Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 205: Hai Vị Hòa Thượng Xếp Hàng Ngồi

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:48:56
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nụ hề biến mất, chỉ là chuyển từ khuôn mặt sang khuôn mặt khác.

Thiết Chùy xoa xoa cái đầu bóng loáng cạo xong, đến mức bong bóng mũi sắp trào .

Hứa Hạ và Mạnh Bắc Dã, kiểm tra sức khỏe cho những chú bò nhỏ cùng Lưu Thái Nhất xong, cũng xuống núi, xoa tay xoa chân vui vẻ xem trò vui.

Còn đối diện là Ngô Kình, đang Tam gia gia ấn ghế, cũng quấn áo khoác theo kiểu y hồ lô họa gáo (bắt chước).

Chỉ là lúc khuôn mặt tuấn tú của đen như đáy nồi, mái tóc đen nhánh bóng mượt ban đầu, một bên vẫn nguyên vẹn như mới, bên còn như một tổ chim cháy xém, lờ mờ tỏa khói nhẹ.

"Vị tiền bối lớn tuổi , kỹ thuật cạo đầu của ông ..."

Ngô Kình chiếc d.a.o cạo phát ánh lạnh trong tay Tam gia gia, nhịn nuốt nước miếng.

Tam gia gia đổi chiếc tẩu t.h.u.ố.c đen sì sang bên miệng , đầy tự tin.

"Hải, hậu sinh ( trẻ tuổi) cứ yên tâm , đầu của Hứa Đắc Bảo từ nhỏ là cạo, còn Thiết Chùy, xem, cái đầu tròn trĩnh, cạo đều đặn ."

Lời còn dứt, một chiếc khăn lông nóng hổi hồ lên đầu và mặt Ngô Kình. Tam gia gia run run cổ tay, bắt đầu mài dao.

"Hít hà— Nóng quá, nóng quá!" Ngô Kình cuối cùng cũng cảm nhận nỗi đau khổ của Thiết Chùy, nhăn răng nhếch mép kêu lên.

Đặc biệt là nửa bên đầu cháy xém, càng thêm nóng rát.

Thiết Chùy ý ấn khăn lông lên đầu chà chà , "Người Khổng Lồ, cứ an tâm mà ..."

Ngô Kình phát tiếng thét như heo chọc tiết, nóng đến mức linh hồn thăng thiên.

"Tiểu hòa thượng, chờ đó cho !"

"Ta là tiểu hòa thượng, là đại hòa thượng. Chúng cả nhà chỉnh tề, thật là rộng thoáng."

"Ha ha—"

Đây là Hứa Hạ, xem náo nhiệt chê chuyện lớn. Tưởng tượng đến núi hai cái đầu trọc lốc sáng bóng, cô nhịn .

Cảnh tượng , thật sự quá .

Mộng Vân Thường

mà...

tự chủ sang, liếc gáy Mạnh Bắc Dã độ cong đẽ, não bộ hình ảnh cạo trọc, hình như cũng tệ.

" thấy tóc cũng dài ..."

" thấy vẫn cần thiết ." Mạnh Bắc Dã cảm thấy lạnh sống lưng, nhanh chóng từ chối.

"Ai..."

Thở dài một tiếng đầy tiếc nuối, Hứa Hạ cầm nửa củ củ cải còn trong tay c.ắ.n một miếng, giòn ngọt. Quả nhiên củ cải mùa đông là ngon nhất.

Bên Tam gia gia xoa xoa tay, đây kỹ thuật cạo của ông chỉ thể dùng cái đầu của Thiết Chùy, giờ đây thêm một cái đầu mới, khiến ông đắc ý vô cùng.

Chiếc d.a.o cạo thon dài lướt qua chân tóc, phát tiếng sàn sạt. Mái tóc cháy xém từ từ rơi xuống đất, để lộ cái đầu nóng đến đỏ bừng trần trụi. May mà lửa tắt kịp thời, cháy đến da đầu.

La Ngu chống cằm, cùng Thiết Chùy, cố nhịn từng lọn tóc của Ngô Kình rơi xuống đất. Thân hình cao lớn của chiếc áo khoác trắng bao bọc, tay Tam gia gia hệt như một quả bí đao đang chờ thịt.

"Cạch—"

Nghe thấy âm thanh , mắt Ngô Kình lập tức trợn tròn.

"A Ngu!"

"Anh mỗi ngày đều báo cáo tình hình của cho chú Ngô , cũng báo cáo tình hình của chứ, đỡ để ông lo lắng."

La Ngu nheo mắt, tinh quái, ngón tay nhẹ nhàng nhấp vài cái, một bức ảnh gửi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-205-hai-vi-hoa-thuong-xep-hang-ngoi.html.]

Ngô Kình đổ mồ hôi lạnh. Hắn quên mất chứ? Hồi nhỏ hai tuy chuyện , nhưng ý tưởng độc đáo đều là La Ngu nghĩ .

cuối cùng đ.á.n.h !

