Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 90
Cập nhật lúc: 2025-11-13 12:09:22
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 90: Tuổi Thơ Ai Mà Không Muộn Phiền
Cục cảnh sát xa, cảnh sát vẫn đến. Cố Tư Tình thấy Trương Tiểu Cường ngây xuống, lòng căng thẳng.
Lúc , Cố Kiến Quốc với lãnh đạo nhà trường bên cạnh: “ sẽ lén lên sân thượng, đ.á.n.h lạc hướng nó.”
Lãnh đạo nhà trường đầu gặp chuyện , đó luống cuống nghĩ cách , Cố Kiến Quốc liền vội vàng gật đầu.
Cố Kiến Quốc lặng lẽ . Quách Tuệ Lan đó , Trương Minh Lợi thì tỏ vẻ gì. Lúc , Trương Tiểu Cường nhấc chân lên, dường như nhảy xuống. Cố Tư Tình liền hét to:
“Trương Tiểu Cường, nhảy từ tầng bốn xuống căn bản sẽ c.h.ế.t. sẽ gãy chân hoặc hỏng đầu. Lúc đó c.h.ế.t, nhưng xe lăn cả đời, thể chạy, thể nhảy, thể ngoài chơi. Lúc chúng chơi, chỉ thể thèm thuồng . Nếu hỏng đầu thì còn khổ hơn, nếu trở thành một kẻ ngốc, ngày nào cũng chế nhạo, ngay cả bản cũng đang gì.”
Mọi xung quanh: "..."
Còn kiểu khuyên giải như thế ?
Trương Tiểu Cường lầu rút chân về, hỏi vọng xuống: “Mấy tầng mới c.h.ế.t?”
Cố Tư Tình xòe tay: “Không , dù tầng bốn c.h.ế.t .”
Trương Tiểu Cường: “Sao ? Cậu nhảy ?”
Cố Tư Tình: “ nhảy. Có trong làng từng nhảy . Mặt vỡ nát như cái bánh đa, đến mức thấy là nôn, chân còn gãy, chống nạng. Ôi, thể nghĩ đến, nghĩ đến là thấy khó chịu. Trương Tiểu Cường, thể trở nên như , thì bạn cùng lớp sẽ nghĩ gì về !”
Cố Tư Tình thấy ánh mắt của Trương Tiểu Cường, nhưng cảm thấy bé càng thêm do dự. lúc , Cố Kiến Quốc lên đến sân thượng. Cố Tư Tình hết lời, gì nữa.
Cô Trương Minh Lợi bên cạnh: “Chú Trương, chú gì với Tiểu Cường .”
Trương Minh Lợi “ồ” một tiếng: “Con trai, con lời, bố mua đồ ăn ngon cho con. Vịt hoa, gà con , ngỗng con , heo lò, vịt lò, lạp xưởng…”
Cố Tư Tình: “…”
Chú đang tấu hài ?
“Bố, sai , thiếu gà om tương,” Trương Tiểu Cường vọng xuống.
Mọi : “…”
Mấy cái tên món ăn chú thuộc sớm !
“Thật ? Vậy bố cho con nhé, vịt hoa, gà con , ngỗng con …”
“A!”
Lúc Cố Kiến Quốc lao tới ôm chặt Trương Tiểu Cường lòng. Mọi lầu thở phào nhẹ nhõm. Một lát , Cố Kiến Quốc bế Trương Tiểu Cường xuống. Quách Tuệ Lan đỡ lấy Trương Tiểu Cường định đ.á.n.h mông, Trương Minh Lợi vội vàng ngăn : “Thôi , đỗ thì đỗ. Thật sự thì học tấu hài với bố.” Đây quả là tấu hài.
Thấy việc , giải tán. Trương Minh Lợi kéo Trương Tiểu Cường đến cảm ơn, Cố Kiến Quốc xua tay cần. Trương Tiểu Cường Cố Tư Tình hỏi: “Tầng bốn thực sự c.h.ế.t ?”
Cố Tư Tình: “ thấy bố tên món ăn khá đấy.” Khá buồn .
Trương Minh Lợi ngượng: “ cũng mới học.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-90.html.]
“Cháu là ,” Cố Kiến Quốc kéo Cố Tư Tình, Vương Nguyệt Cúc dắt Cố Tam Tĩnh, cả nhà khỏi trường. Vương Nguyệt Cúc thì thầm với Cố Tam Tĩnh: “Con thành tài quan trọng, chỉ cần vui vẻ là . Đừng học theo Tiểu Cường, ?”
Vụ Trương Tiểu Cường nhảy lầu khiến Vương Nguyệt Cúc sợ hãi nhẹ. Không gì quan trọng bằng con cái khỏe mạnh.
