Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 147: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:47:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Báo, Vương gia, Kinh thành đến. Nói là Vương phi phái đến, mang theo một lô lương thảo và d.ư.ợ.c liệu!” Có tiểu binh đến báo cáo.

 

“Cái gì?”

 

Tạ Diễm kinh ngạc, đó là một niềm vui sướng.

 

Đã vài tháng gặp nhà, tuy cũng thư về và nhận hồi âm. khi chiến cuộc trở nên ác liệt, còn thư về nữa. Không ngờ A Nguyệt đột nhiên phái đưa lương thảo và d.ư.ợ.c liệu đến.

 

Sau mấy trận chiến gần đây, ít binh sĩ thương, quả thật cũng cần d.ư.ợ.c liệu, hơn nữa lương thảo cũng tiêu hao ít.

 

“Mau, cho .”

 

“Dạ.”

 

Chẳng mấy chốc, tiểu binh liền dẫn một thị vệ .

 

“Tham kiến Vương gia—” Thị vệ bước , hành lễ với Tạ Diễm.

 

Tạ Diễm nhận đó là thị vệ của Vương phủ, gật đầu: “Đứng dậy .”

 

“Tạ Vương gia!” Thị vệ thẳng dậy, “Thuộc hạ mệnh Vương phi, mang đến hai xe lương thảo và một xe d.ư.ợ.c liệu.”

 

Tạ Diễm gật đầu, căn dặn tướng sĩ dỡ những lương thảo và d.ư.ợ.c liệu đó cất kho.

 

Sắp xếp xong xuôi, Tạ Diễm thị vệ hỏi:

 

“Vương phi, Thế t.ử và Tiểu thư bọn họ vẫn khỏe chứ?”

 

Tuy đây thư từ qua , nhưng bọn họ đều như , chỉ báo tin vui chứ báo tin buồn.

 

Tạ Diễm lo lắng rằng Diệp Sơ Nguyệt và bọn nhỏ dù chuyện gì cũng sẽ vì lo lắng ảnh hưởng đến ở chiến trường mà nhắc đến.

 

“Bẩm Vương gia, Vương phi, Thế t.ử và Tiểu thư đều an lành.” Nói xong, y vội vàng lấy bức thư Diệp Sơ Nguyệt cho Tạ Diễm, “Đây là thư của Vương phi gửi Vương gia.”

 

Tạ Diễm thư mà thị vệ đưa ngay, liền liếc y một cái, đúng là đồ ngốc.

 

Hắn nhận thư xong, sai đưa thị vệ nghỉ ngơi , đợi thư, thư hồi đáp sẽ giao cho y mang về.

 

Thị vệ theo binh lính rời .

 

Trong quân trướng chỉ còn một Tạ Diễm.

 

Tạ Diễm thấy phong thư dày, nhưng sờ ngoài thư còn gì bên trong?

 

Hắn tò mò mở phong thư , kết quả phát hiện bên trong phong thư ngoài hai trang giấy thư còn một tờ giấy gấp khá dày.

 

Tạ Diễm là hiểu ngay, nãy sờ thấy hẳn là xấp giấy .

 

Tạ Diễm đặt tờ giấy gấp dày đó sang một bên, tiên thư.

 

Trong thư, Diệp Sơ Nguyệt một chuyện thường ngày của nàng và hai đứa trẻ, còn chuyện cung gặp Hoàng đế, Hoàng hậu. Ngoài còn nhắc đến phụ nàng và gia đình, cũng dặn dò một chuyện vặt vãnh trong Vương phủ và những chuyện náo nhiệt ở Kinh thành, cuối thư hỏi Tạ Diễm gần đây chiến sự thế nào? Dặn chú ý giữ gìn sức khỏe, rằng vẽ hai đứa trẻ vì chúng nhớ , nên vẽ tranh của chúng, cuối cùng nàng cũng nhớ , đợi khải trở về, nàng sẽ dẫn các con đón !

 

Tạ Diễm thư hết đến khác, trong lòng cũng dâng lên vô vàn nỗi nhớ nhung.

 

Hắn cũng nhớ bọn họ .

 

Nghĩ đến việc trong thư nhắc đến A Nguyệt vẽ tranh của hai đứa trẻ, Tạ Diễm liền đặt thư sang một bên, cầm lấy tờ giấy gấp . Khi mở từng lớp giấy , đó là một bức tranh dài hơn ba thước, rộng hơn một thước.

 

Bức tranh lọt mắt, Tạ Diễm kinh ngạc!

 

Tạ Diễm đây từng xem Diệp Sơ Nguyệt vẽ phác họa, nhưng phác họa là Diệp Sơ Nguyệt dùng que than mài thành bút than mà vẽ, tuy vẽ giống hệt thật, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là màu đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-147.html.]

