Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 190: Ở Lại Mương Hứa Gia

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:48:41
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay đó, Hứa Hạ bảo Hứa Kiến Quốc ủy ban thôn hỏi thăm. Rất nhanh, cô tìm một căn nhà dân để giúp Ngô Kình, cách đây xa, ngày mai ký hợp đồng trả tiền là .

Còn về phần La Ngu, Hứa Hạ trực tiếp sắp xếp cho cô bé ở căn phòng đây Vương Niên Niên từng ở. Căn phòng dọn dẹp thật sự sạch sẽ, đồ đạc cũng đầy đủ tiện nghi. Tuy cô còn mấy căn phòng dân trống thể cho thuê, nhưng tóm vẫn là tiện lợi hơn khi ở cùng với họ.

Hứa Hạ gãi đầu, xem việc cải tạo nhà cửa khởi công khi xây dựng nhà xưởng . Người núi quả thực càng ngày càng đông.

“Ba, chuyện nền đất nhà của thím Lý bên cạnh đến ạ?”

“Nhanh , Ba đưa giá thấp, về cơ bản đều thỏa thuận, nhưng vẫn còn một thủ tục qua. Hai hôm nữa ủy ban thôn sẽ tổ chức tọa đàm quần chúng và hội nghị thôn dân, xong xuôi mới thể ký hiệp định.”

Kể cả vì chuyện thuê nhà, Hứa Kiến Quốc gần đây cũng ngày nào cũng chạy ủy ban thôn. Thủ tục chuyển nhượng nền đất nhà rườm rà, ông chạy đôn chạy đáo tốn ít công sức.

Gia đình Lý Hà Hoa bên cạnh chuyển nơi khác định cư cùng con trai con dâu từ 4-5 năm . Hiện giờ căn nhà để đây mốc meo ẩm thấp. Mương Hứa Gia là nơi hẻo lánh, ít cùng thôn mua nền đất. Người hộ khẩu ngoài thôn thể mua, khó để lưu thông. Cho nên nhà lão Hứa ý định , bà Lý mừng rỡ thôi.

“Được, chờ thỏa con sẽ chuẩn khởi công.”

Sân nhà Hứa Gia vốn dĩ nhỏ, cộng thêm nền đất bên cạnh nữa, thừa sức xây một căn nhà rộng lớn thoáng đãng.

Hứa Kiến Quốc lau mồ hôi vội vàng cổng thôn. Còn về phía Tô Cẩn Hà và La Tĩnh Khôn, hợp đồng thỏa. Hiệu suất việc của hai công ty cực kỳ nhanh chóng, lập tức chuyển khoản đợt tiền đầu tiên tới. Chung Lâm đối chiếu danh sách, hết chất lô hàng đầu tiên lên xe cho họ.

Lô hàng của La Tĩnh Khôn tinh gọn và ít, mật mới lấy nên Hứa Hạ chỉ đưa sáu bình, Viên Trầm Hương Hoa Quế tổng cộng còn 18 viên, đưa hết. Số hàng còn sẽ bổ sung cuối tháng .

Còn lô hàng của Tô Cẩn Hà là một công trình lớn. Tinh Dầu Hoa Hồng thì dễ , nhưng đợt nước hoa hồng nguyên chất đầu tiên hơn 400 bình. Vì họ đến bằng máy bay nên mấy thứ chắc chắn dễ mang . Chu Hồng Ngọc hai lời, trực tiếp giúp cô đặt một chiếc xe từ bộ phận hậu cần của công ty. Tô Cẩn Hà phái hai công nhân Việt Tú cùng xe về, còn ký cả hiệp định bảo hiểm. Dù lô hàng trị giá nhỏ, sơ sẩy một chút là hỏng bét.

La Tĩnh Khôn còn một việc dặn dò Ngô Kình, vì thế Hứa Hạ cổng để tiễn Chu Hồng Ngọc và Tô Cẩn Hà.

“Bà chủ Tô, thuận buồm xuôi gió.”

“Hứa Hạ, cảm ơn cô.”

Sự chân thành trong mắt Tô Cẩn Hà giống như bộ, cô rạng rỡ Hứa Hạ, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

Trước khi đến, cô thể nào tin rằng thu hoạch ngoài dự đoán như thế . Đồ trong tay Hứa Hạ, bất luận đưa đến , chỉ sợ cũng sẽ gây một làn sóng tranh giành điên cuồng. Thương nhân đời nhiều vô kể, Hứa Hạ trời xui đất khiến chọn trúng , thể là một loại duyên phận chứ.

Tuy nhiên, Tô Cẩn Hà luôn cho rằng vận may cũng là một loại thực lực.

Hiện giờ cô đang hài lòng thỏa ý, hận thể lập tức trở về Yến Thành, mở rộng sự nghiệp một phen. Ngay cả ông trời cũng đang giúp cô, thể phấn chấn chứ.

“Hôm nào mà cô Yến Thành, nhất định báo cho . Chị Tô ở Yến Thành tuy là nhân vật lớn hô mưa gọi gió gì, nhưng ít cũng chút tài sản, nhất định chiêu đãi cô một phen t.ử tế.”

