Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 67: --- Đôi mắt sẽ hồi phục
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:45:52
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , trời vẫn lạnh buốt.
trấn Thất Bảo dần trở nên đông đúc, nguyên nhân đương nhiên là các cửa hàng như Lẩu Cự Phúc mở cửa trở kỳ nghỉ lễ.
Đặc biệt là Lẩu Cự Phúc, mùi vị cay nồng thơm ngon "áp đảo" lan tỏa trong khí, len lỏi khoang mũi , lập tức kích thích vị giác của tất cả.
Trong tiết trời giá lạnh, ăn lẩu quả là sảng khoái vô cùng.
Diệp Sơ Nguyệt ôm con gái gói ghém thành "tiểu heo con" ngoài cửa hàng cảnh buôn bán phát đạt, vô cùng hài lòng!
Hiện tại rau củ trong nhà kính ở thôn cũng sẵn sàng từ sớm, việc cung cấp hàng còn là vấn đề.
Diệp Sơ Nguyệt bắt đầu nghĩ đến việc mở thêm chi nhánh lẩu.
Đặc biệt là ở trấn Thất Bảo, thậm chí cả bên ngoài trấn cũng bắt chước Lẩu Cự Phúc mà mở cửa hàng. Mặc dù công thức nước lẩu, hương vị kém xa. cũng thể thừa nhận rằng vẫn chia cắt một phần nhỏ công việc kinh doanh của Lẩu Cự Phúc, vì , chi bằng nàng tự mở chi nhánh.
Chuỗi cửa hàng quốc, thậm chí thế giới mới là mục tiêu cuối cùng của nàng.
Diệp Sơ Nguyệt xem một lúc, đó dặn dò Lâm Trạch vài câu, liền dẫn con chuẩn rời .
Bên ngoài khí lạnh vẫn còn nặng, nếu phụ mẫu tạm thời việc, nàng cũng sẽ mang con gái ngoài.
Diệp Sơ Nguyệt cũng từng nghĩ đến việc đặt con gái gian, nhưng nghĩ con gái càng ngày càng lớn, nếu vạn bất đắc dĩ, vẫn nên ít gian.
"Diệp cô nương——"
Ngay khi Diệp Sơ Nguyệt chuẩn đưa con gái về nhà, ngờ Thanh Phong, bên cạnh Tạ Diễm, tìm đến.
"Thanh Phong thị vệ?" Diệp Sơ Nguyệt chút bất ngờ, "Ngươi là đến tìm ?"
" ." Thanh Phong đáp, "Diệp cô nương, phụng mệnh Vương gia thỉnh cô nương một chuyến. Phải , đây cũng là ý của Khúc y."
Diệp Sơ Nguyệt thật cũng khá tò mò về việc Tạ Diễm trở về, dù hôm qua khi Lâm Kỳ đến đón Tiểu Hi thì thần sắc chút khác thường. Vì nàng lập tức gật đầu:
"Được, cùng ngươi."
Diệp Sơ Nguyệt ngoài Chu Văn lái xe hộ tống, vì nàng trở xe ngựa đó, liền bảo Chu Văn lái xe theo Thanh Phong.
Sau khi Diệp Sơ Nguyệt đến, còn kịp bái kiến Tấn Vương Tạ Diễm. Nàng Tạ Cảnh Hi, nàng đến, vui mừng ôm chầm lấy chân, tiểu gia hỏa phấn khích với nàng: "Nguyệt dì, mắt phụ vương con sắp khỏi ."
Hôm qua khi Lâm Kỳ đón Tạ Cảnh Hi trở về, tìm t.h.u.ố.c giải thuận lợi mang t.h.u.ố.c giải về . Thuốc giải đến, mắt phụ vương tự nhiên sẽ thấy .
Tạ Cảnh Hi vô cùng kích động, vui mừng nhất là mắt phụ vương thể thấy. Lại còn phụ vương từng , đợi đến khi mắt y thể , sẽ cố gắng tranh thủ để Nguyệt dì mẫu phi của .
Đối với Tạ Cảnh Hi mà đây chính là song hỷ, cũng khó trách tiểu gia hỏa bình thường chút "trưởng thành" giờ phút vui vẻ đến mức mắt híp cả .
Diệp Sơ Nguyệt cảm nhận trực tiếp niềm vui của tiểu gia hỏa, nàng nhịn đưa tay xoa đầu , : "Thật ? Chúc mừng Tiểu Hi nhé. Vương gia sắp thể thấy con ."
Tạ Cảnh Hi gật mạnh đầu nhỏ, biểu cảm thần thần bí bí, dường như còn điều gì đó giấu trong lòng .
Diệp Sơ Nguyệt để ý, vài câu với Tạ Cảnh Hi xong, liền gặp Tạ Diễm.
Khi Diệp Sơ Nguyệt gặp Tạ Diễm, y chút khác biệt so với thường ngày.
Hôm nay y vẫn vận cẩm y, tuấn mỹ thanh lãnh. Chỉ là đôi mắt vô thần do trúng độc bịt bởi dải lụa trắng, khiến y so với thường ngày càng thêm phần mị lực khó thành lời.
điều đầu tiên Diệp Sơ Nguyệt nghĩ đến là:
Mắt bịt, chẳng lẽ là đắp t.h.u.ố.c giải ?