“Mẹ yên tâm, con sẽ như Trương Tiểu Cường. Hơn nữa…” Cố Tam Tĩnh đầu Trương Tiểu Cường một cái, “Con thấy Trương Tiểu Cường là diễn kịch.”
Cố Tư Tình cô bé cũng Trương Tiểu Cường. Cậu bé đang Trương Minh Lợi nắm tay, Trương Minh Lợi hình như gì đó, Trương Tiểu Cường còn .
Cố Tư Tình "chậc" một tiếng, nếu đây thực sự là diễn, thì Trương Tiểu Cường nên diễn viên, tham gia chương trình “Sự đời của kịch sĩ”, chắc chắn sẽ đạt thành tích .
Bốn về đến nhà lâu, liền thấy tiếng lóc của bà lão hàng xóm: “Mày xem mày ép cháu tao thành cái gì ? Mày giỏi thì mày vận động viên giành chức vô địch , ép cháu tao gì…”
Sau đó là tiếng Quách Tuệ Lan cãi .
Cố Tư Tình tiếng ồn ào của nhà đó, đột nhiên nảy một ý tưởng: một cuốn tiểu thuyết, từ góc của trẻ em, mô tả cách chúng nhận việc học, cha , giáo viên, bạn bè, v.v.
Sẽ dùng ngôn ngữ của một đứa trẻ tám chín tuổi, mô tả những chuyện xảy xung quanh. Tên sách là “Tuổi Thơ Ai Mà Không Muộn Phiền”.
Có ý tưởng , Cố Tư Tình cảm thấy phấn khích. Thực cô luôn hứng thú với văn học, chỉ là kiếp luôn bận rộn học hành, bận rộn công việc, sở thích cô bỏ xó.
Đời cô nên nhiều thời gian để phát triển sở thích . cô nghĩ đến việc biến lách thành nghề nghiệp, cô một nghề nghiệp khác mà cô yêu thích và khao khát hơn.
Buổi chiều, Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc đưa cô và Tam Tĩnh đến Cung Văn hóa, đăng ký lớp năng khiếu cho cô. Mục tiêu của Cố Tư Tình rõ ràng, nên họ thẳng đến chỗ đăng ký lớp nhảy.
Người tiếp đón là một phụ nữ ngoài hai mươi tuổi, dáng thon thả, khí chất phi thường, cử chỉ đều một vẻ khó tả. Vương Nguyệt Cúc kìm hỏi: “Đồng chí, cô cũng tập múa ?”
Người phụ nữ hào sảng: “Vâng, là diễn viên múa, học từ từ nhỏ.”
Vương Nguyệt Cúc cô giáo , cô con gái út nhà , cảm thấy nếu Tiểu Tứ nhà cô cũng học múa, cũng sẽ khí chất như . Cô lập tức hỏi giá bao nhiêu, định móc tiền .
Cố Tư Tình vội vàng kéo cô . Không ngờ đồng chí Vương Nguyệt Cúc vốn tính toán chi ly, cũng lúc mua sắm bốc đồng.
“Mẹ, chúng xem tình hình ,” Cố Tư Tình thì thầm với Vương Nguyệt Cúc.
Đồng chí Vương Nguyệt Cúc tỉnh táo , quá bốc đồng, kéo Cố Tư Tình và Cố Tam Tĩnh phòng tập nhảy.
Cố Kiến Quốc liếc trong, thấy vài cô gái mặc đồ bó sát, liền , với vợ là sẽ đợi ở lầu, xuống.
Trong phòng học, giáo viên múa biểu diễn cho họ xem vài động tác khó, dạy Cố Tư Tình vài động tác đơn giản, đó khen ngợi cô bé một loạt, thậm chí còn khen cả Vương Nguyệt Cúc là .
Cuối cùng, đồng chí Vương Nguyệt Cúc vui vẻ nộp tiền, đưa hai cô con gái xuống lầu gặp Cố Kiến Quốc.
Ra khỏi Cung thiếu niên, Cố Tư Tình mua vở, cả nhà đến cửa hàng tạp hóa mua giấy bản thảo và một bút. Cố Tam Tĩnh hỏi Cố Tư Tình mua giấy bản thảo gì, cô bé lấp l.i.ế.m cho qua.
Ngày hôm , Cố Tư Tình đến trường bài kiểm tra vượt cấp. Ăn sáng xong, Cố Kiến Quốc đưa Cố Tư Tình đến trường. Trường xa, thể bộ đến.
Trên đường, Cố Kiến Quốc với cô: “Tiểu Tứ, đỗ cũng , con đừng căng thẳng nhé.”
Cố Tư Tình: “…”
Xem đồng chí Cố Kiến Quốc cũng vụ Trương Tiểu Cường nhảy lầu dọa sợ .