Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 149: Quá đỗi chấn kinh ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:47:24
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái tên đó còn sống? Lại còn đến Kinh thành?”
Diệp Sơ Nguyệt nguyên chủ, nàng đối với Trần Đồng chỉ cảm thấy là một tra nam, nàng thế phận của nguyên chủ, tự nhiên trách nhiệm nàng trừng trị tên tra nam .
Nàng cứ nghĩ chuyện của Trần Đồng kết thúc , nào ngờ xuất hiện.
Lại còn theo dõi cha của nàng?
Tên tra nam gì?
Diệp Sơ Nguyệt nhíu mày, nắm bàn tay nhỏ của Tiểu Uyển Uyển, hỏi Mạnh Tranh:
“Điều tra những gì?”
“Điều tra Trần Đồng phái theo dõi bá phụ, bá mẫu, còn theo một gia đình thương hộ đến Kinh thành, ngoài , gần đây còn qua với một công t.ử bột trong Kinh thành…” Mạnh Tranh , đưa tài liệu điều tra cho Diệp Sơ Nguyệt.
Diệp Sơ Nguyệt nhận lấy, lật xem mấy trang. Sau đó biểu cảm của nàng khó diễn tả, hồi lâu, nàng mới mở miệng:
“Là nghĩ quá đơn giản . Chậc!”
Tiếng ‘chậc’ quả thực thú vị.
Những gì Mạnh Tranh điều tra quả thực ngoài dự liệu của Diệp Sơ Nguyệt, đó ghi Trần Đồng bắt mối với hộ thương nhân họ Phương , thậm chí suýt nữa trở thành con rể ở rể của Phương gia. Điều thì khiến Diệp Sơ Nguyệt bất ngờ.
Trần Đồng tuy thành phế nhân, nhưng hiển nhiên vẫn che giấu để trèo cao bám víu phú quý. Hệt như năm xưa một lòng ở rể Vương gia, để chiếm đoạt gia sản Vương gia .
Giờ đây dùng thủ đoạn tương tự đối với Phương gia.
Chỉ là ngờ vì nàng Vương phi mà kích động !
Trần Đồng đổi ý !
Hắn ở rể Phương gia nữa.
Bởi vì căn bản coi trọng Phương gia, một hộ thương nhân nho nhỏ, đặc biệt là thương nhân khá bình thường, loại thương nhân ăn lớn, đặc biệt giàu .
Giờ đây tìm cách hòa một nhóm công t.ử bột trong Kinh thành, ở mặt bọn họ nịnh nọt hạ , đang tính toán chủ ý gì?
Thế nhưng đợi đến khi Diệp Sơ Nguyệt thấy còn qua với một vị quan gia t.ử sở thích với nam nhân, biểu cảm của nàng liền càng chấn kinh hơn!
Chỉ là qua với đối phương, nàng cũng đến nỗi như .
Mà là Mạnh Tranh điều tra đối phương (Trần Đồng) cam chịu vị quan gia t.ử sở thích với nam nhân .
Chà, cái …
Hóa tên tra nam là kẻ lưỡng tính ?
Diệp Sơ Nguyệt cảm thấy đáng cho nguyên chủ, chỉ vì thứ đồ bỏ ? Mà uổng phí một mạng.
Thật là ngu ngốc.
Diệp Sơ Nguyệt quan tâm Trần Đồng kẻ lưỡng tính , nàng chỉ xác định Trần Đồng thể uy h.i.ế.p đến nhà của nàng là đủ.
Hiện tại xem , mục đích của Trần Đồng vẫn rõ ràng.
Nàng suy nghĩ, là nên tay để diệt trừ Trần Đồng? Hay là cứ theo dõi , xem rốt cuộc gì?
“Chủ tử, cần phái giải quyết !” lúc , Mạnh Tranh mở lời.
Mạnh Tranh cũng chuyện của Diệp Sơ Nguyệt và Trần Đồng, thực tế đến giờ vẫn khó chấp nhận rằng Diệp Sơ Nguyệt thông minh lợi hại từng là một kẻ lụy tình? Vì đàn ông mà sống c.h.ế.t, còn vứt bỏ nhà.
Những điều đều là Mạnh Tranh tự điều tra .
Hắn luôn cảm thấy Diệp Sơ Nguyệt mà điều tra và Diệp Sơ Nguyệt mà gặp gỡ cứ như là hai khác !
Hoàn giống!
Ít nhất, cảm thấy Diệp Sơ Nguyệt mắt là thể những chuyện như .
Nàng nếu gặp tra nam, c.h.ế.t chắc chắn là tra nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-149-qua-doi-chan-kinh.html.]
Diệp Sơ Nguyệt suy nghĩ một chút, : “Tìm cơ hội đưa đến mặt .”
Nàng xem cái tên đó rốt cuộc đang tính toán chủ ý gì.
