Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 428: Mạnh Mẽ Tiên Sinh

Cập nhật lúc: 2025-12-08 04:23:40
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, ba quả thật dáng đẽ (bàn tịnh điều thuận). Mặc vest , thành một hàng, trông phong cách.

Không ít cô gái trẻ, thậm chí cả các bà, cũng lén lút đưa mắt , thầm hỏi đây là con cháu nhà ai, lớn lên tinh thần (khỏe mạnh, sáng sủa) như .

Đặc biệt là Mạnh Bắc Dã, cao nhất, tóc ngắn nhất, bộ vest đen cắt may vặn và mềm mại ôm sát vóc dáng thon gọn của . Vai rộng eo thon, đường cong mượt mà, kết hợp với khí chất và ngũ quan lạnh lùng của . Cả giống như một thanh đường đao tra vỏ, mũi nhọn ẩn giấu, nhưng mang một sự kiên quyết tiềm tàng.

Mặc dù vẫn là đây, nhưng cách ăn mặc đầu tiên, tạo cảm giác tương phản mạnh mẽ, đến mức Hứa Hạ cũng chút rời mắt .

Thật mới mẻ.

Lúc , cũng . Khoảnh khắc thấy Hứa Hạ, khóe miệng lập tức nở một nụ nhạt. Cơ thể căng cứng vì quen với cảnh bỗng nhiên thả lỏng, như trút gánh nặng. Anh nhanh chóng chào hỏi: “Hứa Hạ.”

Hứa Hạ vẫy tay. Chưa kịp gì, tiểu Hồng Mao bên cạnh chưng diện tiến gần.

“Hắc hắc, chị Hạ Hạ, lâu gặp nha. Sau ở Nông trại Hứa gia , chị che chở cho em đấy.”

Kha Dương vuốt mái tóc đỏ của thành kiểu vuốt ngược bóng mượt, tay kẹp một chiếc kính râm gọng đen to bản, phong lưu lắc lư.

“Thế nào, chị Hạ Hạ, chị xem, hôm nay em là ngôi nhất trường ~”

Khóe mắt Giang Nguyên co giật: “Cậu thể nghỉ ngơi một chút ? Quá ảnh hưởng đến hình ảnh đối ngoại của Trung tâm Hậu cần Mạnh Mẽ của chúng .”

Những thứ khác thì , nhưng đến cái tên , Hứa Hạ lập tức phá công, suýt chút nữa giữ nụ khóe miệng: “Hậu cần Mạnh Mẽ? Các chắc chắn đây là tên công ty của ?”

Hứa Hạ khó tin sang Mạnh Bắc Dã một lời bên cạnh, ý là, can thiệp hai đại thông minh ?

Mạnh Bắc Dã ngượng, lắc đầu. Không can thiệp .

Hứa Hạ tối sầm mặt, dám tưởng tượng doanh nghiệp diệu tổ (doanh nghiệp rạng danh tổ tiên), niềm hy vọng tương lai của Nông trại Hứa gia, tên là Hậu cần Mạnh Mẽ.

Thật là quê mùa.

Giang Nguyên thấy biểu cảm của Hứa Hạ, liền trong lòng cô một vạn con ngựa bùn cỏ chạy qua, nhanh chóng phản đối: “Đừng tưởng rằng cô gì là cô đang phun trào về cái tên chúng chọn lựa kỹ lưỡng.”

“Cái gọi là Mạnh (Uy), chính là uy trấn bát phương (uy danh lừng lẫy khắp nơi), đại diện cho việc chúng sắp bao phủ mạng lưới vận chuyển quốc. Mẽ (Mãnh) thì lợi hại hơn, mãnh hổ xuống núi, tượng trưng cho tốc độ vận chuyển của chúng nhanh mạnh như hổ.”

Giang Nguyên vẻ mặt kiêu ngạo: “Đương nhiên còn ba đối tác cao lớn mạnh mẽ của chúng nữa. Cái tên quả thực quá thích hợp.”

Kha Dương cũng gật đầu đồng tình, vẻ mặt tán thành: “Không sai, đây là tên các đối tác của chúng giơ tay biểu quyết thông qua, tuyệt đối là tên đại cát đại lợi.”

Hứa Hạ như mà ha hả một tiếng. Cô dùng đầu ngón chân tưởng tượng cũng chắc chắn là biểu quyết thông qua với tỷ lệ 2:1. Ai bảo tổng cộng ba đối tác, bên trong một đôi Ngọa Long Phượng Sồ (ý chỉ tài năng nhưng cũng ngốc nghếch) như .

Thôi , Mạnh Mẽ thì Mạnh Mẽ. Quê mùa đến tận cùng chính là thời thượng (thổ đến mức tận cùng chính là triều), ít nhất cũng thể ấn tượng sâu sắc.

Hứa Hạ lắc đầu: “Đi thôi, ba vị mạnh nam. Đến giờ cắt băng , các cũng qua cắt một nhát, cọ chút khí vui vẻ.”

“Hắc hắc, thôi. Trung tâm logistics của chúng ba ngày nữa sẽ khởi công. Đến lúc đó cô cũng dẫn Thanh Mai các cô đến xem náo nhiệt nhé.”

Chốc lát , giờ lành đến. Lễ cắt băng khánh thành kết thúc trong tiếng hoan hô của thôn, chính thức thông xe. Khuôn mặt tang thương của Bí thư thôn Hứa Hữu Tài thành một đóa cúc vạn thọ ngàn cánh. Bàn tay đầy vết chai của ông cũng vỗ đến đỏ bừng. Đến cuối cùng, ông vỗ đến nước mắt giàn giụa, thẳng rằng cuộc đời của ông coi như đáng giá.

