Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 343: Một tin tốt
Cập nhật lúc: 2025-12-07 03:43:53
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong chớp mắt, gần đến Tết Nguyên Đán, chỉ còn đầy nửa tháng, những con xa quê học tập và phấn đấu bắt đầu lục tục về nhà.
Hôm nay khi Hồ Quân Vĩ , còn dẫn theo một khuôn mặt quen thuộc khiến Hứa Hạ chút bất ngờ.
Mộng Vân Thường
“Chị Hạ Hạ —”
Nghe thấy giọng , cô ngẩng đầu lên từ đống báo cáo tài chính và hóa đơn chất đầy bàn, ánh mắt mệt mỏi ánh lên một tia sáng rực, “Tiểu Viễn? Cậu về !”
“Vâng, hôm qua em về.” Hắn mặc một chiếc áo khoác màu đỏ tươi tắn, khiến khuôn mặt càng thêm hồng hào.
Hồ Tân Viễn đẩy gọng kính, tiếp tục , “Thực nghỉ sớm , chẳng qua em vẫn luôn trao đổi với thầy hướng dẫn về chuyện phòng thí nghiệm, nên chậm trễ một chút.”
Hồ Quân Vĩ mấy ngày nay bận đến gầy , nhưng tinh thần vô cùng phấn chấn, lúc ngượng ngùng vỗ vai Hồ Tân Viễn, với Hứa Hạ, “Haizz, thằng bé , là mang theo chút quà từ Yến Thành, cứ một mực tự đến đưa cho cô, lén lút, đang trò quỷ gì.”
“Lão Hồ, là nhờ Tiểu Viễn mang theo một ít tài liệu nghiên cứu, mau việc , và Tiểu Viễn xuống tâm sự.”
Hứa Hạ dậy dấu vết đuổi Hồ Quân Vĩ , và Hồ Tân Viễn , nhướng mày, tự pha một ấm .
Chuyện chuyện ở Yến Thành, hai họ ăn ý đều nhắc đến với Hồ Quân Vĩ, dù chắc chắn, lỡ đến cuối cùng vui mừng hụt, sợ ông sẽ khó chịu trong lòng.
Đợi bóng Hồ Quân Vĩ xa, Hứa Hạ lúc mới chậm rãi rót cho hai mỗi một ly Đông Phiến hoang dã, khi hương bay khắp văn phòng nhỏ, hai lúc mới thẳng vấn đề.
“Xem vẻ mặt , chắc là tin cho đúng .” Hứa Hạ khuôn mặt rạng rỡ của Hồ Tân Viễn từ lúc bước cửa là chuyện hợp tác sản xuất nghiên cứu triển vọng.
“Vâng, chị Hạ Hạ, thời gian khi chị về, em thảo luận kỹ với thầy hướng dẫn .”
Hồ Tân Viễn gật đầu, “Thầy hướng dẫn của em ủng hộ, dù bên cũng là doanh nghiệp nông thôn, còn trình báo vườn ươm công nghiệp nông nghiệp quốc gia, nếu hợp tác thành công, cũng coi như góp phần công cuộc chấn hưng nông thôn, sự hỗ trợ của quốc gia, việc phê duyệt trong viện chắc chắn sẽ dễ dàng thông qua.”
Nói xong, đỏ mặt dè dặt , “Chẳng qua một điều, chị Hạ Hạ cũng , trường em vẫn coi là chút danh tiếng, đây thường xuyên doanh nghiệp mượn danh hợp tác, giai đoạn đầu đầu tư chút tiền lẻ đổi lấy danh tiếng bỏ mặc, dẫn đến dự án kéo dài thậm chí phá sản, cho nên hiện tại việc xét duyệt tài chính trong viện tương đối nghiêm ngặt, khoản tiền giai đoạn đầu cũng yêu cầu gửi tài khoản bảo quản của bên thứ ba, tiền nhỏ...”
“Ừm, cái hiểu, khoản tiền đợt đầu đại khái cần bao nhiêu?”
Đối với tình huống , Hứa Hạ sớm nắm rõ, thực hiện tại vài trường đại học địa phương liên hệ với cô, chỉ cần vài trăm nghìn tệ là thể cấp cho danh hiệu hợp tác sản xuất nghiên cứu, giúp họ treo biển ở văn phòng trong xưởng, đủ để đối phó việc trình báo.
hợp tác như rốt cuộc chỉ là lầu gác giữa trung, tốn tiền chuyện vô ích, cũng kết quả Hứa Hạ mong .
Hồ Tân Viễn đối diện do dự một chút, mới , “Khoản tiền đợt đầu cần 300 vạn tệ, tiên gửi tài khoản giám sát, đội ngũ của chúng em sẽ lấy theo từng giai đoạn dựa tiến độ báo cáo của dự án.”
“Nếu hợp tác vui vẻ, và thành quả dự án tương đối rõ ràng, bên chị thể tiếp tục tăng cường đầu tư, tất cả thành quả sẽ chia sẻ, luận văn và thành quả nghiên cứu đều thể ghi tên của các chị.”
