Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 123: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:46:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đau lòng Tiểu Hy

 

Diệp Sơ Nguyệt quấn quýt với con gái một lúc, đó kể chuyện Đại Chu cho Hoàng hậu , vội vàng dẫn hai đứa trẻ khỏi cung.

 

Khi họ trở về Tấn Vương phủ, Trịnh Ngự y và những khác ở trong phòng Tạ Diễm để bắt mạch cho .

 

Một nhóm ngự y lượt bắt mạch cho Tạ Diễm xong, ai nấy đều cau mày.

 

“Các ngươi thấy thế nào?” Trịnh Ngự y nhíu mày, hỏi những đồng liêu bên cạnh.

 

Hôm nay đến Tấn Vương phủ, ngoài Trịnh Ngự y còn năm vị ngự y nữa. Năm cũng là những vị y thuật khá trong Ngự y viện, lúc Trịnh viện thủ hỏi, họ , đó một trong đó là Cát Ngự y mở miệng:

 

“Viện thủ, y thuật của bọn còn nông cạn, thể Vương gia trúng loại t.h.u.ố.c gì.”

 

, loại t.h.u.ố.c thực sự chút kỳ lạ, bọn thể phân biệt rốt cuộc đó là t.h.u.ố.c gì?”

 

“…”

 

Những khác đồng tình.

 

Trịnh Ngự y , lông mày càng nhíu chặt hơn.

 

Hắn phân biệt một vài điều, nhưng vẫn còn một thứ mà thể hiểu rõ.

 

Chuyện chút khó giải quyết.

 

Hắn tổng quản Vương phủ cho , Tấn Vương Đại Chu hạ độc.

 

Lần Tấn Vương mù mắt, cũng thể chữa khỏi.

 

Lần Tấn Vương trúng độc, vẫn cách nào.

 

Rõ ràng cũng ngừng nỗ lực nghiên cứu, tiếp thu thêm nhiều kiến thức y học, nhưng vẫn đủ.

 

Trịnh Ngự y thầm hạ quyết tâm, cần cố gắng hơn nữa.

 

“Viện thủ, ngài ý kiến gì ?”

 

“Độc của Tấn Vương quá phức tạp, cũng thể phân biệt hết. Tuy nhiên, chúng thể tiên duy trì sinh cơ cho Vương gia, đó nhanh chóng nghiên cứu, tìm t.h.u.ố.c giải!” Trịnh Ngự y suy nghĩ một lát , hiện tại họ tuy thể giải độc cho Tấn Vương, nhưng thể giữ cho tình trạng của .

 

Sau đó tập hợp trí tuệ của , xem liệu thể tìm t.h.u.ố.c giải .

 

Các ngự y còn gật đầu, hiện tại, họ cũng chỉ thể như .

 

Khi Diệp Sơ Nguyệt dẫn hai đứa trẻ đến, nàng vặn lời của Trịnh Ngự y.

 

Xem những ngự y cũng thể giải độc, nhưng sư phụ của nàng vẫn đến.

 

Không , thể tiếp tục như , nghĩ cách thôi.

 

Trịnh Ngự y để hai ngự y ở Vương phủ, còn thì dẫn những khác về Hoàng cung phục mệnh.

 

 

“Phụ vương, phụ vương, ?”

 

Tạ Cảnh Hy đưa phòng Tạ Diễm, thấy phụ vương bất động giường, sợ đến mức hốc mắt đỏ hoe. Chàng bước lên ghế đẩu cạnh giường, nắm lấy tay Tạ Diễm.

 

Phụ vương mắt sắc mặt tái nhợt, bất động, khiến Tạ Cảnh Hy thể kiểm soát mà liên tục nhớ cảnh mẫu phi qua đời. Rõ ràng khi đó còn nhỏ, nhưng hình ảnh đó vẫn in sâu trong tâm trí , cách nào xóa nhòa.

 

Phụ vương lẽ nào cũng sẽ như mẫu phi, rời bỏ ?

 

Sự sợ hãi vô tận khiến thể nhỏ bé ngừng run rẩy.

 

“Cha, cha…”

 

Tiểu Uyển Uyển thấy Tạ Diễm động đậy, cũng nhịn mà lao về phía . Tiểu gia hỏa đó con cái của hầu gọi cha, kết quả cũng học theo. Bây giờ gọi Tạ Diễm là cha!

 

Đừng chi, những tiếng cha non nớt khiến Diệp Sơ Nguyệt cũng ngơ ngác.

 

Tiểu Uyển Uyển gọi A Diễm là cha ư?

 

Nếu A Diễm tỉnh , chắc hẳn cũng sẽ kinh ngạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-123.html.]

 

Diệp Sơ Nguyệt ôm tiểu Uyển Uyển đặt xuống cạnh giường, tiểu gia hỏa ngoan ngoãn đó, đôi mắt to tròn khó hiểu Tạ Diễm, dường như hiểu vì chịu dậy?

 

Tạ Cảnh Hy thậm chí còn để ý đến việc đang gọi cha, cứ nắm tay Tạ Diễm gọi , nhưng nhận hồi đáp, cuối cùng nhịn đầu , âm thầm rơi lệ Diệp Sơ Nguyệt:

 

“Nguyệt dì, phụ, phụ vương …”

 

Chàng hỏi liệu phụ vương c.h.ế.t ? Có sẽ rời bỏ ?