"Kính chào Vương gia." Diệp Sơ Nguyệt ôm "tiểu heo con" cúi chào Tạ Diễm.
"Tiểu heo con" Uyển Uyển tỉnh táo, nhưng quấn quá dày, hạn chế cử động của bé. Chỉ thể trừng mắt to cằm nương của .
"Diệp cô nương, cần đa lễ!" Tạ Diễm khẽ , "Mời ."
"Tạ Vương gia." Diệp Sơ Nguyệt ôm tiểu Uyển Uyển xuống.
Tiểu Uyển Uyển là , bắt đầu gọi bập bẹ: "Nương, nương, , ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-67-doi-mat-se-hoi-phuc.html.]
Tiểu gia hỏa là ngoài chơi .
Mèo Dịch Truyện
Diệp Sơ Nguyệt chút bội phục con , trời lạnh thế mà lúc nào cũng chạy ngoài.
Trẻ con là lạnh ?
"Tiểu Uyển Uyển ngoài chơi ?" Tạ Diễm thấy giọng non nớt của tiểu Uyển Uyển, khẽ mỉm hỏi.
"Vâng, cũng đứa bé sợ lạnh, cả ngày cứ ngoài." Giọng Diệp Sơ Nguyệt bất đắc dĩ sủng nịch.
"Nguyệt dì, con đưa Uyển Uyển chơi nhé. Dì chuyện với phụ vương ." Tạ Cảnh Hi cũng đến, thấy lời nàng .
Diệp Sơ Nguyệt thấy bên cạnh Tạ Cảnh Hi nha quen thuộc, bèn đáp:
“Được, Uyển Uyển cứ phiền Hi nhi chăm sóc.”
Tạ Cảnh Hi vui vẻ, dắt tiểu Uyển Uyển .
Hai đứa trẻ , bầu khí trong phòng trở nên yên tĩnh.
“Vương gia hôm nay gọi đến là việc gì?”
“Diệp cô nương, Khúc thần y chế giải d.ư.ợ.c cho bổn vương. Chẳng mấy chốc, mắt bổn vương sẽ hồi phục.”
Diệp Sơ Nguyệt và Tạ Diễm gần như cùng lúc mở miệng. Cả hai đều sững sờ.
“Chúc mừng Vương gia.” Sau đó, Diệp Sơ Nguyệt mở lời.
Khóe môi Tạ Diễm nhếch lên, nở nụ , một nữa lộ vẻ tuấn mỹ mê hoặc lòng .
“À , Khúc thần y đợi cô nương đến thì tìm ông .” Tạ Diễm lúc mới cho nàng lý do gọi nàng đến.
Sư phụ tìm nàng?
“Đa tạ Vương gia, rõ.”
Diệp Sơ Nguyệt tạ với Tạ Diễm ngoài đón tiểu Uyển Uyển cùng gặp Khúc Trường Phong.
Tạ Cảnh Hi tuy cùng Diệp Sơ Nguyệt, nhưng y cũng công việc của riêng . Vừa chậm trễ vì chơi với Uyển Uyển, thể trì hoãn thêm nữa.
“Dì Nguyệt, dì dẫn Uyển Uyển , một lát nữa con xong công việc sẽ đến chơi với Uyển Uyển.”
“Được, Tiểu Hi con cứ việc của .”
Diệp Sơ Nguyệt dẫn con gái tìm Khúc Trường Phong, kết quả mới hiểu sư phụ lôi nàng ‘ chân sai vặt’.
Khúc Trường Phong chế giải d.ư.ợ.c cho Tạ Diễm, nhưng Ám Nhất cũng thương nặng, thể là nguy hiểm đến tính mạng.
Các đại phu ở Thất Bảo Trấn khả năng cứu y, Khúc Trường Phong tự nhiên thể khoanh tay .
Thế là, Khúc Trường Phong nghĩ đến tiểu đồ mới nhận của .
Ông định để tiểu đồ giúp một tay, tiện thể còn thể dạy nàng, một công đôi việc.
Diệp Sơ Nguyệt khi hiểu rõ thì đồng ý.
Điều duy nhất khiến nàng băn khoăn là, tiểu Uyển Uyển thì ?
Nếu nàng bận rộn thì mà lo cho Uyển Uyển ? Đưa Uyển Uyển về nhà? Cũng .
Uyển Uyển từ đến nay đều do nàng tự chăm sóc, dù cha cũng chỉ là phụ giúp nàng một tay. Điều khiến tiểu Uyển Uyển càng dính nàng hơn, nếu thấy nàng trong thời gian dài, tiểu gia hỏa chắc chắn sẽ chịu.
Diệp Sơ Nguyệt nỗi lo của cho sư phụ, kết quả Khúc Trường Phong :
“Ta còn tưởng chuyện gì, chỉ là tiểu Uyển Uyển thôi ? Cứ để nó ở đây chẳng , dù ở đây nha , với Vương gia và tiểu thế t.ử đều thích tiểu Uyển Uyển, cũng sợ chăm sóc. Ban đêm, con còn thể ở bên nó, bao!”
Diệp Sơ Nguyệt xong, cảm thấy hình như cũng là thể.