Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 262: Sắp bại lộ
Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:49:55
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cao sư phó —— Tiểu Tư ——”
Thân ảnh lão hòa thượng biến mất, phía xa truyền đến tiếng gọi ầm ĩ của Hồ Quân Vĩ.
“Tới ——”
Tư Nam Tinh vội vàng dậy, phủi đất m.ô.n.g chạy về phía .
Cao Nguyên định hỏi cô cần cõng , thấy bộ dáng cô bước như bay, lập tức ngậm miệng, im lặng theo .
Một buổi sáng, họ dùng máy bay lái quét qua cánh đồng hoa hồng một lượt, lấy vài điểm tọa độ mấu chốt, công việc ở đây tạm thời kết thúc, buổi chiều sẽ đến khu vườn bỏ hoang bên xem xét.
Thu dọn xong dụng cụ, Hồ Quân Vĩ dẫn mấy về đường cũ.
“Tiểu Tư , ở núi sợ ?” Hồ Quân Vĩ hỏi.
“Haha, đúng , tiểu... Tiểu Tư, gì khỏe thì nhất định cho , thì cứ để lão Cao lái xe đưa cô về khách sạn nghỉ ngơi một lát, chạy suốt buổi sáng cô cũng mệt ...”
Quách Hữu Cương giật , vẻ mặt tươi , phần nịnh nọt.
Sắc mặt Hồ Quân Vĩ ngây .
Môi trường việc của công ty Tư Phát ấm áp đến , một lãnh đạo cấp phó ân cần với thực tập sinh như thế?
Hơn nữa, cô bé buổi sáng hình như chỉ chụp vài tấm ảnh, cũng việc dơ bẩn nặng nhọc gì, thế mà sợ mệt?
Cảm giác khó chịu kỳ lạ bắt đầu trào lên.
Trong mắt Hồ Quân Vĩ ánh lên vài phần tìm tòi nghiên cứu.
“Khụ khụ —— Quách công đùa, mới mấy bước, mệt bằng ngài và Nhậm công , hơn nữa các lãnh đạo còn đang việc, thể về ...”
Tư Nam Tinh dường như nhận biểu cảm thích hợp của Hồ Quân Vĩ, vội vàng gượng gạo, kín đáo chạm nhẹ cánh tay Quách Hữu Cương, nháy mắt với ông .
“Haha, lúc mới công ty các đồng nghiệp Quách công săn sóc cấp nhất, ngờ ngài thật sự còn chu đáo hơn lời họ , đến đúng là quá may...”
“Ố... Ố, ha ha ha, , các đồng nghiệp quá khen.”
Quách Hữu Cương lòng căng thẳng, đôi mắt bất an đảo qua đảo , mồ hôi lạnh toát , chỉ đành cứng đờ trừ.
Hồ Quân Vĩ hai tung hứng, sắc mặt bình tĩnh, tiếp tục về phía , tin .
Tư Nam Tinh thấy vội vã lủi phía , vai rũ xuống, giọng rầu rĩ.
“Xong , hỏng bét , lão Cao, ông phát hiện ...”
Vừa núi còn lão Cao trông hung dữ quá dễ lộ, giờ thì , kéo chân là chính cô.
Cao Nguyên bất lực kéo khóe miệng, gì.
Mấy sân , Hồ Quân Vĩ bưng ấm đặt lên bàn, lấy mấy cái ghế gấp nhỏ ở góc tường đưa qua.
“Quách công, các vị cứ nghỉ ngơi uống nước trong sân một lát, xem bên tài vụ họ ăn thế nào.”
“Ài, , Hồ xưởng trưởng cứ việc của .”
Thấy Hồ Quân Vĩ , Quách Hữu Cương lúc mới vội vàng đưa ghế cho Tư Nam Tinh , nhanh chóng rót một ly nóng đẩy qua, “Nào, Tiểu Tư tổng, mau uống một ngụm nóng cho ấm , đừng để cảm.”
Tư Nam Tinh đẩy về, ánh mắt sáng ngời, năng chính đáng, “Quách công, khi đến , cần đối xử đặc biệt, ông cứ coi là một thực tập sinh ?”
“Vừa ở bên ngoài, thấy biểu cảm của Hồ xưởng trưởng đúng , cứ tiếp tục như , cả viện đều sẽ chúng vấn đề!”
“À... À, như , , cô, Tiểu Tư tổng.”
“Không — — gọi — — là — Tiểu Tư tổng, OK?” Tư Nam Tinh trợn mắt suýt nữa nhảy dựng lên, “ là Tiểu Tư!”