Có thể thành một việc lớn tạo phúc cho thôn như trong nhiệm kỳ của , dù ngày nào đó ông xuống gặp tổ tông cũng thể ngẩng cao đầu .

Đương nhiên, ông cũng hiểu việc đường ít nhiều là nhờ Hứa Hạ, nên mắt ngậm nước mắt, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Vui mừng quá, năng lộn xộn .”

Hứa Hạ ông lải nhải nửa ngày, lúc mới : “Chú, trưa nay chú và thím đến nhà cháu ăn cơm . Bảo ba cháu vài món ngon cùng chú uống một ly.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-428-manh-me-tien-sinh.html.]

Hứa Hữu Tài lau mặt, cảm xúc cuối cùng cũng bình tĩnh : “Hôm nay , trưa nay bác còn chiêu đãi các vị lãnh đạo đến tham gia cắt băng khánh thành ở ủy ban thôn nữa. Hôm nào khác bác sẽ tìm ba cháu uống rượu.”

“Vâng, nhớ báo với cháu nha, cháu sẽ chuẩn đồ ăn ngon cho hai .”

________________________________________

Tiễn Hứa Hữu Tài xong, Hứa Hạ tìm thấy ba vị “mạnh nam” đang bao vây trong đám đông: “Trưa nay các tiệm cơm ăn tiệc cùng chú Hữu Tài và ?”

Kha Dương lập tức lắc đầu như trống bỏi, mang vẻ ngượng ngùng: “Không . Chị Hạ Hạ, nhà chị trưa nay còn cơm , chúng đến đối phó (ăn tạm) một bữa .”

đó, bảo chú Đắc Bảo nấu cho chúng một tô mì sợi cũng .” Giang Nguyên hắc hắc một tiếng.

Mạnh Bắc Dã đương nhiên cũng cần . Hứa Hạ hỏi thêm: “Được, thì về nhà ăn . Vừa lúc rượu ngon, cũng tề, chúng cũng thể uống một ly, coi như chúc mừng trung tâm logistics của các sắp khởi công .”

Mộng Vân Thường

Nói xong, cô gọi lớn Thanh Mai, La Ngu và Ngô Thư Dao vẫn còn đang xem pháo mừng trong đám đông một tiếng, dẫn vài chậm rãi về sân nhỏ nhà .

“Chị Hạ Hạ, măng thần tiên ở chỗ chị thời gian quá hot. Không trưa nay chúng thể may mắn thưởng thức ?” Kha Dương, thèm nhỏ dãi măng mọc núi từ lâu, ngượng ngùng.

Hứa Hạ tìm một cái sọt bên tường đưa qua: “Bảo Thiết Chùy dẫn các lên núi đào. Đào nhiều một chút, còn buổi tối mang về ăn.”

“Chị, chị duy nhất của em, em yêu chị quá.” Kha Dương hai mắt sáng rỡ, màng bộ vest thẳng thớm của , lập tức vác sọt lên, khoác vai tiểu hòa thượng (Giang Nguyên), kéo Giang Nguyên hưng phấn chạy khỏi cửa.

Còn Mạnh Bắc Dã nới lỏng cà vạt căng cứng, mất tự nhiên cử động cổ, nhíu mày: “ vẫn nên quần áo .”

Hứa Hạ vẻ ngượng nghịu của , trộm một tiếng, ngẩng đầu: “Kia, quần áo để đây đây đều ở trong phòng lầu, một bộ .”

Mạnh Bắc Dã gật đầu, nhanh chóng lên lầu một bộ đồ thể thao rộng rãi và quần thường ngày. Lúc mới cảm thấy thoải mái hơn một chút. Sau đó, xuống lầu rửa tay, cùng Hứa Hạ mấy bắt đầu gói bánh rau dại (rau dại nắm).

Buổi trưa, Hứa Đắc Bảo mấy món ăn kèm, hầm một nồi thịt kho măng mà Kha Dương điểm danh ăn, còn món bánh rau dại lò của Thanh Mai. Đều là những hương vị núi rừng bình thường nhất, nhưng hương vị tuyệt đỉnh nhất, tươi ngon nhất.

Ngoài , Hứa Hạ còn chuẩn một vũ khí bí mật lớn.

Một ngày như hôm nay, đương nhiên thể thiếu rượu.

Rượu mật ong ủ cách đây nửa tháng, lúc thành quá trình lên men, đang tản hương rượu thuần hậu khiến say mê trong góc nhà.

Mỗi Hứa Hạ ngang qua đều nín thở, sợ nhịn mà uống .

Giang Nguyên và những khác đến đúng lúc. Ngoại trừ một thùng rượu mạnh nồng độ cồn cao, hai thùng rượu mật ong ngọt kỷ t.ử đen và rượu mật ong ngọt hoa quế dại còn hương vị vặn.

Hứa Hạ cũng thèm đến mức chịu nổi, vì thế nhân cơ hội nhanh chóng chiết hai bình mang đến.

Rượu màu hổ phách từ miệng bình nghiêng xuống, tạo những hoa văn vàng mịn trong chén sứ trắng nhỏ. Sợi chất lỏng sền sệt kịp thu , móc ở miệng bình, tan chảy thành những sợi tơ trong suốt như sáp ong vàng, tạo một vòng hào quang trong khí.

Mùi thơm ngọt ngào đậm đà lan tỏa.

Tí tách.

Kha Dương đang ôm bánh rau dại gặm ngon lành, trợn tròn mắt. Anh chỉ cảm thấy sợi dây căng trong đầu cũng bỗng nhiên đứt phựt.

 

 

 

 

Loading...