Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 294: Cây Trà Cổ Thụ Hoang Dã

Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:41:11
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Hạ ghi nhớ lời Hồ Quân Vĩ , cho nên ba ngày , cô liền dẫn theo Thiết Chùy, La Ngu, Ngô Kình và Tư Nam Tinh vác rổ lên núi hái .

Mấy đều là hiểu rõ ngọn ngành, nhân phẩm đều đáng tin, hơn nữa trừ Thiết Chùy chỉ ăn uống, trong lòng vật ngoài, những còn đều là con nhà giàu bạc triệu, cho dù lá đáng giá, họ cũng nhất định để mắt tới.

Dạo gần đây núi tương đối rảnh rỗi, cũng chỉ mấy .

Hôm nay Hứa Hạ lái một chiếc xe vùng núi cỡ nhỏ mới mua, Ngô Kình cũng lái một chiếc. Cả đoàn tránh khu dân cư, thần thần bí bí lái xe hướng về phía biên giới ngọn núi lớn .

Thiết Chùy quấn chiếc khăn quàng cổ màu đỏ quanh cổ, màu sắc tươi sáng khuôn mặt càng thêm hồng hào trắng trẻo, càng tuấn tú.

“Thằng To, tay nghề của thật tệ .”

Ngô Kình đội chiếc mũ quả dưa len màu xanh lam, tóc lộ ở thái dương dài, còn là kiểu tóc ngắn sát da đầu trông chút hung hãn như .

Cậu hừ một tiếng, đáp lời, nhưng khóe miệng nhếch lên, hiển nhiên cũng vài phần kiêu ngạo về tay nghề của .

La Ngu khen mấy ngày liền.

Mộng Vân Thường

cho ăn heo hai ngày, đan cho một cái mũ giống nhé, ấm áp thật đấy.”

Thiết Chùy ở ghế xe vùng núi, sờ sờ cái đầu trọc lốc của , mắt mong chờ chiếc mũ quả dưa màu xanh lam đầu Ngô Kình, hâm mộ.

“Xí.” Ngô Kình bĩu môi, tuy ngữ khí , nhưng lâu lẩm bẩm một tiếng, “Hai ngày đủ, ít nhất một tuần.”

“Không thành vấn đề!”

Thiết Chùy hưng phấn vỗ một phát vai Ngô Kình, hề suy nghĩ liền đồng ý.

“Dựa —”

Ngô Kình một lực mạnh chụp đến loạng choạng, suýt chút nữa lao xuống mương, tức giận mắng ầm lên, “Cậu lòng bàn tay lớn cỡ nào , yên một chút !”

“Ồ.” Thiết Chùy tự đuối lý, lập tức ngoan ngoãn thẳng, ôm cái rổ lòng.

Tuy còn hành động lớn nào, nhưng Thiết Chùy dọc đường vẫn nhịn sờ sờ chỗ chỗ , thấy mới lạ. Mặc dù xe vùng núi mua mấy ngày, nhưng đây là đầu tiên .

“Chiếc xe cũng thật ngầu, hôm nào cũng học bằng lái, thể lái xe chăn bò.”

“Thôi dẹp .” Ngô Kình khịt mũi coi thường, “Lật xe thì đừng la hét kêu chúng cứu .”

“Hừ, tưởng , ngu như .”

“Ai suýt lật xe .”

“Cút xuống, lập tức xuống xe cho .”

“Ai da, thể đường một chút , điên đầu quá mất—”

Trên chiếc xe bên cạnh, ba cô gái quen với cảnh tượng . Tư Nam Tinh và nữ thần Tiểu Ngư của vai kề vai sát bên , nhẹ nhàng tựa vai cô một cách lặng lẽ, hạnh phúc đến mức thăng thiên.

La Ngu khi Hứa Hạ giới thiệu sơ qua về quần thể cây , thì tương đối hứng thú, hơn nữa hương thơm của lá cũng đích xác độc đáo, cô thích.

Trong sự ồn ào náo nhiệt, đoàn lái xe chừng hơn hai mươi phút, quanh co khúc khuỷu, cuối cùng cũng đến một góc bí ẩn ở khu vực biên giới ngọn núi lớn .

Hứa Hạ tắt máy xuống xe, dẫn sâu nơi một đám cành khô hỗn độn che lấp.

“Đến .”

Lật qua một bụi cây, quần thể cây với cành lá lan tràn xuất hiện mắt.

“Chị Hạ Hạ, thật.”

La Ngu kinh ngạc quần thể cây mắt. Trên những cành khô lởm chởm, từng mảng lá vàng kim treo lủng lẳng, đung đưa như chuông gió, gió lạnh thổi qua, phát tiếng sột soạt đều đặn, dễ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-294-cay-tra-co-thu-hoang-da.html.]

Còn Tư Nam Tinh đến một cũng khỏi há to miệng, cảnh tượng mắt cho chấn động.

