Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 200: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:48:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đã tìm thấy

 

Tạ Diễm đáp lời bà , chỉ một thủ thế, liền tiến lên bế đứa bé trong lòng lão ẩu !

 

Lão ẩu hoảng sợ, ôm chặt đứa bé, lớn tiếng kêu về phía xung quanh:

 

"Người , kẻ cướp trẻ con!"

 

Người bán hàng cảnh tượng mắt dọa cho sợ hãi!

 

Y vốn định gì đó, nhưng e sợ đám mặt.

 

Những xung quanh thấy thì chỉ trỏ, nhưng cũng ai dám tiến lên.

 

Lão ẩu sức lùi tránh né, kiên quyết cho ai đến gần.

 

Tạ Diễm thấy , đứa bé trong lòng nàng vẫn tỉnh, mà con bướm giấy vẫn vững vàng đứa bé, càng thêm hoài nghi đứa bé cải trang như con nhà quê chính là nhi t.ử của .

 

“Bắt lấy ả!” Tạ Diễm dứt lời, cũng động thủ!

 

Lão ẩu ánh mắt lóe lên, ngờ những thể tìm đến y.

 

Y xem qua dáng vẻ cải trang của , là một lão ẩu nhà nông, dẫn theo đứa trẻ cũng tựa như một cặp bà cháu thôn quê.

 

Khốn kiếp, những kẻ rốt cuộc thế nào mà tìm thẳng đến y?

 

Y một mặt giả vờ bà lão nhà quê cướp, bắt đầu nguyền rủa, la lối om sòm, một mặt lén lút phát tín hiệu.

 

Đám thủ hạ ẩn gần đó chút e dè xông .

 

Một trận ác chiến, bỗng chốc nổi lên!

 

Những kẻ lộ diện, Tạ Diễm càng còn chút nghi ngờ nào.

 

Đây chính là Tiểu Hàm.

 

Sắc mặt Tạ Diễm biến đổi, tay càng nhanh hơn!

 

Tên ám tuyến giả trang lão ẩu thấy , lập tức dựng đứa bé mặt , một tay bóp lấy cổ đứa bé, lên tiếng uy hiếp:

 

“Dừng tay, nếu , lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t nó!”

 

Lần y cũng còn giả bộ là lão ẩu nữa, giọng the thé lập tức biến thành tiếng hán t.ử khàn đặc.

 

Tạ Diễm lập tức thu tay, đôi mắt sâu thẳm b.ắ.n hàn quang, hé môi :

 

“Thả đứa bé , bổn vương sẽ cho ngươi !”

 

Tên ám tuyến thấy Tạ Diễm quả nhiên chuột chạy sợ vỡ đồ, lập tức lạnh:

 

“Thả nó cũng , chuẩn năm con ngựa, đó đợi chúng khỏi thành, tự nhiên sẽ thả nó.”

 

Tạ Diễm mắt phượng thâm trầm, nếu thật sự chuẩn ngựa, chỉ sợ đến lúc đó đối phương sẽ mang theo đứa bé bỏ trốn. Y đương nhiên sẽ để bọn chúng , chỉ là hiện giờ đứa bé đang trong tay kẻ , y quả thực cũng dám mạo hiểm.

 

Tạ Diễm bỗng nhớ đến thứ Diệp Sơ Nguyệt đưa cho , lập tức đồng ý:

 

“Được.”

 

“Vương gia—” Ám Nhất bọn họ giật .

 

“Chuẩn ngựa cho .” Tạ Diễm bình tĩnh lên tiếng.

 

Ám Nhất bọn họ liếc Tạ Diễm, thấy ám tuyến đang kẹp giữ Tiểu hầu gia cũng dám chậm trễ.

 

Chỉ lát , năm con tuấn mã cao lớn mang đến.

 

Mà bách tính bốn phía từ sớm cảnh tượng mắt dọa sợ.

Mèo Dịch Truyện

 

Vừa bọn họ còn tưởng thật sự kẻ cướp trẻ con, còn trong lòng bất bình cho lão ẩu . Ai ngờ lão ẩu đều là giả, phía xuất hiện thêm vài kẻ trông giống chút nào.

 

Bọn họ hiểu , e rằng kẻ giả trang lão ẩu mới chính là kẻ thật sự trộm con .

 

Giờ khắc thấy Tạ Diễm bọn họ chuột chạy sợ vỡ đồ, thể theo lời đám mà tìm đến ngựa, đều thầm sốt ruột cho họ.

 

Đám ngựa còn thể giao trả đứa bé ?

 

Chỉ sợ lát nữa mang theo đứa bé chạy biến mất tăm.

 

bách tính cũng chẳng cách nào, chỉ thể trơ mắt .

 

Đám ám tuyến thấy Tạ Diễm quả nhiên mang ngựa đến, trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Ám tuyến khẽ liếc mắt, thủ hạ của y lập tức cầm vũ khí vây quanh .

 

Bọn chúng bảo vệ ám tuyến đang kẹp giữ đứa bé từng bước ngoài, tiến gần tới ngựa.

 

Tạ Diễm cùng những khác cũng chăm chú , nhưng dám bất kỳ động tác nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-200.html.]

 

Đám ám tuyến thuận lợi đến bên ngựa, đó y một tay giữ đứa bé, một tay chống lên lưng ngựa, lập tức nhảy lên lưng ngựa.

 

Thủ hạ thì một tay cầm vũ khí canh chừng Tạ Diễm bọn họ, một bên cũng lên ngựa.