 

bức tranh mắt thì khác, bức tranh là Diệp Sơ Nguyệt pha màu vẽ . Trên đó chỉ tái hiện gần như y hệt màu sắc trang phục của hai đứa trẻ, mà cả những món đồ chơi của chúng cũng phục dựng. Ngay cả cảnh vật trong vườn Vương phủ cũng vẽ nguyên màu nguyên dạng, khi Tạ Diễm , cứ như thể mắt thực sự đang ở trong vườn Vương phủ, hai đứa trẻ chơi đùa !

 

Cảm giác như sống trong khung cảnh đó, đây là đầu tiên cảm nhận từ một bức tranh.

 

Thật giống!

 

Nhìn thấy hai đứa trẻ mặt nở nụ vui vẻ, Tạ Diễm cũng nhịn theo.

 

Hắn nghĩ đến Diệp Sơ Nguyệt, khi nàng vẽ tranh, mặt chắc cũng nở nụ tương tự.

 

Tạ Diễm nhớ bọn họ .

 

Hắn càng khẩn thiết mong nhanh chóng dẹp yên Đại Chu, mau chóng dẫn các tướng sĩ về nhà đoàn tụ với gia đình.

 

Ngay lúc Tạ Diễm đang xem tranh, vài vị tướng quân cũng đến.

 

Tạ Diễm báo cáo xong, trực tiếp cho bọn họ quân trướng. cất bức tranh , cảm thấy bức tranh , động lực g.i.ế.c địch của càng mạnh mẽ hơn!

 

Chu Xuyên mặt còn mang vết thương, cùng các tướng quân khác bước quân trướng. Thân hình cao lớn vạm vỡ của y thấy bức tranh Tạ Diễm đặt bàn, đôi mắt to trợn tròn như chuông đồng vì kinh ngạc, y thất thanh :

 

“Sao hai đứa trẻ chui trong tranh ?”

 

Các tướng quân khác Chu Xuyên đều thấy buồn : “Ngươi ? Trẻ con thể chui trong tranh?”

 

Mèo Dịch Truyện

Bọn họ đều ha hả, cảm thấy Chu Xuyên thật là càng ngày càng thú vị.

 

Bị đương nhiên Chu Xuyên phục, y chỉ bức tranh bàn của Tạ Diễm : “Các ngươi tự , đó chẳng là chúng nó ?”

 

Mấy theo ánh mắt Chu Xuyên, quả nhiên thấy bàn Tạ Diễm một bức tranh. Mà bức tranh đó sống động như thật, giống như một khu vườn và những đứa trẻ chân thật đang ở ngay mắt.

 

Mấy vị tướng sĩ đều trợn tròn mắt, nhưng bọn họ tự nhiên lỗ mãng như Chu Xuyên mà những lời ngốc nghếch như trẻ con chui trong tranh.

 

5. “Vương gia, bức tranh thật chân thực quá. Nếu giấy vẽ quá nhỏ, chúng cũng sẽ tưởng là thật.”

 

, đúng, mạt tướng từng thấy bức tranh nào chân thực đến thế. Những tiểu oa nhi trong tranh cứ như tiên đồng bên cạnh Bồ Tát, thật đáng yêu.”

 

“Xin hỏi Vương gia, bức tranh là của ai vẽ?”

 

“…”

 

Tạ Diễm lời các tướng sĩ của , khóe môi nhếch lên nở một nụ kiêu hãnh, :

 

“Hai đứa trẻ trong bức tranh chính là con của bổn vương, còn tranh thì là Vương phi vẽ.”

 

“Thì là Thế t.ử và Tiểu quận chúa.” Chu Xuyên tỏ vẻ bừng tỉnh, “Chẳng trách đều lớn lên đẽ như , chắc chắn là giống Vương gia.”

 

Tạ Diễm phản bác gì, tiếp tục nở nụ kiêu hãnh.

 

Mấy vị tướng quân khác thì , bọn họ lỗ mãng như Chu Xuyên. Ai mà chẳng Vương gia chỉ một đứa con trai, cô bé chắc chắn là do Vương phi hiện tại mang theo .

 

Thực bọn họ đều hiểu vì Tạ Diễm cưới một phụ nữ hòa ly con gái?

 

trong lòng bọn họ, Tạ Diễm là một đại hùng ngút trời, văn võ song , dũng mãnh thiện chiến, quan trọng hơn là dung mạo cũng thô kệch như bọn họ, Vương gia hình cứ như thần linh .

 

Nếu cưới, đến công chúa của nước khác cũng chắc xứng với .

 

Tuy nhiên, bọn họ đều là binh lính, cũng giống như những văn thần cổ hủ sĩ diện hão. Tâm tư bọn họ đơn giản, thông suốt, cảm thấy là Vương gia tự nguyện cưới, nhất định suy nghĩ riêng của , bọn họ chỉ cần tôn trọng là .

 

Lúc Tạ Diễm bức tranh chân thực đến là do vị Vương phi hòa ly chê vẽ, liền càng thêm cảm thấy Vương gia quả nhiên khác với thường, cưới một phụ nữ hòa ly mà cũng tài hoa đến thế.

 

 

Loading...