mạch cả ngày, trưa hôm mới tỉnh dậy.

Vệ sinh cá nhân xong ăn chút gì đó, Cố Kiến Quốc liền cửa hàng hợp tác xã mua vài món quà đến nhà Khâu Vĩ Quang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-43.html.]

Xách đồ cầu cạnh khác, đây là đầu tiên Cố Kiến Quốc . Nếu là đây, ông thể cảm thấy hổ, trong lòng thoải mái, nhưng cho đến khi ông cửa nhà Khâu Vĩ Quang, lòng vẫn bình tĩnh.

Ông tự giễu một tiếng, đây thật sự quá tự cao mà! Thực sống ở đời, ít nhiều gặp khó khăn, thể nhờ khác giúp đỡ?

Trước đây chính quá hẹp hòi!

Gõ cửa, một lát mở cửa. Là một phụ nữ bốn mươi mấy tuổi, hình mập. Thấy Cố Kiến Quốc, bà hỏi: "Anh tìm ai?"

"Đây là nhà Khâu Vĩ Quang ?" Cố Kiến Quốc hỏi, thấy phụ nữ gật đầu, ông : " là đồng đội của Vĩ Quang."

Người phụ nữ ồ một tiếng, nghiêng : "Mời ." Rồi bà gọi trong: "Lão Khâu, tìm."

Khâu Vĩ Quang bước từ phòng, thấy Cố Kiến Quốc sững sờ một chút, bước tới đ.ấ.m vai ông một cú : "Cố Kiến Quốc! Ôi chao, bao nhiêu năm gặp ? Mau mau ."

"Chắc bảy tám năm gặp." Cố Kiến Quốc xuống .

Vợ Khâu Vĩ Quang thấy hai xuống chuyện, rót hai ly nước mang , Cố Kiến Quốc vội vàng cảm ơn, hai đồng đội nhiều năm gặp nhiệt tình trò chuyện. Phần lớn là chuyện ở quân đội đây.

Nói chuyện hơn nửa tiếng, Khâu Vĩ Quang mới nhớ hỏi: "Kiến Quốc, đến là vì chuyện gì?"

Cố Kiến Quốc kể chuyện ông và Hàn Đức Nghĩa ăn, cuối cùng : "Chúng đất khách quê , nên mới tìm đến đây."

Khâu Vĩ Quang xong giơ ngón cái với Cố Kiến Quốc, "Hai gan lớn thật."

Cố Kiến Quốc khổ, "Đều là vì mưu sinh. Cả một gia đình chỉ dựa vài mẫu ruộng thì cuộc sống quá chật vật."

Khâu Vĩ Quang vỗ vai ông, "Chuyện cứ để lo, hai ngày sẽ tìm nhà cho ngay."

Cố Kiến Quốc thấy vẫn hào sảng như , vỗ tay : "Không khách sáo với , mời uống rượu."

Khâu Vĩ Quang sảng khoái, "Được, cũng lâu gặp Đức Nghĩa, lúc đó em chúng uống một bữa thật vui."

Ra khỏi nhà Khâu Vĩ Quang, Cố Kiến Quốc cảm thấy đây kiểu cách và hẹp hòi, xem kìa, nhờ giúp đỡ cũng khó khăn lắm.

Khâu Vĩ Quang việc hiệu quả, cách một ngày đến khách sạn tìm họ, tìm một căn nhà ở đường Trung Sơn, bảo họ xem. Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa vác hai bao tải lớn đường Trung Sơn.

Đường Trung Sơn coi là trung tâm thành phố Lật Châu, ở đây một quảng trường nhỏ, bình thường nhiều đến đây chơi. Căn nhà Khâu Vĩ Quang tìm ngay cạnh quảng trường nhỏ, hơn ba mươi mét vuông, phòng lầu vẫn thể ở .

" vốn tìm nhà ở khu Tây, vợ lớn bạn một căn nhà ở đây, qua xem thấy hơn nhiều so với cái tìm." Khâu Vĩ Quang .

Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa hài lòng với căn nhà , liền hỏi tiền thuê. Khâu Vĩ Quang do dự một chút : "Cả lẫn , mười lăm tệ một tháng."

Mười lăm tệ tiền thuê thấp, nên do dự khi . Anh cũng , Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa công việc dễ dàng, nhưng khu vực thực sự .

Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa thực sự cảm thấy tiền thuê cao, tuy nhiên hai trao đổi ánh mắt một lát liền quyết định thuê ở đây. Không vì gì khác, nơi thực sự thích hợp để kinh doanh.

Hai sảng khoái trả ba tháng tiền thuê, lấy một chiếc áo phao tặng Khâu Vĩ Quang, mặc dù tiếc vì khai trương tặng một chiếc áo, nhưng giúp đỡ việc lớn như , nên cảm ơn .

Loading...