Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 341: Bước lên hành trình mới

Cập nhật lúc: 2025-12-07 03:43:51
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt nhỏ của Mạnh T.ử Đồng nhăn , rầu rĩ vui bỏ đống đồ lặt vặt cô bé nhặt núi mấy ngày nay cặp sách.

Đá, lá cây, hoa khô, xác lột của côn trùng nhỏ...

Cô bé ngẩng đầu lên, đáng thương hề hề, “Cậu ơi, con thật sự thể ở thêm một ngày nữa ?”

Mạnh Bắc Dã xoa đầu cô bé, như an ủi, nhưng giọng điệu cứng rắn, “Đã , lời thể đổi xoành xoạch, Tiểu An đường , con đến một chuyến tay ?”

“Ai, .” Mạnh T.ử Đồng bĩu môi, cụp mi mắt xuống, nhưng ngay đó nhảy cẫng lên, đôi mắt lấp lánh Mạnh Bắc Dã, “Vậy chừng nào cháu đến chơi ạ?”

Mạnh Bắc Dã , thu dọn quần áo lớn nhỏ Mạnh Tinh gửi đến vali cho cô bé, “Bây giờ thể cho con câu trả lời chính xác, nếu Tiên Nữ Tiểu Dì của con ngại, khi khai giảng thể đưa con đến chơi vài ngày nữa.”

“Hắc hắc, giữ lời hứa nhé.” Mạnh T.ử Đồng lập tức vui mừng khôn xiết, ngân nga bài đồng d.a.o mới học từ lũ trẻ con trong thôn, nhét đầy chiếc ba lô nhỏ của .

Mộng Vân Thường

Bên , trong tiểu viện Hứa gia, Hứa Hạ cũng gói ghém đầy ắp đồ ăn vặt và đặc sản miền núi, đều là những món Mạnh T.ử Đồng thích ăn.

Thực , đây Mạnh Bắc Dã và Mạnh Tinh cô bé gặp vấn đề về tai từ nhỏ, Hứa Hạ vốn nghĩ cô bé thể là một cô bé yếu ớt, nhạy cảm và trầm tĩnh, nhưng khi gặp mặt thực tế, cô mới phát hiện cô bé hoạt bát đáng yêu và lễ phép, nhanh hòa đồng với lũ trẻ trong thôn, thậm chí còn khiến yêu quý hơn cả những đứa trẻ bình thường.

Vừa một đứa trẻ bảo bọc và lớn lên trong khu vườn tình yêu.

Kể từ khi cô bé đến ở, tiếng vui vẻ trong sân cũng nhiều lên ít.

Đáng tiếc, thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi, ba ngày trôi qua nhanh chóng, Mạnh Tinh hôm qua chào cô, hôm nay Mạnh Dư An liền lái xe đến đón .

“Đồng Đồng, ăn cứ với con và tiểu dì, xe tải nhỏ của siêu thị con mỗi ngày đều đến đây, dì sẽ nhờ chú tài xế mang về cho con.”

Hứa Hạ chỉnh chiếc nơ bướm b.í.m tóc của Mạnh T.ử Đồng, trong mắt ánh lên một tia nỡ.

Mạnh T.ử Đồng thì ôm chân cô cọ cọ, ngước mắt hì hì , “Cảm ơn Tiên Nữ Tiểu Dì, con sẽ nhớ dì.”

“Con nhất định sẽ ngoan, biểu hiện thật , cố gắng để sớm đưa con đến tìm dì chơi nữa.” Cô bé nắm c.h.ặ.t t.a.y tự cổ vũ, vẻ mặt nghiêm túc.

Hứa Hạ bật xoa đầu cô bé, “Đồng Đồng luôn ngoan mà, nếu con đưa con đến, đó mới là ngoan.”

Cô vươn tay , nhướn mày với Mạnh T.ử Đồng, vẻ mặt xa, “Thấy đây là cái gì ?”

“Tay?” Mạnh T.ử Đồng ngước mặt trả lời.

Hứa Hạ lắc đầu, nắm tay nữa vẫy vẫy mặt cô bé, “Hừ hừ, đây là nắm đ.ấ.m to như bao cát đấy, nếu ngoan, con cứ mách dì, tiểu dì sẽ dạy dỗ một trận.”

“Ha ha ha, ạ.” Mạnh T.ử Đồng vui vẻ khúc khích.

Mạnh Bắc Dã hai , một lớn một nhỏ, đang tâm sự vẻ hệ trọng về chuyện để đ.á.n.h , vẻ mặt bất đắc dĩ lắc đầu, khóe môi nhếch lên.

Lúc , sân nhỏ yên tĩnh, bánh xe rộng lớn đè lên con đường sỏi đá chắc chắn, phát tiếng rào rạt nặng nề.

Anh liếc mắt một cái thấy chiếc xe quen thuộc, liền gọi Mạnh T.ử Đồng, “Được , Đồng Đồng, tạm biệt với tiểu dì , .”