“À, , Tiểu Tư, Tiểu Tư.” Quách Hữu Cương xoa xoa tay, ha hả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-262-sap-bai-lo.html.]
“Ai, chịu thua...”
Cô cầm ấm lên tự rót đầy một ly, uống một ngụm, bỗng nhiên mắt sáng rực lên.
Trà hoa quế thơm quá, ngọt ngào, uống một đầy cả khoang miệng.
Tư Nam Tinh ôm ly nhỏ nhấp uống, mặt cuối cùng cũng chút ý .
...
Lúc trong phòng, Phạn Tâm đang từng lớp gỡ băng gạc mặt La Ngu.
Cũng như , mặt cô vẫn chảy khá nhiều dịch thể, vàng nhạt sền sệt, nhưng tia m.á.u so với ít hơn nhiều, tổng thể tình trạng khuôn mặt cũng còn đáng sợ như .
Từng lớp thịt tươi non hồng thế cho vết sẹo gồ ghề ban đầu, chẳng qua lớp màng da dầu vẫn lành , ẩm ướt, giống như em bé sinh non, ẩn ẩn thể thấy mạch m.á.u da, từ từ nhảy lên.
Ngô Kình kích động cảnh tượng mắt, một cảm xúc khó tả đang trào dâng trong lồng ngực.
“Ừm, tệ, ba ngày bôi t.h.u.ố.c cuối cùng, lớp da non mới sẽ thể khôi phục đến độ mềm mại tương đồng với da xung quanh, chẳng qua, màu sắc thể sẽ khác biệt một chút, dù cũng là mới mọc mà...”
Mộng Vân Thường
Phạn Tâm ném băng gạc gỡ sang một bên, cầm tăm bông lau sạch chất nhầy mặt cô một nữa.
“Đến lúc đó nhất định chú ý chống nắng nhiều, làn da mới mọc non nớt, mẫn cảm, nên để nó khôi phục trong bóng tối một thời gian, sự khác biệt về màu sắc với da xung quanh sẽ càng gần hơn.”
Lão hòa thượng đắc ý, “Haha, nhưng , giờ các cô bé đều trang điểm , dám đảm bảo, phủ kem nền lên, tuyệt đối hảo, chút nào.”
“Người gọi đó là kem nền...” Ngô Kình tuy lòng kích động, nhưng vẫn bất lực, sửa lời ông .
là đồ cổ.
“Xì, cái thằng nhóc thối nhà ngươi hiểu mấy thứ đồ chơi của con gái thế, ngày thường thích hái hoa ngắt cỏ ...” Lão hòa thượng liếc xéo một cái, giọng lạnh lùng.
“Vậy ông đừng bậy!”
Ngô Kình tức hộc máu, c.ắ.n chặt răng, bất an La Ngu đang nhắm mắt bên cạnh.
“Hắc hắc, chuyện trái lương tâm, sợ quỷ gõ cửa.”
Phạn Tâm tươi rạng rỡ, bôi một chút t.h.u.ố.c dịu lên mặt La Ngu, lấy một cuộn băng gạc sạch băng kín cho cô.
“Được , để da nghỉ ngơi thêm vài ngày, con cũng sẽ thoải mái hơn.”
Cảm giác mát lạnh bắt đầu lan tỏa mặt, La Ngu mở mắt , gật đầu, “Vâng, cảm ơn đại sư.”
Lão hòa thượng khẽ mỉm , đầu , ném cuộn băng gạc trong tay về phía Ngô Kình, “Thằng nhóc thối, giúp dọn dẹp chỗ .”
Nói xong, ôm bụng phòng.
Ngô Kình lẩm bẩm hai tiếng, nhưng vẫn chịu khó thu dọn bàn, một cách quen thuộc.
Không lâu , lão hòa thượng bưng một cái chén , “Tiểu Ngu cô nương, bên ngoài một cô gái tuổi xấp xỉ con, ở núi trẹo chân, con giúp bôi chén t.h.u.ố.c mỡ lên cho cô , dùng băng gạc quấn là .”
Nói xong, chống eo thoáng qua Ngô Kình đang thập thò bên cạnh, “Nhìn cái gì mà , việc của ngươi !”
“Hừ —— ai thèm .” Ngô Kình mặt cau , đầu .
La Ngu thì tươi rói nhận lấy chén thuốc, cầm một cuộn băng gạc, “Vâng.”
“Đi .” Lão hòa thượng đầu , đối với La Ngu khôi phục nụ ngây thơ chất phác, xoay chui tọt trong phòng, đang mân mê cái gì.