Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 53: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:45:37
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
--- Tề Vương chê bai ---
Đại Chu quốc, Hoàng cung
Một tiếng ‘bãi triều’, Tề Vương cùng các hoàng tử, văn quan võ tướng xoay , lượt ngoài điện.
Sắc mặt Tề Vương vài phần âm trầm, điện, lão nhị bọn họ bôi nhọ mặt phụ hoàng, khiến phụ vương quát mắng vài câu mặt . Ngay cả những quan viên về phía cũng chịu thiệt, ai nấy sắc mặt đều khó coi.
Tuy nhiên, con mắt của , họ cũng dám gì với Tề Vương.
Chỉ đành dùng ánh mắt hiệu, ngụ ý sẽ bàn bạc riêng .
“Lão tứ, vội vàng gì? Huynh chúng cùng chuyện một chút .” Ngay lúc Tề Vương phất tay áo, chuẩn xuất cung. Tam hoàng t.ử Định Vương phía sải bước tới, cứ như mà vươn tay vỗ vai .
“Có lời thì , bớt động thủ động cước .” Thân thể Tề Vương khẽ lay động, tránh khỏi tay Định Vương.
Tay Định Vương hụt hẫng, nhướng mày, khuôn mặt cau thể che giấu của Tề Vương, trong lòng vô cùng đắc ý.
Hắn chính là ưa lão tứ, cả ngày giả bộ vẻ. Còn danh tiếng ‘khiêm khiêm quân tử’, khụ, giả dối đến mức nào. Hắn x.é to.ạc mặt nạ của , xem kìa, hôm nay lộ bộ mặt thật .
“Ta lão tứ , gần đây vận may của ngươi nhỉ. Ha ha, xem ngươi cần đến miếu mà cúng bái !”
Nhìn Định Vương che giấu chút nào vẻ hả hê, tay nắm chặt thành quyền.
Vận may của còn là do bọn chúng gây .
cứ để bọn chúng đắc ý hai ngày , đợi đến khi giải quyết Tấn Vương Tạ Diễm, ‘cừu địch’ của Đại Nghiệp , phụ hoàng nhất định sẽ trọng dụng . Đến lúc đó, sẽ xem lão tam bọn chúng còn thể nữa .
Đôi mắt dài hẹp của Tề Vương lạnh lùng chằm chằm Định Vương, mà như : “Đa tạ tam hoàng quan tâm, nếu miếu nhất định sẽ quên cầu giúp cho một quẻ!”
Cầu cho ngươi một quẻ vận rủi phủ đầu, hừ!
“Ngươi—” Định Vương tự nhiên ẩn ý trong lời của Tề Vương, nụ của cứng , vẻ giận dữ hiện rõ mặt. rốt cuộc vẫn nhịn xuống, xông về phía Tề Vương , “Vậy thì đa ‘tạ’ tứ ! Hừ!”
Mèo Dịch Truyện
Định Vương phất tay áo, sải bước bỏ .
Tề Vương chằm chằm bóng lưng , ánh mắt khó nén sự hung ác.
Đợi đến khi Tề Vương trở về phủ , lập tức phái tìm tâm phúc của đến.
“Những Đại Nghiệp trộn Đại Chu bây giờ ? Còn phía Đại Nghiệp tin tức truyền về ?”
Tề Vương đợi nữa, nhanh chóng giải quyết Tấn Vương của Đại Nghiệp. Hiện giờ Tấn Vương Tạ Diễm tuy mắt mù, nhưng ‘Diễm quân’ của vẫn còn, Tề Vương là triệt để giải quyết Tạ Diễm, khiến ‘Diễm quân’ quần long vô thủ, quân tâm nhất định sẽ đại loạn, lúc đó, sẽ tìm cách trọng tân giám quân, nhất định sẽ dẫn dắt tướng sĩ Đại Chu đ.á.n.h bại Đại Nghiệp, rửa sạch mối nhục .
“Khải bẩm Vương gia, của chúng theo dõi mất dấu bọn họ !” Thị vệ đáp lời, thần sắc bất an.
“Cái gì?” Tề Vương tức giận phắt dậy, đôi mắt dài hẹp trợn tròn, “Theo dõi mất dấu ? Các ngươi đều là phế vật ? Trên địa bàn của chúng , thể để mất dấu mấy ngoại quốc?”
Hắn tức đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng, cuối cùng nhịn cầm nghiên mực bàn thư phòng ném về phía thị vệ.
Thị vệ trúng vai, nhưng động cũng dám động. Hắn nhịn đau, tiếp tục đáp: “Vốn dĩ của chúng vẫn luôn theo sát bọn họ, nhưng kỳ lạ là đối phương dường như nhận tin tức gì đó, đó, đó thì mất dấu !”
Tề Vương cảm thấy đây đều là lời biện hộ của thuộc hạ, bọn chúng chính là một lũ phế vật.
“Tìm bọn chúng, tuyệt đối thể để bọn chúng tìm thấy Thất Tiên Thảo. Càng thể để bọn chúng mang về Đại Nghiệp, nếu , các ngươi cứ đề đầu đến gặp !” Tề Vương nén giận, .
Nếu của Đại Nghiệp đến địa bàn của họ mà vẫn thể lành lặn mang Thất Tiên Thảo rời , thì y thật sự còn mặt mũi nào gặp ! Huống chi nếu mấy kẻ nhị ca , y cứ c.h.ế.t quách cho !