“Ừm ừm.” Mạnh T.ử Đồng nắm chặt cặp sách, lưu luyến nữa chào Hứa Hạ, “Tiên Nữ Tiểu Dì, thật sự tạm biệt nha.”

“Hứa Hạ, gặp mặt tiếp theo, chắc là sang năm.” Người cùng cô tạm biệt còn Mạnh Bắc Dã.

Hành trình đến Mặc Thoát ở Tây Tạng, là lời hứa hứa với Mạnh Dư An từ sớm, giờ đây em trưởng thành, tự nhiên là thực hiện càng sớm càng .

Nghe đồn Mặc Thoát ở Tây Tạng là huyện thành cuối cùng của Trung Quốc đường quốc lộ, tuyến đường bộ trekking chỉ ngắn vài ngày, thể xuyên qua từ băng thiên tuyết địa đến rừng mưa nhiệt đới, phong cảnh tuyệt .

Mặc Thoát mùa đông, vẻ khác biệt so với các mùa khác, đặc biệt là biển mây mờ ảo và thần thánh, chỉ thời tiết giao mùa đông xuân mới hùng vĩ nhất, đương nhiên nguy hiểm đường cũng cao hơn, nếu là đây khi vết thương tay của vẫn thường tái phát, tự nhiên dám mạo hiểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-341-buoc-len-hanh-trinh-moi.html.]

giờ khác, tự tin.

Hơn nữa ngoài việc thực hiện lời hứa, chuyến còn một mục đích quan trọng khác, chỉ là khi thành, giữ kín như bưng.

Hứa Hạ trao tay nhỏ của Mạnh T.ử Đồng tay Mạnh Bắc Dã, mặc dù chút thừa thãi, nhưng vẫn dặn dò, “Chú ý an , xuyên qua Mặc Thoát mùa đông nguy hiểm.”

Mạnh Bắc Dã , ánh mắt chăm chú đối diện, như an ủi.

“Không cần lo lắng, ngoài và Tiểu An, còn nhiều thành viên cũ cùng xuyên qua Mặc Thoát nhiều đây, hơn nữa đội ngũ y tế của công ty chúng cũng sẽ theo sát, hệ an vẫn cao.”

“Được, chúc các một đường thuận lợi nhé.”

, t.h.u.ố.c dầu chuẩn cho mang theo ?” Hứa Hạ đột nhiên nhớ điều gì đó, “Nếu gặp một vết thương tạm thời, hiệu quả giảm đau .”

“Ừm, mang theo.” Trong mắt Mạnh Bắc Dã hiện lên một tia ý , Hứa Hạ lải nhải tiễn họ cổng.

Chẳng qua khỏi cổng, hai liền thấy Mạnh Dư An mới bước xuống xe.

“Chị... Chào chị, chị Hạ Hạ.”

Mạnh Dư An tháo chiếc kính râm đen cool ngầu mũi xuống, thấy cô gái quen thuộc xa lạ bước từ trong sân, còn chút dám tin.

So với cô nàng béo nhỏ mặt xanh xao sưng phù mà đầu tiên gặp trong phòng bệnh đầu năm, Hứa Hạ hiện tại thể coi là lột xác, khiến quả thực thể tin mắt .

Hơn nữa sớm từ miệng Mạnh Tinh rằng đây là ân nhân của em gái , nhớ lúc đó vì lo lắng đến trường nên thái độ đối với còn thiện, lập tức đỏ mặt, giờ phút chuyện còn lắp bắp.

“Anh, thể gọi cô là chị, giống con, gọi cô là Tiên Nữ Tiểu Dì!” Mạnh T.ử Đồng lập tức lời lẽ chính đáng sửa cách xưng hô của trai .

“Hả?”

Mạnh Dư An gãi đầu, khuôn mặt thanh xuân xinh mặt, hai chữ tiểu dì gọi khỏi miệng mà thậm chí cảm thấy hổ.

vẻ mặt Mạnh T.ử Đồng giống giả vờ, ngay lúc biểu cảm vặn vẹo, định nhẫn nhục phụ trọng gọi , Hứa Hạ vội vàng ngắt lời.

“Đừng đừng đừng, Đồng Đồng gọi tiểu dì còn , thì thôi .”

ngượng, “Hai cứ tự xưng hô.”

“Tốt, chị.” Mạnh Dư An nhanh chóng đồng ý, đồng thời ân cần bước lên , đưa hành lý trong tay lên cốp xe, sợ mệt một chút.

hành trình Mặc Thoát luôn mong nhớ ở ngay mắt, phấn khích thôi kỳ thi, suýt chút nữa ngủ quên.

Lên xe xong, Mạnh T.ử Đồng mắt trông mong ghé cửa sổ, “Tiên Nữ Tiểu Dì, con nhất định sẽ siêu cấp siêu cấp siêu cấp nhớ dì!”

“Dì cũng nha!”

Hứa Hạ vẫy tay với cô bé, cho đến khi đuôi xe dần biến mất ở cuối con đường nhỏ, lúc mới mang theo một tia buồn bã như như xoay cổng.

 

 

 

 

 

Loading...