Cô tiểu hồ ly chính là bạch thiết hắc (bên ngoài trắng trẻo ngây thơ, bên trong đen tối), chỉ là thời gian hai gặp ngày càng ít, khiến dần quên bản tính của cô.

Cô nhóc thù dai.

, khi Ngô Kình rửa đầu xong, dậy từ chiếc ghế nhỏ, điện thoại của nhận tin nhắn an ủi từ nhiều phía.

"Kình ca, xuất gia? Chuyện khi nào !"

"Kình ca— Hóa biến mất lâu như đạp máy may (ngụ ý: tù) ở cục cảnh sát! Tại âm thầm chịu đựng, cũng gọi em một tiếng!"

"Kình ca, Hổ T.ử thấy ảnh cạo trọc từ điện thoại chú Ngô, bây giờ đồn ầm lên . Rốt cuộc là chuyện gì ."

...

Ngô Kình lắc lắc cái đầu nhẹ bẫng của , như câm ăn hoàng liên (khổ mà ), khuôn mặt đen đỏ.

Hắn cất điện thoại, kịp giải thích, nhanh chóng chạy đến bên cạnh La Ngu xin khoan dung: "A Ngu, sai , bao giờ mách lẻo với cha và Nhị gia nữa..."

Chuyện thể cho qua , cô tiểu hồ ly còn bao nhiêu chiêu trò tổn hại (ác ý) đang chờ .

"Hừ, xem biểu hiện của ." La Ngu nhướng mày, kẹp điện thoại trong tay, chạy sân mật ôm lấy tay Hứa Hạ.

"Chị Hạ, hương huân chị đưa em hôm qua thơm quá, ngủ ngon đặc biệt..."

"Ăn ngủ ngon, mới thể mập lên. Dùng hết qua chỗ lấy."

Hứa Hạ híp mắt xoa xoa mái tóc tết dài của La Ngu. Nuôi dưỡng hơn nửa tháng , tóc đen bóng mượt mà, dày dặn. Khuôn mặt nhỏ cũng bắt đầu trở nên hồng hào, quầng thâm mắt biến mất gần hết, khí sắc .

" , buổi chiều việc gì thì hương huân cùng , còn thơm hơn cả đốt trực tiếp nữa."

"Vâng—" Mắt La Ngu cong cong, đầy tò mò và mong đợi.

Ngô Kình bóng dáng hai , dùng khăn lông lau cái đầu bóng lưỡng của , cong khóe môi.

"Còn gì nữa Người Khổng Lồ, mau múc canh sườn khoai sọ—"

Thiết Chùy từ phía Ngô Kình vỗ một cái, hắc hắc, "Đây là do tự đốt cháy để hầm cho , nhất định ăn năm chén!"

"Có giỏi thì đừng chạy!"

Ngô Kình nổi giận đùng đùng ném khăn lông chậu, tăng tốc hết cỡ, nhanh chóng lao lên bắt lấy bé. Hắn La Ngu, còn trị cái đầu trọc nhỏ !

Thế là khi Chung Lâm từ trong phòng bước , thấy hai cái đầu tròn trĩnh bóng loáng như bóng đèn đang đuổi trong sân, cô ngây .

Trên bàn ăn, Thanh Mai ăn từng miếng nhỏ khoai sọ mềm mại sảng khoái, thỉnh thoảng liếc trộm, cố gắng nén khóe miệng đang nhếch lên, đến c.h.ế.t.

Thật Ngô Kình trông , chỉ là đôi mắt hẹp dài, khuôn mặt gầy gò, thêm mái tóc lộn xộn che nửa bên lông mày, kết hợp với vẻ mặt túm túm (buồn rầu, khó chịu) thường ngày, vô cớ thêm vài phần tà khí. Giờ cạo trọc, những , ngược còn nổi bật ngũ quan vốn sắc nét, phong thái cao tăng võ lâm thâm tàng bất lộ trong phim truyền hình.

vị "cao tăng đắc đạo" lúc một tay cầm xương sườn ăn đến khóe miệng dính dầu, một tay dùng đũa gắp miếng khoai sọ nguyên vẹn nhét miệng, ăn vô cùng ngon lành.

Bên cạnh, Thiết Chùy cũng hề nhường nhịn, hình nhỏ bé, bụng to. Chỉ là đang ăn, bé bỗng nhiên ngứa mũi hai cái.

"Hắt xì—"

Vô cớ, là ai đang nhớ đến thế.

Cùng lúc đó, trong một ngôi chùa sâu trong núi cách đó ngàn dặm, một vị hòa thượng râu xồm dáng tròn trịa đeo chiếc túi phình to lưng, miệng nhai khoai lang khô, rung bụng bước khỏi cổng chùa.

"Tiểu hòa thượng xuống núi khất thực đây, lão hòa thượng dặn dò—"

"Tích long leng keng—"

Loading...