Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 139: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:47:13
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại Chu hoảng loạn
Hoàng đế Đại Chu hoảng hồn!
Tấn Vương Đại Nghiệp theo lẽ thường tình.
Tân hôn yến nhĩ, tình ý hơn ?
Chẳng lẽ sợ một trở , để thê t.ử thủ tiết ư!
Hoàng đế Đại Chu "khạc nhổ" vài tiếng, vội vàng triệu các quần thần cùng vài hoàng t.ử cung.
Khi đông đủ, y liền bảo thái giám truyền tin tức nhận cho bọn họ xem.
“Cái ?”
Thấy Đại Nghiệp phái binh xuất chinh, ban đầu cũng hoảng hốt.
may mắn là đó bọn họ cũng bắt đầu chuẩn , giây phút hoảng loạn ngắn ngủi, cũng bình tĩnh trở .
“Khải bẩm Bệ hạ, nếu Đại Nghiệp xuất binh, chúng tự nhiên cũng cần nhanh chóng điều binh đến biên quan.” Thừa tướng mở lời.
“Thừa tướng cực kỳ , kính xin Bệ hạ nhanh chóng bổ nhiệm thống soái đại tướng, đến biên quan nghênh địch.” Binh bộ Thượng thư cũng tiếp lời.
“Bệ hạ, tính theo thời gian, e rằng hiện giờ binh mã Đại Nghiệp còn cách biên quan Đại Chu bao xa.”
Mặc dù tin tức truyền cấp tốc, nhưng kinh thành Đại Nghiệp và Đại Chu cách xa, cho dù nhanh nhất cũng mười mấy, hai mươi ngày mới đến nơi.
Tấn Vương Đại Nghiệp hành quân thần tốc, e rằng mười mấy, hai mươi ngày , đủ để bọn họ ít đường .
Những khác , đều xì xào bàn tán.
Tề Vương cùng các hoàng t.ử khác cũng , mỗi một tâm tư.
Tề Vương kể từ thua Tạ Diễm, vẫn luôn coi Tạ Diễm là đối thủ. Đặc biệt là khi y phái nhiều sát thủ như mà vẫn thể giải quyết Tạ Diễm, ngược còn chế nhạo, Tề Vương càng hận thể trừ Tạ Diễm cho hả .
50. Lần phụ hoàng Đại tế tự một kỳ d.ư.ợ.c thể khống chế lòng .
1. Tề Vương vẫn luôn tính toán, , chỉ y, e rằng các hoàng t.ử khác, thậm chí các quan viên đều lấy kỳ d.ư.ợ.c từ Đại Tế Tư về dùng cho .
Mèo Dịch Truyện
2. Tuy nhiên, địa vị của Đại Tế Tư đặc biệt, dễ dàng thuyết phục mua chuộc.
Tề Vương hề bỏ cuộc, kỳ d.ư.ợ.c đó, sớm muộn gì y cũng .
Hiện tại Tạ Diễm dẫn binh mã Đại Nghiệp tấn công Đại Chu bọn họ, Tề Vương nảy ý định tái xuất chiến trường.
3. Chuyện của Đại Tế Tư cho y một sự khai sáng, nếu dùng đao thật kiếm thật thể đối phó Tạ Diễm, thì y thể tiếp tục đường tà đạo.
Chẳng Tạ Diễm dẫn binh mã Đại Nghiệp bách chiến bách thắng ?
Lần y nhất định khiến bọn họ thua, khiến Tạ Diễm và Đại Nghiệp mất hết thể diện!
Tề Vương định mở lời, thì Hoàng đế : “Được, trẫm hiện lệnh Trung Liệt Đại tướng quân thống soái , dẫn mười vạn binh mã nghênh chiến Đại Nghiệp!”
“Thần lĩnh chỉ!” Trung Liệt Đại tướng quân Lưu Hiếu lập tức quỳ xuống nhận chỉ.
Hoàng đế Đại Chu hài lòng gật đầu, tiếp tục bổ nhiệm thêm hai danh tướng phụ tá Lưu Hiếu, cùng đối phó Tấn Vương Đại Nghiệp.
Đồng thời, cũng sắp xếp các quan viên phụ trách lương thảo.
“Phụ vương, nhi thần nguyện cùng Trung Liệt Đại tướng quân đến biên quan.” Tề Vương vội vàng mở lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-139.html.]
Đại tướng đều sắp xếp xong, Tề Vương cảm thấy y thể giám quân. Đến lúc đó trận cần y đích mặt, nhưng y cơ hội cùng đối phó Tạ Diễm. Hơn nữa, y là hoàng tử, nếu Đại Chu thắng lợi, đến lúc đó cũng thể cùng lập công.
“Phụ vương, nhi thần cũng nguyện ý.” Các hoàng t.ử khác thấy Tề Vương mở lời, cũng vội vàng .
Bọn họ kẻ ngu, Tề Vương chắc chắn theo để giành công.
Phụ hoàng vẫn luôn đối phó Đại Nghiệp, nếu thành công, tất cả những tham gia trận chiến chắc chắn sẽ thiếu phần thưởng.
