Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 54: --- Hồi thôn ăn Tết

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:45:38
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ba, bốn chiếc xe ngựa hùng dũng tiến Đại Khê Thôn, tự nhiên thu hút nhiều sự chú ý.

 

Thế nhưng, thái độ của dân Đại Khê Thôn bây giờ đối với Diệp gia đổi ít chút nào. Ghen tỵ đương nhiên là , nhưng phần lớn là ngưỡng mộ và cảm kích.

 

cảm kích?

 

Còn kể đến rau nhà kính do Diệp Sơ Nguyệt .

 

Diệp Sơ Nguyệt sớm nhận thấy rau củ ở Đại Khê Thôn hạn chế, huống chi mùa đông, rau củ càng là thứ khan hiếm. Đôi khi, rau còn đắt hơn thịt.

 

Nàng gian dị năng, thể đặt hàng từ máy tính.

 

Chỉ là rau mà nguồn gốc thì chắc chắn .

 

Diệp Sơ Nguyệt liền nghĩ đến việc trồng rau nhà kính.

 

nàng cũng hiểu, nếu rau nhà kính mà , chắc chắn sẽ là thứ hiếm lạ, càng trở thành ‘kim nguyên bảo’ trong mắt khác.

 

Diệp Sơ Nguyệt sự đáng sợ của lòng , để tránh phiền phức.

 

Diệp Sơ Nguyệt và phụ tìm trưởng thôn để bàn bạc, rằng nàng sẵn lòng dẫn dắt trồng rau nhà kính. Cũng dân làng nhất thời sẽ tin, thế là nàng thuê hai hộ dân cùng thôn thật thà, lương thiện giúp nàng trông coi nhà kính, đợi đến khi nhà kính thực sự thành công, nàng sẽ dẫn dắt cùng .

 

Sau , rau nhà kính của Diệp Sơ Nguyệt tự nhiên là thành công!

 

Tận mắt chứng kiến rau tươi non thể trồng cả mùa đông giá rét, dân làng nào lý do gì mà theo Diệp Sơ Nguyệt .

 

Thế là, cả Đại Khê Thôn trừ một vài nhà phẩm chất , chuyên lười biếng trốn việc, tham ăn ham , thì phần lớn đều đang theo Diệp Sơ Nguyệt rau nhà kính.

 

Số rau củ từ các nhà kính , một phần ký hợp đồng với Diệp gia, gửi đến Tụ Phúc Lẩu; còn họ tự mang bán cũng kiếm nhiều tiền, bây giờ cả Đại Khê Thôn đều đang hăng hái kiếm tiền, khí thôn đều khác hẳn.

 

Đại Khê Thôn một bước vươn lên trở thành miếng bánh ngon trong mắt các thôn khác, và tất cả những điều đều do Diệp gia mang .

 

“Diệp , các về đấy ! Nhà gần đây săn ít thú rừng, lát nữa sẽ bảo Trụ T.ử mang sang nhà các .”

 

“Dương nương tử, nhà cũng để dành ít trứng gà, lát nữa sẽ mang qua cho nhà các .”

 

“…”

 

Lần , Diệp gia nhận sự nhiệt tình từng từ dân làng.

 

Diệp phụ và họ , đối mặt với sự nhiệt tình đều chút bối rối.

 

“Không cần, cần , bà con khách sáo , chúng đều mua đồ Tết , cứ giữ mà dùng, , cần khách sáo, thật sự cần …” Hai vợ chồng tốn ít lời, mới khuyên những dân nhiệt tình lui về.

 

Cha con Tạ Diễm, và cả Khúc Trường Phong ở trong một chiếc xe ngựa, thấy những lời nhiệt tình bên ngoài đều chút kinh ngạc.

 

Họ cũng từng ở Đại Khê Thôn, đây những dân đối với Diệp gia thái độ . chớp mắt nghĩ liền hiểu :

 

Mèo Dịch Truyện

Tất cả đều do tiền bạc mà .

 

Trước đây dân làng thấy Diệp gia kiếm tiền, tự nhiên là ngưỡng mộ, ghen tỵ; bây giờ là Diệp gia dẫn dắt họ kiếm tiền, thể cảm kích họ.

 

“Vẫn là Nguyệt nha đầu bản lĩnh.” Khúc Trường Phong nhịn cảm thán.

 

Hắn cũng tự nhận khắp nam bắc, nhưng thực sự gặp mấy lợi hại như Diệp Sơ Nguyệt.

 

Người đều nông dân nghèo thì kiến thức hạn hẹp, nhưng Diệp Sơ Nguyệt rõ ràng là một ngoại lệ.

 

Tuy là một cô gái thôn quê, nhưng bất kể kiến thức cách hành xử đều hề thua kém những quý nữ nuôi dưỡng cẩn thận .

 

“Đáng tiếc, Nguyệt nha đầu như gặp nhà chồng như thế. Bằng , chắc lợi hại hơn bây giờ.” Đột nhiên nhớ đến hôn sự đây của Diệp Sơ Nguyệt, Khúc Trường Phong cảm thấy tiếc cho nàng.

 

Tuy Khúc Trường Phong bản câu nệ thế tục, nhưng thể thừa nhận cảnh chung đối với nữ giới quả thực hà khắc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-54-hoi-thon-an-tet.html.]