Là ảo giác của cô ?

cảm giác quần thể cây trông thô tráng hơn thấy chút...

Hơn nữa màu sắc của những chiếc lá , hiểu vì , cũng hơn, ánh mặt trời phản chiếu ánh vàng chói mắt, như ánh trăng chiếu rọi mặt hồ, cảm giác sóng nước lấp lánh.

Cô nhắm mắt hít sâu một , mùi hương cũng nồng đậm hơn!

Thật sự là thần kỳ.

Còn Hứa Hạ một bên thì mãn nguyện cảnh mắt. Mặc dù sự chuẩn , nhưng cảnh tượng vẫn giấu nổi sự vui mừng.

Quả nhiên giọt Ngọc Lộ tác dụng rõ rệt, chỉ trong vỏn vẹn ba ngày, những cây sự đổi lột xác.

“Bắt đầu thôi, chúng từ đầu .”

Hứa Hạ nhanh chóng chỉ huy phân công hành động. Cô chỉ La Ngu và Tư Nam Tinh, “Hai cô công việc tinh tế một chút.”

“Thấy những cành vươn ?” Hứa Hạ tùy ý nắm lấy một cành dài đưa đến mặt hai .

“Lá thứ 4, thứ 5 và thứ 6 mỗi cành cây, là tinh hoa của những cây , cũng là những lá già nhất, giàu chất dinh dưỡng nhất, hai cô chuyên hái những miếng lá , lá còn giao cho Thiết Chùy và Ngô Kình.”

La Ngu và Tư Nam Tinh chớp mắt, nghiêm túc học cách phân biệt và thủ pháp hái. Với vẻ thần bí của Hứa Hạ như , thứ tất nhiên là cực kỳ quý giá.

Các cô cẩn thận quan sát những cây và cành , quả nhiên như Hứa Hạ , lá thứ 4, thứ 5, thứ 6 mỗi cành đều hút no tinh hoa của cây , màu sắc sáng nhất, phiến lá to rộng nhất, dễ thấy.

Thế là Hứa Hạ chỉ đạo xong đơn giản, hai cô gái liền mắt hàm hưng phấn bắt đầu thực hành, công việc như , đối với các cô mà đích xác mới mẻ.

Công việc của Thiết Chùy và Ngô Kình thì đơn giản hơn nhiều, họ chỉ cần theo m.ô.n.g hai cô gái, thu hoạch bộ lá còn những cành các cô hái xong là .

Mấy hái hăng say, tương đối nhiệt tình, còn Hứa Hạ thì theo cây tiếp tục sâu bên trong.

Lá rụng chân giẫm từng tấc, phát tiếng sột soạt nhỏ trong sâu thẳm khu rừng yên tĩnh.

Đi chừng một trăm mét bên ngoài, ánh mắt cô cuối cùng dừng ở cây hoang dã cành khô thô tráng nhất, hình dáng cây cao lớn nhất ở cuối quần thể cây .

Khi Hứa Hạ đến kiểm tra phát hiện, cây sâu nhất , hẳn là cây cổ xưa nhất trong quần thể cây , mấy chục cây phía , e rằng đều là con cháu đời đời của nó mà thôi.

Sau khi cô đến gần, thô sơ dùng tay đo đạc một chút, cây cổ thụ rộng chừng ba vòng tay, độ cao cũng 6 mét, trong cây xem như kích cỡ tầm thường.

Cũng rốt cuộc cắm rễ ở đây bao nhiêu năm, lẽ khi Hứa Gia Mương xuất hiện, nó tồn tại .

Chỉ xét về chu vi và độ cao, cũng ít nhất vượt qua trăm năm.

Hứa Hạ tán cây, chỉ cảm thấy khí xung quanh bắt đầu tràn ngập hương thơm sơn dã, như thể quán đỉnh, chỉ mấy thở mà thôi, liền lập tức thấy sảng khoái tinh thần, lồng n.g.ự.c một mảnh kích động thanh minh.

Không kịp cảm thán sự thần kỳ của tạo hóa thiên nhiên, cô nhanh chóng xách rổ, từ những cành thấp nhất bắt đầu, từng cành từng cành cẩn thận hái xuống những miếng lá tinh hoa thứ 4, thứ 5, thứ 6, bỏ trong rổ.

Khoảnh khắc cầm lá cây tay, Hứa Hạ liền thể nhận trọng lượng của những lá cây nặng hơn nhiều so với lá cây của những cây bình thường đó, màu sắc cũng càng thêm vàng óng, thậm chí ẩn ẩn lộ ánh sáng lờ mờ màu vàng tím.

Hứa Hạ đặt lá cây ánh mặt trời lắc lư một chút, ánh sáng tỏa bốn phía, sắc tím dạt dào.

Thật là một vẻ quý phái bức .

 

 

 

 

 

Loading...