Các hoàng t.ử tự nhiên coi trọng những phần thưởng nhỏ bé, nhưng nếu phụ hoàng để mắt, chắc chắn sẽ lợi cho việc tranh giành ngôi vị .
Tề Vương thấy những khác tranh giành với , đương nhiên vui.
“Phụ vương, nhi thần kinh nghiệm chiến trường. Tuy thất bại, nhưng mấy năm nay nhi thần vẫn luôn tự kiểm điểm và học hỏi, tái xuất, nhất định sẽ rút bài học, hỗ trợ phe giành chiến thắng.” Tề Vương mở lời .
Hoàng đế vốn để các con trai chiến trường, một là chiến trường dù cũng nguy hiểm, các con trai của y tự nhiên thể bức tường đổ. Hơn nữa, Hoàng đế cũng suy tính riêng, y cũng già, các con trai đang độ tráng niên, chút sốt ruột giành lấy vị trí của y .
Từng một đều nhiều tâm tư, mưu cầu lợi ích cho bản . Muốn tạo thế cho việc tranh giành ngôi vị, nhưng khi Tề Vương , y thấy để y cũng .
Tề Vương sai, y cũng coi như từng giao thủ với Tấn Vương, hơn nữa đó còn thành công khiến Tấn Vương mù.
Thêm mấy năm tích lũy , lẽ Tề Vương thật sự thể giúp Đại Chu y giành chiến thắng.
Vì , Hoàng đế trầm ngâm một lát : “Vậy Tề Vương sẽ giám quân , phụ tá Trung Liệt tướng quân cùng các tướng sĩ khác cùng đối đầu Đại Nghiệp.”
“Nhi thần tiếp chỉ, Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế.” Tề Vương vui mừng quỳ xuống tạ ơn.
Các hoàng t.ử khác tuy cam tâm, nhưng cũng chỉ thể Tề Vương đắc thủ.
Tuy nhiên, việc vẫn còn sớm, cuối cùng sẽ , thì hãy xem họ thi thố tài năng của !
Hai tháng
Mười vạn đại quân do Tạ Diễm dẫn dắt cùng binh tướng Đại Chu đều đến thành biên quan láng giềng giữa hai nước, hai quân riêng rẽ hội quân với binh tướng giữ ải đó. Đóng trại, chờ thời cơ xuất kích!
Trong quân trướng, Tạ Diễm triệu tập vài viên mãnh tướng trướng, cùng với đại tướng trấn giữ nơi đây để bàn bạc chuyện tấn công Đại Chu.
Vì Đại Chu bên cũng sự chuẩn , hiện giờ binh lực hai quân ngang , đều là mười vạn binh mã. Lương thảo cũng đều chuẩn đầy đủ, giảm thiểu tổn thất binh lực, tự nhiên nghĩ một kế sách tối ưu nhất.
“Vương gia, chúng còn sợ đám phế vật Đại Chu ? Cứ trực tiếp g.i.ế.c thẳng qua là !” Người là một tướng quân tên Chu Xuyên, trời sinh thần lực, võ nghệ cũng cao cường. Chỉ là tính cách y cũng giống như vẻ ngoài của , thô kệch vô cùng, hiểu gì về mưu kế chiến lược, chỉ xông thẳng là xong việc!
Nghe y , các đồng liêu đều nhịn mà liếc mắt coi thường. Chu Xuyên , bọn họ đương nhiên sợ đám tiểu t.ử Đại Chu . bọn họ cũng những hy sinh vô ích, nếu thể tốn quá nhiều công sức mà đ.á.n.h hạ Đại Chu thì đương nhiên là thượng sách.
Tạ Diễm cũng vì lời của Chu Xuyên mà nổi giận, ngược mở lời : “Chu tướng quân, bản vương tin ngươi sợ hãi, nhưng ngươi hãy nghĩ xem, cùng một thứ, một cái tốn trăm lượng, một cái tốn năm mươi lượng, thậm chí ít hơn, cái nào đáng giá hơn?”
“Đương nhiên là cái tốn năm mươi lượng đáng giá hơn .” Chu Xuyên cần nghĩ ngợi đáp.
Tạ Diễm khẽ, mở lời : “Hiện tại việc chúng cần cũng giống như , là để Đại Nghiệp dùng cái giá thấp nhất, khiến Đại Chu chịu thất bại nặng nề.”
Tạ Diễm , Chu Xuyên liền hiểu . Y chút ngượng ngùng gãi đầu, :
“Mạt tướng hiểu! mạt tướng là kẻ thô kệch, cũng hiểu những mưu mẹo vòng vèo , xin Vương gia đừng để tâm.”
Tạ Diễm lắc đầu, tỏ ý để tâm.
Sau màn của Chu Xuyên, đều còn dị nghị, đều bắt đầu tập trung trí tuệ, cùng bàn bạc kế sách.
“Báo ——”
Ngay khi Tạ Diễm và các tướng sĩ đang đưa vài ý tưởng, đột nhiên một tiểu binh xông báo:
“Vương gia, chư vị tướng quân, Đại Chu đang gọi trận ngoài thành!”