“Dạ.”
Ba ngày
“Trần công tử, thong thả nhé.”
Tiểu tư cúi đầu khúm núm tiễn Trần Đồng khỏi cửa.
“Ừ.” Trần Đồng kiêu ngạo ừ một tiếng, khỏi cửa lên một cỗ xe ngựa rời .
Đợi khi xe ngựa lăn bánh , sắc mặt tiểu tư lập tức đổi. Hắn về hướng xe ngựa rời nhổ một bãi nước bọt:
“Phì, cái thứ gì chứ. Chẳng qua là một kẻ bán sắc, còn vẻ ngông cuồng. Đợi đến khi công t.ử nhà chán ghét , xem ngươi kết cục gì! Hừ!”
Trần Đồng trong xe ngựa tiểu tư lưng đang mắng , lúc mặt còn mang theo vài phần đắc ý.
Hiện giờ xem Đổng công t.ử nắm thóp, đồng ý với , sẽ dẫn kiến phụ của . Đến lúc đó dựa tài hoa của , nhất định thể từng bước đạt địa vị vạn .
Trần Đồng còn đang mơ tưởng tương lai bước giới thượng lưu, thì xe ngựa đột nhiên dừng gấp. Trần Đồng kịp phòng , do quán tính lao về phía , nếu nhanh tay bám thành xe, thì cả một màn tiếp xúc mật với vách xe .
Thế nhưng dù , cánh tay bám thành xe vẫn xoắn một cái, đau đến mức Trần Đồng nhe răng nhếch mép, tức giận gầm lên bên ngoài:
“Mở cái gì ? Sao lái xe kiểu ?”
Kết quả là thấy phu xe đáp , điều khiến Trần Đồng chút kỳ lạ.
Trần Đồng cảm thấy bất thường, kịp phản ứng, thì cửa xe ngựa đột nhiên mở toang, đó một áo đen bịt mặt xuất hiện cửa.
Trần Đồng giật nảy :
Hắn gặp kẻ ?
Trần Đồng định mở miệng chuyện, nhưng áo đen thấy thì lập tức đưa tay kéo ngoài!
Trần Đồng sợ c.h.ế.t khiếp, bám chặt lấy thành xe ngựa.
Mèo Dịch Truyện
Người đàn ông áo đen mất kiên nhẫn, một chưởng giáng xuống Trần Đồng.
Trần Đồng chỉ cảm thấy cổ đau nhói, đó liền chìm bóng tối.
Trước khi chìm bóng tối, Trần Đồng vẫn còn nghĩ tại vận may của tệ đến ? Rõ ràng thành công ở trong tầm tay, mà gặp kẻ !
E rằng, cái mạng nhỏ của khó giữ !
Người áo đen kéo Trần Đồng đ.á.n.h ngất khỏi xe ngựa, đó ném sang một cỗ xe ngựa khác, chốc lát, liền đ.á.n.h xe rời .
Trần Đồng đột nhiên cảm thấy mặt lạnh buốt, tỉnh dậy trong trạng thái mơ màng. Hắn thấy một áo đen đang cầm một bình nước lạnh dội mặt , trách nào thấy lạnh lạnh, còn tưởng trời mưa.
Nước lạnh dội , Trần Đồng tỉnh táo.
Hắn nhớ những chuyện đó, gặp một kẻ bịt mặt, đó đối phương đ.á.n.h ngất mà gì nữa.
Nghĩ đến đây, trong lòng Trần Đồng dâng lên một nỗi sợ hãi.
“Ngươi, ngươi là ai?” Trần Đồng thậm chí dám lau nước mặt, chỉ né tránh vài cái. Trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, đắc tội với ai ? Có đối phó với ?
Thế nhưng những việc gần đây quả thực đắc tội ít , nhất thời thể đoán rốt cuộc là ai tay với .
Thấy tỉnh dậy, áo đen ngừng dội nước . y trả lời câu hỏi của , ngược còn cầm bình nước bước ngoài.
Trần Đồng chút ngây ngốc, ý của là gì?
thấy y đóng cửa khi , Trần Đồng vội vàng dậy khỏi mặt đất. Hắn lúc mới phát hiện nhốt trong một căn phòng, bên trong chỉ bàn ghế đơn giản, ngoài gì khác.
Hắn đến bên cửa sổ xem thể mở trốn thoát , nhưng kết quả đương nhiên là thất vọng. Cửa sổ đóng chặt, thể mở . Cửa thì càng cần nghĩ đến, lẽ nào chỉ thể chờ c.h.ế.t?
Ngay khi Trần Đồng đang sốt ruột cam tâm, đột nhiên thấy tiếng bước chân từ bên ngoài. Hắn giật , vội vàng rời khỏi cửa sổ, vị trí ban nãy.