Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-11-13 10:23:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 77: Tà Không Thắng Chính

sẽ đưa lũ trẻ vườn bách thú, Cố Kiến Quốc đương nhiên sẽ thất hứa. Vì cùng Trương Minh Lợi, dẫn các con tìm Trương Minh Lợi xem .

Đến phòng bóng bàn, con trai Trương Minh Lợi, Trương Tiểu Cường, đang chơi bóng với một đứa trẻ bằng tuổi. Dưới cái của Cố Tư Tĩnh, Trương Tiểu Cường hẳn là khá mạnh, ít nhất thì bé đỡ quả bóng.

Thấy họ, Trương Minh Lợi tới với Cố Kiến Quốc: “Con bé huấn luyện viên xem ?”

Thấy Cố Kiến Quốc gật đầu, hỏi: “Huấn luyện viên ?”

Cố Kiến Quốc : “Huấn luyện viên cũng .” Anh thói quen khoe khoang con cái.

“Huấn luyện viên cũng Tiểu Cường nhà tồi, bảo năm tuyển sinh mùa hè thì tham gia thi. ” Trương Minh Lợi tự hào mặt: “Sáu tháng cứ để nó luyện tập cho .”

thấy con trai cũng .” Cố Kiến Quốc phân vân nên chuyện huấn luyện viên cho Tam Tĩnh thi sớm Tết . Nói thì như đang khoe khoang, khác nhụt chí. Không thì, vì cùng , thông tin khá quan trọng.

“Các định ?” Trương Minh Lợi hỏi.

Cố Kiến Quốc gật đầu: “Tập với huấn luyện viên một lúc, huấn luyện viên đầu tập nên quá lâu.”

“Huấn luyện viên chỉ dẫn cho con gái ?” Trương Minh Lợi chút kinh ngạc. Những huấn luyện viên xem xét thiên phú của trẻ em thường chỉ dẫn cho chúng.

Cố Kiến Quốc ừ một tiếng: “Huấn luyện viên con gái thiên phú khá , bảo qua Tết thi sớm. thấy thời gian gấp gáp, nên nhờ ông chỉ dẫn trong thời gian .”

Chuyện đưa tiền cho huấn luyện viên sẽ , ai ảnh hưởng gì đến huấn luyện viên .

Trương Minh Lợi cảm thấy chua xót trong lòng. Ban đầu huấn luyện viên Tiểu Cường nhà tồi, vui. bây giờ so với con nhà , rõ ràng cách hề nhỏ.

“Thế thì quá. Trường học còn cho thi sớm, chứng tỏ con gái thiên phú cao.” Dù trong lòng chút khó chịu, Trương Minh Lợi vẫn khen Tam Tĩnh.

Cố Kiến Quốc hiểu tâm trạng của . Ai cũng mong con nhất, xuất sắc nhất. Anh khen Trương Tiểu Cường vài câu xin phép đưa bọn trẻ .

Ra khỏi Nhà thi đấu Thể thao, Cố Kiến Quốc mua cho bốn đứa trẻ mỗi đứa một cái kẹo bông gòn ở chỗ bán gần đó. Hàn Chính Bình tự cho lớn , cầm kẹo bông gòn sẽ ảnh hưởng đến phong độ của một tiểu thiếu niên, nên . vẫn Cố Kiến Quốc nhét một cái tay.

Tiểu thiếu niên sạch sẽ, trắng trẻo, ngượng ngùng cầm một cái kẹo bông gòn, ăn , ăn cũng xong, trông đáng yêu vô cùng. Cố Tư Tĩnh thấy toe toét.

Hàn Chính Bình liếc cô bé một cái, tiện tay nhét kẹo bông gòn tay cô bé: “Cho cô sâu răng .”

Cố Tư Tĩnh hì hì: “ sợ.”

Nói đến bên Cố Tam Tĩnh và Hàn Nhị Béo. Ba c.ắ.n miếng miếng . Một cái kẹo bông gòn tiêu diệt trong chốc lát.

Cố Kiến Quốc cũng quản mấy đứa trẻ đấu khẩu với , dẫn chúng lên xe buýt vườn bách thú. Đừng là mấy đứa trẻ vườn bách thú, ngay cả Cố Kiến Quốc cũng từng .

, chuyến vườn bách thú đều vui vẻ. Cố Tư Tĩnh và Cố Tam Tĩnh còn khi nào rảnh rỗi sẽ rủ , chị Cả và chị Hai cùng xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-77.html.]