 

tiểu gia hỏa nghĩ đến khả năng , liền thể kiểm soát mà đau buồn, sợ hãi, cuối cùng nức nở lên.

 

Tạ Cảnh Hy , tiểu Uyển Uyển cũng theo đó mà theo.

 

“Ô ô ô, ca ca, cha, cha…”

 

Tạ Cảnh Hy lóc, đột nhiên ôm chặt lấy nàng, cũng nức nở thành tiếng.

 

Nhìn thấy hai tiểu cục cưng t.h.ả.m thương như , Diệp Sơ Nguyệt cũng đau lòng.

 

Diệp Sơ Nguyệt đưa tay ôm lấy hai tiểu gia hỏa, an ủi, kiên quyết : “Tiểu Hy, yên tâm, phụ vương của con nhất định sẽ tỉnh !”

 

“Nguyệt dì, thật ? Phụ vương thật sự sẽ tỉnh ?” Tạ Cảnh Hy ngẩng đầu lên, đáng thương nàng.

 

Diệp Sơ Nguyệt mạnh mẽ gật đầu, nghiêm túc : “Con tin Nguyệt dì, phụ vương của con nhất định sẽ tỉnh .”

 

An ủi xong hai tiểu gia hỏa, Diệp Sơ Nguyệt bảo Lan Chi và những khác dẫn hai đứa rửa mặt. Mặt mũi chúng nhòe hết cả, trông như những chú mèo con .

 

Đợi bọn trẻ , Diệp Sơ Nguyệt đưa tay nắm lấy bàn tay to lớn của Tạ Diễm, :

 

“Con cái, con cái đang đợi , cũng đang đợi , nhất định tỉnh !”

 

 

Diệp Sơ Nguyệt sai hầu chăm sóc Tạ Diễm, nàng ngoài tìm Thanh Phong, bảo phái điều tra chuyện của sư phụ. Nàng luôn cảm thấy sư phụ vẫn đến kinh thành chút đúng, lẽ nào cố ý chặn sư phụ ? Chính là để cho ông chữa bệnh cho Tạ Diễm chăng.

 

Diệp Sơ Nguyệt lúc còn , nàng đoán liền trúng !

 

Thanh Phong lĩnh mệnh xong, liền dẫn điều tra Khúc Trường Phong.

 

Diệp Sơ Nguyệt gõ tay lên mặt bàn, đầu óc cuồng.

 

Không , thể đặt hết hy vọng sư phụ. Nếu sư phụ thực sự chặn , e rằng nhất thời khó mà tìm . từ Đại Chu đến Đại Nghiệp, đường tốn ít thời gian, A Diễm thể trì hoãn thêm nữa.

 

Nghĩ đến đây, Diệp Sơ Nguyệt bắt đầu suy tính, nàng chuẩn vài phương án cùng lúc mới .

 

, sợ vạn nhất, chỉ sợ vạn phần.

 

Diệp Sơ Nguyệt một đường trở về, còn nghỉ ngơi t.ử tế, nghĩ chuyện, nàng liền cảm thấy buồn ngủ, tự chủ mà ngáp.

 

Nàng thấy lúc quả thực việc gì thể , liền với nha một tiếng về phòng nghỉ ngơi.

 

Lo lắng lát nữa Uyển Uyển sẽ đến tìm , Diệp Sơ Nguyệt cũng dám gian.

 

Nàng giường, dần dần chìm giấc mộng.

 

Cùng lúc đó, Khúc Trường Phong mà Diệp Sơ Nguyệt đang lo lắng cũng đang sốt ruột.

 

Từ khi ông nhận tin của đồ đến nay hơn hai tháng, e rằng đồ cũng sắp đưa Tấn Vương trở về .

 

Khúc Trường Phong bản lĩnh của đồ , hề nghi ngờ nàng thể tìm thấy Tạ Diễm.

 

ông hiện tại giam hãm ở đây thể thoát , lẽ sẽ khiến Tạ Diễm bỏ lỡ thời gian cứu chữa nhất.

 

Tạ Diễm là đồ rể của ông, hôn sự với tiểu đồ Hoàng đế ban hôn. Nếu Tạ Diễm mệnh hệ gì, tiểu đồ của ông chẳng sẽ thành quả phụ ? Dù con dâu tương lai của hoàng gia, khác nào dám cưới nữa.

 

Không , ông cố gắng, nghĩ cách thoát mới .

Mèo Dịch Truyện

 

Khúc Trường Phong vắt óc nghĩ cách thoát khỏi cảnh khốn cùng, bất tri bất giác đến giờ dùng bữa. Cánh cửa phòng khóa kín đột nhiên "kẽo kẹt" một tiếng đẩy , một nữ t.ử mặc y phục màu xanh lam bưng một bát lớn đựng thức ăn .

 

Khúc Trường Phong đ.á.n.h thức, ông thấy nữ t.ử mặt cảm xúc, cuối cùng nhịn mà hô lên:

 

“Thanh Loan, ngươi giam giữ lão phu rốt cuộc gì?”

 

 

Loading...