 

Rồi khi đoàn sắp sửa cưỡi ngựa phóng về phía cửa thành, Tạ Diễm đột nhiên một thủ thế, Ám Nhất bọn họ lập tức tấn công mấy phía ám tuyến, còn Tạ Diễm cũng nhón chân chạm đất, như tia chớp lao nhanh về phía ám tuyến.

 

Ám tuyến định hành động, kết quả Tạ Diễm vung tay một cái, một mùi hương lạ xộc thẳng mũi.

 

Ám tuyến thầm kêu một tiếng , trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t đứa bé, kết quả vô lực. Đứa bé cũng từ tay y tuột xuống.

 

“A—”

 

Thấy đứa bé từ tay y rơi xuống, bách tính bên cạnh kinh hô thành tiếng.

 

Từ lưng ngựa cao như rơi xuống, đứa bé nhỏ xíu như thế liệu còn mạng ?

 

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tạ Diễm vươn tay đỡ lấy đứa bé sắp rơi xuống đất.

 

Mọi thở phào nhẹ nhõm!

 

Nhịp tim Tạ Diễm cũng định!

 

Mà tên ám tuyến thì may mắn như , y trúng t.h.u.ố.c nên trực tiếp từ lưng ngựa ngã nhào xuống, đó lập tức thị vệ Tấn Vương phủ tóm gọn.

 

Thủ hạ của y cũng Ám Nhất bọn họ bắt giữ.

 

Tạ Diễm ôm lấy đứa bé, vươn tay lau vết bẩn mặt nó, để lộ khuôn mặt trắng nõn vốn , buông búi tóc nhỏ xuống, quả nhiên là tiểu nhi t.ử nhà .

 

Tạ Diễm ôm nhi t.ử lên, kề trán trán nó, niềm vui sướng khi mất tìm thấy dâng trào trong lòng.

 

Sau khi bình tâm trạng, đôi mắt đen sâu thẳm của Tạ Diễm quét qua đám ám tuyến, lạnh lẽo vô cùng:

 

“Đem tất cả bọn chúng về phủ.”

 

“Dạ!”

 

Ngay lúc , tín hiệu từ phía Diệp Sơ Nguyệt phát .

 

Tạ Diễm mừng rỡ, xem Tiểu Uyển Uyển cũng tìm thấy!

 

Tạ Diễm vội vàng bảo Ám Nhất cũng phát tín hiệu, để khỏi khiến A Nguyệt còn lo lắng cho tiểu nhi tử.

 

Sau khi tín hiệu phát , Tạ Diễm dẫn vội vã về.

 

15. Cùng lúc đó, Diệp Sơ Nguyệt cũng dẫn vội vã đến.

 

Sau một nén nhang, vợ chồng hai gặp giữa đường.

 

“A Diễm—”

 

“A Nguyệt—”

 

Vợ chồng hai mỗi ôm một đứa bé gần, Tạ Diễm về phía Tiểu Uyển Uyển, Diệp Sơ Nguyệt về phía Tạ Cảnh Hàm.

 

“Uyển Uyển chứ?”

 

“Tiểu Hàm ?”

 

Vợ chồng hai đồng thanh hỏi.

 

“Uyển Uyển cả, chỉ là dọa sợ thôi.” Diệp Sơ Nguyệt đáp.

 

Diệp An Ninh khi gặp nương an ủi một hồi, do tác dụng phụ tới trễ . Chẳng bao lâu , liền Diệp Sơ Nguyệt ôm lòng mà ngủ .

 

“Tiểu Hàm lẽ hạ thuốc, A Nguyệt, nàng mau chóng xem giúp .” Tạ Diễm nhi t.ử vẫn tỉnh, nhíu mày .

 

Diệp Sơ Nguyệt cũng lo lắng.

 

Đứa bé nhỏ như hạ thuốc, hậu quả e rằng nhẹ.

 

Diệp Sơ Nguyệt nhẹ nhàng giao Tiểu Uyển Uyển cho Ám Nhất, đó nàng đón lấy Tạ Cảnh Hàm. Sau một hồi kiểm tra, nàng thở phào nhẹ nhõm:

 

“May mà, chỉ là mê d.ư.ợ.c thông thường. Tuy chút ảnh hưởng đến đứa bé, nhưng vấn đề quá lớn.”

 

Tạ Diễm lời Diệp Sơ Nguyệt xong, lúc mới yên lòng.

 

Tạ Diễm sai cung truyền lời cho Hoàng đế đứa bé tìm thấy, đó vợ chồng hai dẫn các con trở về Vương phủ.

 

Trong Tấn Vương phủ, Khúc thần y cùng Diệp phụ và cả nhà vẫn còn ở đó. Mấy vẫn luôn lo lắng, sợ rằng đứa bé tìm thấy.

 

Bọn họ cũng theo tìm kiếm, nhưng đầu mối, cũng sợ vạn nhất đám đến lúc đó lấy bọn họ uy h.i.ế.p Diệp Sơ Nguyệt, vì chỉ thể sốt ruột chờ đợi trong Vương phủ.

 

Ngay khi mấy đang chờ đợi đến sốt ruột bực bội, thì thấy một tiểu nha đột nhiên kích động chạy :

 

“Về , Vương gia, Vương phi đưa Tiểu hầu gia và Quận chúa về !”

 

“Cái gì?!” Khúc thần y bọn họ kinh hỉ đến mức lập tức chạy ngoài.

Loading...