Mọi xe buýt về cửa hàng . Vừa xuống xe, họ thấy nhiều chạy về phía cửa hàng của họ. Mọi đều thót tim. Cố Kiến Quốc nắm tay hai con gái, bảo Hàn Chính Bình kéo Hàn Nhị Béo . Mọi nhanh chân về phía cửa hàng.

nhanh, khi đến cửa hàng, mấy đứa trẻ Cố Tư Tĩnh đều thở dốc. điều khiến họ yên tâm là, nơi xảy chuyện là cửa hàng của họ, mà là cửa hàng nhà Lục Yến Bình bên cạnh.

chuyện hóng hớt, khách hàng trong cửa hàng đều chạy xem. Cố Nhị Huệ và đóng cửa, đang về phía cửa hàng bên cạnh.

Cố Tư Tĩnh chen đến bên Cố Nhị Huệ, nhỏ giọng hỏi: “Chuyện gì ?”

Cố Nhị Huệ hớn hở: “Nghe của Hải quan đến kiểm tra tịch thu quần áo của họ, còn đốt ngay tại chỗ.”

Cố Tư Tĩnh mở to miệng kinh ngạc: “Nhanh chóng đến ?”

Cố Nhị Huệ câu của cô bé chọc : “ là nhanh chóng như . Mau , chúng xem hóng hớt.”

Cổng cửa hàng bên cạnh chật kín xem. Cố Tư Tĩnh dựa hình nhỏ bé, kéo Cố Nhị Huệ lách bên trong. Những xem thấy cô bé nhỏ liền mở đường cho. Ai ngờ phía cô bé còn một cái đuôi dài: Cố Nhị Huệ, Cố Nhất Mẫn, Cố Tam Tĩnh, Hàn Chính Bình, Hàn Nhị Béo, cùng là Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc.

Cố Kiến Quốc ngại chen , đành giải thích với : “Mấy đứa trẻ thích hóng hớt.”

Bên trong, bảy tám của Hải quan đang mang quần áo khỏi cửa hàng, còn chuyên ghi chép. Lục Yến Bình và Đường Thiệu Huy cúi đầu sang một bên, trông như tội nhân chờ xử án.

Nghĩ đến thái độ ngang ngược của Lục Yến Bình mấy ngày , nhà họ Cố đều thấy sảng khoái. Cố Nhị Huệ thở phào một dài, nhỏ giọng với Cố Nhất Mẫn: “Đây chính là tà thắng chính.”

Cố Nhất Mẫn cô em vẫn còn ấm ức vì cái tát của Chu Ngọc Kiều, nắm tay cô bé, nhẹ: “Thấy , quả báo của họ đến .”

“Đồng chí ơi, những bộ quần áo thực sự lột từ xác c.h.ế.t ?” Một trong đám đông hỏi cán bộ Hải quan.

Hải quan: “Những bộ quần áo là hàng cũ buôn lậu từ nước ngoài về. Cụ thể lột từ xác c.h.ế.t thì chúng thể xác minh lúc , nhưng khả năng chắc chắn .”

Đám đông , tự động lược bỏ từ khả năng thành chắc chắn. Mọi bắt đầu hỗn loạn. Có hai nóng tính từng mua loại quần áo , chen lấn đến lưng Lục Yến Bình và Đường Thiệu Huy, giơ tay đẩy hai một cái. Cả hai kịp phòng , liền ngã lăn đất.

là mất lương tâm mà.”

“Loại đáng tù.”

Những xung quanh bắt đầu chỉ trỏ. Không là ai xông lên đá cho hai một cái , chuyện mất kiểm soát. Lục Yến Bình và Đường Thiệu Huy đ.á.n.h hội đồng.

Người của Hải quan vội vàng tiến lên can ngăn. Khi họ tách đám đông , Lục Yến Bình và Đường Thiệu Huy sưng tím mặt mày. xem quá đông, của Hải quan cũng cụ thể là ai đánh, đành bỏ qua.

Người của Hải quan mang tất cả quần áo ngoài sân, ghi chép xong, đổ xăng lên quần áo. Một que diêm ném lên. Quần áo bốc cháy ngay lập tức.

Vì trời lạnh, một xem thậm chí còn hớn hở giơ tay hơ ấm bên đống lửa.

Lục Yến Bình ngọn lửa cháy ngùn ngụt, lòng đau như cắt. Đây là tất cả gia tài của họ. Ban đầu họ dựa quần áo để kiếm khoản tiền đầu tiên, kiếm ngày càng nhiều, cuối cùng đạt đến đỉnh cao cuộc đời. bây giờ còn gì cả.

Lục Yến Bình ngã quỵ đất , mắng Đường Thiệu Huy: “Tại , cái đồ vô dụng . Nếu bản lĩnh, chúng thể đến mức ? Đổ cho !”

Loading...