“Nếu chỗ nào thể giúp , nhất định cho chị.” Ánh mắt Tô Cẩn Hà ôn nhu, rạng rỡ.

“Không thành vấn đề, chị Tô.” Hứa Hạ cũng mặt mày rạng rỡ, vị bà chủ Tô hề lời khách sáo.

“Hứa Hạ, hẹn gặp hôm khác.” Chu Hồng Ngọc cũng sảng khoái, vỗ vỗ vai Hứa Hạ.

Rất nhanh, chiếc xe Elfa màu trắng dần biến mất con đường nhỏ nông thôn. Bên , Chung Lâm cũng đưa biên lai chuyển khoản và đơn nhận hàng của hai công ty tay Hứa Hạ.

Hứa Hạ hài lòng những con biên lai chuyển khoản, bỗng nhiên liếc đến một chỗ, mày nhíu , hình như đúng lắm...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-190-o-lai-muong-hua-gia.html.]

“Chung Lâm, Trà thất Kiến Sơn chuyển thừa 100.000?” Cô chỉ một dãy trong đó, nghi ngờ hỏi.

Mộng Vân Thường

Chung Lâm cũng khó hiểu ghé đầu qua, bừng tỉnh: “Cô cái , nhân viên bên họ đây là ông chủ cố ý dặn dò, ngoài tiền hàng , mỗi tháng còn chuyển thêm 100.000, là tiền ăn ở tiền cơm gì đó...”

“Ông chủ La thương lượng với cô ?” Chung Lâm chút kinh ngạc.

“Cũng ...”

Hứa Hạ khỏi thổn thức, giàu thật sự coi tiền là tiền. Ăn ở thì thể tốn bao nhiêu chứ. Cô đang đau đầu nên xử lý tiền thế nào, thì đúng lúc La Tĩnh Khôn và Ngô Kình cũng bước từ phòng khách về phía cô.

Đợi họ đến gần, Hứa Hạ vội vàng : “Ông chủ La, để Tiểu Ngu việc ở đây ? Thức ăn vốn dĩ bao, tiền ở thì trừ lương là , 100.000 cần ...”

“Bà chủ Hứa, đừng vội từ chối.”

La Tĩnh Khôn mỉm gật đầu, giọng điệu thản nhiên: “Thật , việc cô thể để con bé ở đây, cảm kích . bà chủ Hứa lòng , thể coi như chuyện gì xảy .”

Ông cảm thán: “Không giấu gì cô, bình thường chi phí chăm sóc Tiểu Ngư nhi ở nhà một tháng ít nhất cũng vài trăm nghìn, mà hiệu quả nhỏ. Sức lực bỏ càng gấp trăm . Giờ con bé ở chỗ cô, ngược càng yên tâm. 100.000 đồng chẳng hề nhiều.”

Hứa Hạ mắt tròn xoe, ngờ chăm sóc một bệnh nhân trầm cảm tốn nhiều tiền đến . Phải chăm sóc tinh tế đến mức nào đây...

Thấy Hứa Hạ mở to mắt, La Tĩnh Khôn khỏi nhẹ, tiếp: “Tóm , bà chủ Hứa, tiền cô nhất định nhận. Hai chúng thể tính toán riêng. Nếu công việc của Tiểu Ngu coi như tâm, cô cứ trả lương cho con bé, nó mâu thuẫn với khoản tiền ăn ở đưa cho cô.”

“Được ...”

Lời đến nước , Hứa Hạ cũng tiện từ chối nữa. Dù , trong mắt ông chủ La, 100.000 đồng e rằng cũng chẳng khác gì 10 đồng 100 đồng.

“Những chuyện khác dặn dò Ngô Kình hết . Có vấn đề gì, cô cứ liên hệ với bất cứ lúc nào. Việc nhà bận rộn, e rằng thể quấy rầy lâu hơn.” La Tĩnh Khôn khẽ gật đầu, từ biệt Hứa Hạ.

“Vâng, ông chủ La, giữ liên lạc.”

Đến vội vàng, cũng vội vàng, một ngày trôi qua chớp nhoáng.

Trước khi , La Tĩnh Khôn đến bên cạnh La Ngu, nửa quỳ xuống, vỗ về lưng cô bé, nhỏ điều gì. Trong ánh mắt ông vẫn giấu sự lo lắng. Kể từ khi cô bé bệnh, đây là đầu tiên cô sống một xa ông lâu như .

La Ngu chỉ lặng lẽ lắng , ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc tai con heo đen, hàng mi cánh bướm khẽ chớp, lọt tai .

Thở dài, La Tĩnh Khôn chỉnh áo dậy, cùng vệ sĩ mặc đồ đen bên cạnh bước ngoài cửa.

“Bà chủ Hứa, tạm biệt.”

“Ông chủ La, thuận buồm xuôi gió.” Hứa Hạ , vẫy tay với đàn ông trong xe. Chiếc xe Lexus màu đen oai phong lẫm liệt cuốn lên một mảng bụi đất, cũng nhanh chóng biến mất trong ánh hoàng hôn mờ nhạt.

 

 

 

 

 

Loading...