Thế nhưng, may mắn , Thất Tiên Thảo dễ như . Ngay từ khi Tề Vương mục tiêu của Đại Nghiệp là Thất Tiên Thảo, y âm thầm cho thu mua hết tất cả Thất Tiên Thảo trong các tiệm thuốc.
Thất Tiên Thảo vốn dĩ mang kịch độc, nhà bình thường cũng sẽ . Người Đại Nghiệp Thất Tiên Thảo, hoặc là mua, hoặc là tự hái. nơi Thất Tiên Thảo sinh trưởng khó tìm, Tề Vương tin rằng chỉ cần canh giữ cẩn thận, kẻ đột nhập từ Đại Nghiệp sớm muộn gì cũng sẽ rơi tay y.
“Người phái Đại Nghiệp ?” Tề Vương tiếp tục hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-53.html.]
Thần sắc thị vệ , chủ t.ử ném đồ , chỉ sợ lát nữa ném.
“Bẩm, bẩm Vương gia, phái Đại Nghiệp , tin tức.” Dứt lời, thị vệ cúi đầu xuống.
“Không tin tức?” Tề Vương dự cảm chẳng lành, “Rốt cuộc là ?”
“Chính là khi họ đến đó, cứ như thể biến mất tăm , bất kỳ tin tức nào truyền về.” Thị vệ đáp, kỳ thực đoán , của bọn họ phần lớn bỏ mạng . Giống như Đại Nghiệp đột nhập Đại Chu , Đại Chu là địa bàn của bọn họ; còn của họ Đại Nghiệp, cũng là địa bàn của kẻ khác.
Tại địa bàn của mà đối phó với kẻ xâm nhập, tự nhiên khó.
Sắc mặt Tề Vương càng thêm khó coi!
Thất bại liên tiếp khiến y ngày càng trở nên nóng nảy. Hình tượng ‘Tề Vương’ thiện với bên ngoài lung lay dữ dội, cần y dốc hết sức lực mới thể sụp đổ mặt ngoài!
“Tạ Diễm, Tạ Diễm, , lắm…” Tề Vương giận quá hóa , nhưng nụ điên cuồng quả thực đáng sợ!
Thị vệ quỳ mặt đất lắng tiếng của chủ tử, chỉ cảm thấy khí lạnh từ lòng bàn chân xộc thẳng lên.
Rất lâu , Tề Vương bình tĩnh , phân phó: “Tiếp tục phái Đại Nghiệp, bản vương tin, thật sự thể thắng nổi!”
“Dạ, thuộc hạ sẽ ngay.”
Ngay khi thị vệ nhận lệnh chuẩn rời , Tề Vương gọi giật :
“Chờ một chút—”
“Vương gia, còn gì căn dặn?” Thị vệ , tiếp tục cung kính cúi lệnh.
Tề Vương lập tức trả lời, mà trầm ngâm một hồi, mới mở miệng : “Phái Thanh Loan .”
Thị vệ giật , cho đến khi ánh mắt lạnh băng của Tề Vương tới, mới vội vã đáp: “Dạ.”
…
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt gần đến Tết.
Thất Bảo Trấn nơi đây giống phương Bắc, mùa đông sẽ tuyết rơi. Nơi chủ yếu là thời tiết âm u mưa phùn, khiến con cũng trở nên mềm nhũn uể oải.
vì gần đến Tết, khí năm mới vẫn đậm đà.
Trong trấn ít chỗ bày bán hàng Tết, còn một thư sinh bày sạp câu đối. Nhìn qua, quả thực náo nhiệt hơn nhiều.
Diệp phụ và họ bàn bạc, Tết vẫn sẽ về Đại Khê Thôn ăn Tết.
Dù Diệp Sơ Nguyệt cũng cho Lâm Trạch và những khác nghỉ, Tụ Phúc Lẩu sẽ mở cửa kinh doanh trở Tết Nguyên Đán.
Khúc Trường Phong Diệp Sơ Nguyệt và họ về Đại Khê Thôn ăn Tết, liền tức khắc bày tỏ cùng bọn họ.
Người nhà của Khúc Trường Phong cũng sớm gửi thư thúc giục về nhà, nhưng Khúc Trường Phong vì lời hứa chữa mắt cho Tấn Vương Tạ Diễm, cộng thêm việc Diệp Sơ Nguyệt cho ăn ké, tự nhiên là từ chối về nhà.
Cha con Tấn Vương cũng định về kinh, nhưng hai cha con cảm thấy họ ở trong trấn ăn Tết thì vẻ quạnh quẽ.
Tạ Cảnh Hi đến Diệp gia, thế là cẩn thận đề xuất với phụ vương.
Tạ Diễm xong, cũng khá tò mò nhà dân thường ăn Tết thế nào. Cộng thêm đây là yêu cầu hiếm hoi mà con trai đưa , tự nhiên khiến nó thất vọng. Liền hỏi Diệp Sơ Nguyệt liệu thể đến nhà nàng ăn Tết ?
Diệp Sơ Nguyệt thì ngại, chỉ là ý của cha . Sau khi hỏi han, Diệp phụ và họ đương nhiên phản đối.
Đông càng thêm náo nhiệt.
Thế là, một nhóm đông đúc hùng dũng tiến về Đại Khê Thôn.