Hứa Hạ gật đầu, tiền cũng quá đáng, dù đó là Đại học Yến Kinh, mặc dù chỉ là dự án nghiên cứu của đội sinh viên sự hướng dẫn của giáo sư, nhưng cô niềm tin Hồ Tân Viễn.
Tài liệu dự án giai đoạn đầu Hứa Hạ đều xem qua, bé khẳng định thể nên chuyện.
“Không thành vấn đề, 300 vạn thì 300 vạn.”
Hứa Hạ vỗ đùi, lập tức quyết định, chỉ còn hơn một tháng nữa là bắt đầu trình báo vườn ươm công nghiệp, dự án hợp tác sản xuất nghiên cứu cũng cần quy trình, thời gian chờ đợi ai.
Hơn nữa tài chính cũng quá căng thẳng, lô Đông Phiến hoang dã cực phẩm , trong danh sách bán đấu giá của Bảo Đức, lâu nữa, cô sẽ một khoản tiền khổng lồ sắp tài khoản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-343-mot-tin-tot.html.]
300 vạn, chỉ là giọt nước mà thôi.
Miệng Hồ Tân Viễn há , ánh mắt cũng một thoáng sững sờ.
Bà chủ mới của bố .
Cũng... quá thực lực .
300 vạn tiền mặt, đối với một doanh nhân nông thôn địa phương, khó khăn đến mức nào.
Hồ Tân Viễn, thường xuyên theo giáo sư ngoài chuyện hợp tác, hiểu rõ, ngay cả nhà giàu ở Yến Thành, khoản tiền dự án cũng dễ dàng như , từ xuống , qua bao nhiêu cuộc họp, bao nhiêu chữ ký của lãnh đạo, cuối cùng còn chia nhỏ , thể chia nhiều thì chia nhiều .
Quyết định dứt khoát như , là đầu tiên.
“Tiểu Viễn, công ty chúng từng hợp tác sản xuất nghiên cứu, đối với Đại học Yến, chúng khẳng định là tin tưởng, cứ theo quy trình hợp tác của các với các công ty khác mà tiến hành là , nếu cần thiết, cũng thể chạy vài đến Yến Thành, chuyện .”
“Vâng, chị Hạ Hạ yên tâm, những việc lặt vặt em sẽ hỗ trợ trao đổi, khi nào những điểm quan trọng, cần gặp mặt thì hẵng đến Yến Thành là .” Hồ Tân Viễn lập tức hồi phục tinh thần, nhanh chóng đồng ý.
“Được, phiền .”
Hứa Hạ rót cho Hồ Tân Viễn một ly , ngẩng đầu , “ , chúng chính thức nghỉ Tết cuối năm, lúc đó Lão Hồ sẽ thời gian, bảo ông cùng dạo chơi khắp nơi, khó khăn lắm mới về một khi học xa.”
Hồ Tân Viễn ngửi thấy hương thoang thoảng trong tay, cảm thấy thần thanh khí sảng, uống một ngụm, càng thêm ngọt lành thấm giọng, dư vị mang theo hương bạc hà lạnh, vô cùng đặc biệt.
Mặc dù hiểu về , cũng đây chắc chắn là ngon.
“Em lớn , cần kèm, nhưng nếu chị ngại, hai ngày khi nghỉ em sẽ đến đây trợ thủ cho bố, bố em hai ngày nghiệm thu và giám sát thi công nữa, đặc biệt bận.”
Hắn sung sướng uống cạn ly trong tay, đó ngượng ngùng gãi đầu, “Hắc hắc, cũng là bố em đồ ăn ở đây đặc biệt ngon, nên tính đến cọ một bữa cơm.”
“Ngày thường ông ở, nhà em lạnh nồi lạnh bếp, em cũng lười nấu.” Hồ Tân Viễn thở dài.
“Được thôi, cơm đảm bảo đủ, bao trọn bữa sáng, trưa, tối, đến nhà chỉ lo rửa mặt đ.á.n.h răng lên giường ngủ là .”
Đối với lao động tạm thời miễn phí, Hứa Hạ tự nhiên là hoan nghênh vô cùng, chỉ là quản một bữa cơm mà thôi, thể đổi lấy một sinh viên tài năng, đó quả thực là hời to.
“Lão Hồ hai ngày nay đúng là bận thật, quan trọng là gần nghỉ Tết, ai cũng rảnh tay giúp ông , lúc đến , cũng thể giúp ông thở phào một chút.”
“Vâng, hôm nay em luôn, lát nữa tìm bố.”
Hồ Tân Viễn cũng giống Hồ Quân Vĩ, đều là yên , uống xong , vỗ m.ô.n.g một cái liền thẳng đến công trường tìm bố .
Còn Hứa Hạ cũng thở phào nhẹ nhõm, vấn đề phòng thí nghiệm giải quyết, xác suất thành công của việc trình báo cao thêm vài phần, lòng tin của cô cũng càng đủ hơn.