Đừng thấy Diệp Sơ Nguyệt bây giờ trông thể kiếm tiền, nhưng đa trong mắt vẫn coi thường nàng. Thậm chí còn bàn tán lưng nàng là kẻ mặt ngoài, là phụ nữ hòa ly, trừ phi tương lai nàng sẽ ở vị trí cao hơn.

 

Cha con Tạ Diễm lắng lời cảm thán trầm thấp của Khúc Trường Phong, Tạ Cảnh Hi hiểu lắm, nhưng cũng đang về chuyện đây của Diệp Sơ Nguyệt. Tiểu gia hỏa nhíu mày, nó Nguyệt di hòa ly, nhưng hòa ly thì chứ? Nó cảm thấy Nguyệt di bây giờ sống .

 

Tạ Diễm thì khẽ nhíu mày tuấn tú, ban đầu khi điều tra Diệp Sơ Nguyệt, cũng nàng đây từng một đoạn hôn sự. Chỉ là gặp gì, nên mới hòa ly, tự dẫn con về nhà đẻ.

 

Nghĩ đến Diệp Sơ Nguyệt kiên cường, thông minh và hành sự quyết đoán mắt mà từng trải qua những chuyện tủi nhục như , trong lòng chút khác lạ.

 

Lúc đầu quen với Diệp Sơ Nguyệt, cũng cảm thấy gì.

 

bây giờ, cảm thấy Diệp Sơ Nguyệt nên gặp kẻ cặn bã đó.

 

Nếu kẻ cặn bã biến mất, Tạ Diễm còn Diệp Sơ Nguyệt dạy dỗ một trận.

 

Tạ Diễm rủ mi mắt xuống, nhưng hề phát hiện ý nghĩ như là điều từng đây. Hoặc, đây luôn sợ tránh phụ nữ còn kịp.

 

 

Tấn Vương và họ cứ thế Diệp gia.

 

Mùa đông quá lạnh, núi một động vật ngủ đông, khỏi hang; một con ngoài, là những mãnh thú ngoài kiếm ăn vì thiếu thức ăn trong mùa đông, do đó, dân làng cũng giảm việc lên núi săn bắn.

 

Không lên núi, thời tiết lạnh, thú vui lập tức giảm nhiều.

 

Nhiều như cả ngày ở nhà nhàn rỗi cũng thật nhàm chán, Diệp Sơ Nguyệt dứt khoát môn ‘quốc túy’ mạt chược của kiếp .

 

Mạt chược thỉnh phụ dùng gỗ mài , các chữ đó thì để Diệp Minh Dương .

 

Sau đó nàng giải thích luật chơi mạt chược, quả nhiên khơi dậy hứng thú của .

 

Khúc Trường Phong cũng còn bận tâm lên núi hái t.h.u.ố.c nữa, cả ngày kéo Diệp phụ và thị vệ của Tấn Vương chơi mạt chược.

 

Tạ Diễm cũng khá hứng thú, thể chơi, nhưng thích một bên lắng những ‘chuyện ’ do Khúc Trường Phong và họ gây vì đấu bài.

 

Cả nhóm cứ thế ở nhà sưởi ấm, chơi mạt chược.

 

Diệp Minh Dương hứng thú với mạt chược, bình thường đều ở thư viện trong trấn, ít khi về thôn. Lần về ăn Tết, tụ tập với các , bằng hữu chơi . Thế là với gia đình một tiếng, liền ngoài.

 

“A Dương, ở đây, ở đây…”

 

Diệp Minh Dương mặc áo dày cộm, xoa xoa đôi tay đang cứng đờ, lâu khi khỏi nhà, liền gặp Toàn Tử, chơi với , ở đầu thôn.

 

Toàn T.ử mặc áo bông màu xanh, đang toe toét vẫy tay với Diệp Minh Dương.

 

Diệp Minh Dương mỉm , cũng vẫy tay với , mới bước về phía .

 

“A Dương, ngươi cao lên ?” Toàn T.ử thấy Diệp Minh Dương là câu đầu tiên thốt .

 

Hắn đ.á.n.h giá Diệp Minh Dương, càng càng thấy bạn của đổi nhiều. A Dương đây gầy gò cao lêu nghêu, trông mỏng manh; A Dương bây giờ phát triển , cao hơn, hình vẫn thon dài, nhưng còn khiến cảm thấy mỏng manh nữa.

 

Khí chất cũng đổi, trông văn nhã thanh lịch, quần áo cũng tồi, dáng vẻ của một thiếu gia xuất thư hương môn .

 

là cao hơn một chút, nhưng Toàn Tử, ngươi cũng cao lên đấy chứ.” Diệp Minh Dương , đưa tay so với Toàn Tử, cao hơn một chút xíu, hơn nữa còn vạm vỡ hơn.

 

Toàn T.ử hì hì : “Mẹ cũng cao lên .”

 

Bà còn bắt đầu tìm vợ cho nữa, nghĩ đến đây, Toàn T.ử thần sắc chút ngượng ngùng.

 

“Toàn Tử, chúng thôi.”

 

Sau một nén nhang, hai chút ngây mắt.

 

“A Dương, bây giờ đây?”

 

 

Loading...